Pages
▼
30 tháng 11, 2011
Ngày ấy và bây giờ - Hằng Nga


Ngày đi học bạn luôn là người mà mình ngưỡng mộ bởi sự quyết tâm, tài năng cả trong việc học và cuộc sống. Bạn còn sở hữu một giọng hát thật tuyệt vời. Cho đến bây giờ khi nghĩ về bạn mình vẫn còn nhớ mãi bài 'Mama' mà khi bạn cất tiếng hát vào một buổi sinh hoạt ở lớp đã gây xôn xao cả hai lớp bên cạnh. "Tim con rung lên khi nghe tiếng mẹ, ôi thân yêu như khúc ca ban chiều...". Giọng hát của bạn đã làm biết bao con tim ở lớp cũng phải 'rung lên' đấy, Nga ạ.
Nhớ bạn, mình viết mấy dòng cho các bạn cùng lớp biết tin.
Nhiều người sẽ nói sao mình chú ý đến những người ở xa vậy, nào Lâm, Nga, Thắng, Yến, Vân...? Ừ vì những người ở xa thường chịu thiệt thòi, không thường được hội ngộ với các bạn như ở VN.
Vì mình cũng đang ở xa tít tận Sài Gòn và cặm cụi gõ blog mấy hôm nay đây mà không có ai ghé vào xem và đăng ký thành viên....
Ngày ấy và bây giờ- Tùng Lâm

Frankfurt 5/10/2010
Gặp lại bạn sau 26 năm. Mới đây thôi mà đã qua ¼ thế kỷ! Từ là những đứa trẻ ngày xưa học chung một lớp, bạn ở bàn đầu, mình ở giáp cuối. Cuộc đời hs thật ngây thơ, vô tư. Vậy mà bây giờ là những ông bố, bà mẹ hết sức trách nhiệm nhỉ?
Câu chuyện vội vàng trước chuyến tàu tiễn đưa mang nhiều tâm trạng xa xứ, nhọc nhằn những tháng năm vất vả để có được cuộc sống đầy đủ, hài lòng. Bạn lo lắng vé tàu cho mình, mua đồ ăn mang theo, rồi hấp tấp tiễn mình đến tận cửa toa. Gặp nhau được tròn 1 tiếng, thế mà thực sự nói chuyện chẳng được bao nhiêu. Tình bạn bè phổ thông không thể nào mất sau bao năm tháng. Sau bao năm mới thấy bạn thật thiếu những người bạn thân bên cạnh quá!
Bạn hút thuốc thật nhiều. Tiếng ho nằng nặng trong cuống phổi báo hiệu sức khỏe giảm sút của tuổi tứ tuần. Thế mà bạn không lo cho mình. Câu chuyện cứ vấn vương mãi việc lo cho vợ, cho con, cho gia đình ở bên này…
Bạn thật đáng tự hào bạn thân mến ơi! Bạn đã có cả sự vươn lên mạnh mẽ, vươn lên trên chính đôi chân mình, bằng hai tay mình, bằng trái tim và nghị lực của mình, qua biết bao sóng gió và muôn vàn điều khó khăn mà chỉ người xa xứ mới hiểu được.
Hãy giữ sức khỏe bạn nhé và hãy bước đi từng bước bình thản, vững tâm nhé bạn!
29 tháng 11, 2011
Hoa sấu (1)

Em rất thích khi mùa hè sang
Giờ học tan, đi trong chiều yên ắng
Nắng yếu ớt qua từng kẽ lá
Hoa sấu rơi thơm ngát quãng đường về.
Những năm dài tuổi thơ qua đi
Từng mùa hoa sấu rơi ngoài ngõ
Ôi mùi thơm thanh tao đến thế
Có thể nào em quên!
Con đường quen, gốc sấu già lặng yên
Vạm vỡ sải cánh tay, đan vòm trời xanh biếc
Không hiểu sao những bông hoa đáng yêu
Thật bé nhỏ trong chiều da diết.
Chắc anh chẳng bao giờ ra phố sau khi mưa
Còn em cứ vội vã, xót xa, nhặt từng bông hoa nát
Những cánh hoa ngày thường có bao giờ nỡ đạp
Đâu còn lại gì trong đôi bàn tay!
Thế mà lạ chưa hoa sấu vẫn thơm
Sau cơn mưa nồng nàn mùi hương thủa trước
Ôi, giá như mà anh biết
Em chỉ mong mùa hè đừng đi qua!
Sẽ chẳng bao giờ em gặp lại mùa hoa
Mùa hoa cuối em xa nhà đi học
Giá như anh hiểu được
Từng buổi chiều em mong
Đi dưới vòm trời xanh êm
Giữa mùi thơm hoa sấu ..
Em giữ trọn một góc thiêng liêng trong tâm hồn thơ ấu
Một mùi hương, một mùa hoa không quên.
Giờ học tan, đi trong chiều yên ắng
Nắng yếu ớt qua từng kẽ lá
Hoa sấu rơi thơm ngát quãng đường về.
Những năm dài tuổi thơ qua đi
Từng mùa hoa sấu rơi ngoài ngõ
Ôi mùi thơm thanh tao đến thế
Có thể nào em quên!
Con đường quen, gốc sấu già lặng yên
Vạm vỡ sải cánh tay, đan vòm trời xanh biếc
Không hiểu sao những bông hoa đáng yêu
Thật bé nhỏ trong chiều da diết.
Chắc anh chẳng bao giờ ra phố sau khi mưa
Còn em cứ vội vã, xót xa, nhặt từng bông hoa nát
Những cánh hoa ngày thường có bao giờ nỡ đạp
Đâu còn lại gì trong đôi bàn tay!
Thế mà lạ chưa hoa sấu vẫn thơm
Sau cơn mưa nồng nàn mùi hương thủa trước
Ôi, giá như mà anh biết
Em chỉ mong mùa hè đừng đi qua!
Sẽ chẳng bao giờ em gặp lại mùa hoa
Mùa hoa cuối em xa nhà đi học
Giá như anh hiểu được
Từng buổi chiều em mong
Đi dưới vòm trời xanh êm
Giữa mùi thơm hoa sấu ..
Em giữ trọn một góc thiêng liêng trong tâm hồn thơ ấu
Một mùi hương, một mùa hoa không quên.
Ngày ấy và bây giờ-Ngọc Thắng
Ngày ấy bạn là 1 người ít nói hiền lành, chuyên ngồi bàn đầu, học giỏi lý.
Ngày ấy bạn hay bị ghép đôi với Lệ Hoa ngồi sau bàn nhỉ. (Đến giờ cũng không biết lý do tại sao, có thể vì hai bạn gần nhà nhau, gần Hàng Mành, nhà bạn).
Bây giờ bạn đã là một doanh nhân thành đạt trong lĩnh vực xây dựng ở Sài gòn.
Mỗi lần ra HN bạn luôn nhớ tới các bạn trong lớp để tụ tập ôn lại chuyện xưa.
Chỉ tiếc không gặp được bạn vào những ngày hội ngộ.
Ai cũng nhớ tới bạn - Ngọc Thắng 12C.
Ảnh chụp bởi: Tiến Hưng (hôm 24/11/2011 tại Hồ Con Rùa - SG).
Ngày ấy bạn hay bị ghép đôi với Lệ Hoa ngồi sau bàn nhỉ. (Đến giờ cũng không biết lý do tại sao, có thể vì hai bạn gần nhà nhau, gần Hàng Mành, nhà bạn).
Bây giờ bạn đã là một doanh nhân thành đạt trong lĩnh vực xây dựng ở Sài gòn.
Mỗi lần ra HN bạn luôn nhớ tới các bạn trong lớp để tụ tập ôn lại chuyện xưa.
Chỉ tiếc không gặp được bạn vào những ngày hội ngộ.
Ai cũng nhớ tới bạn - Ngọc Thắng 12C.
Ảnh chụp bởi: Tiến Hưng (hôm 24/11/2011 tại Hồ Con Rùa - SG).
Ban liên lạc 12C-12D
Tuy chưa đầy đủ nhưng đây là đại điện của hai lớp, các bạn nhé.
Ngọc Ánh - 0984422889
Thanh Hương - 0906269186
Quang Nghiêu - 0985258386
Vũ Trụ - 0913360868
Bạch Hoa - 0902636668
28 tháng 11, 2011
Thơ Tên 12C-12D
Hương Hoa thơm ngát giữa vườn Hồng
Nào Liên nào Thúy, với Lan, Quỳnh
Tường Vi Xuân nở, Mai, Nhung, Tú
Khéo gọi Loan, Oanh, Yến hót cùng.
Trên cao Nguyệt sáng soi Ánh Ngọc
Tỏa xuống Giang Sơn cõi Hà thành
Xa xa Tùng, Thông xanh biêng biếc
Nào Lân nào phụng chốn viên Lâm.
Hằng Nga đêm nay trăng sáng quá
Ngưu Lang nhớ Chức Nữ vô cùng!
Quang Vinh ai há thời Nghiêu, Trụ
Hưng thịnh, Quân bình, Phúc bốn Phương.
Chiến Thắng đâu chỉ trong chinh Chiến
Anh Minh, Trung chính một đấng Hùng!
Bảo bối đâu bằng mộtchữ Nghĩa
Kiên Cường, đức Hạnh - một chữ Tâm.
Viên Dung mội cõi Uyên duyên thế
Há còn lo sợ chốn Tuyết băng?
Thu qua, đông tới,Thanh minh đến
Quân tử Tuyên ngôn gửi xem chung.
13/11/2011
B.H
B.H
27 tháng 11, 2011
Quỳnh
Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ, vì ở gần nhà nhau.
Đứng ở trên sân thượng bên này có thể 'loa' sang bên nhà bạn.
Từ nhỏ, bạn đã là cô bé xinh đẹp có đôi mắt thật buồn, và giọng hát quyến rũ.
Chẳng ai có thể quên được đôi mắt ấy, giọng hát ấy...
Thế rồi bạn ra đi đột ngột ở tuổi 19. Tôi đã khóc thật nhiều khi hay tin.
Cho đến tận ngày bạn ra đi tôi vẫn chưa thể nói hết với bạn về nhiều chuyện, về những dỗi hờn tuổi học trò. Cho đến giờ tôi vẫn không thể nào tin nổi. Bạn ơi...
Trường ơi!
Trường thân yêu muôn ngàn lần thương mến
Sẽ phải xa rồi mà mãi không quên
Sẽ phải chia tay bao kỷ niệm êm đềm
Bao người bạn, bao tiếng cười, ánh mắt.
Gốc cây si sao giờ càng thân mật
Đang vươn mình tỏa bóng mát từng ngày
Cây phượng đỏ chùm hoa đẹp nhất
Như lưu luyến bóng người đứng giờ đây.
Trường yêu ơi giờ phút này sao nhớ
Nhớ quặn lòng, nhớ bạn, nhớ cô
Trường yêu ơi biết bao giờ trở lại
Mái trường xưa và cuộc sống học trò?
Bạn yêu ơi nhớ nhau nhiều nhé bạn!
Chia tay rồi.. sẽ gặp lại nhau thôi.
Mái trường ơi rưng rưng giọt lệ
Chia tay nhau để cùng bước vào đời.
Vĩnh viễn không quên một mái trường
Với căn phòng cũ, lớp mến thương
Với người bạn hữu bao yêu mến
Vĩnh viễn không quên thủa tới trường!
Sẽ phải xa rồi mà mãi không quên
Sẽ phải chia tay bao kỷ niệm êm đềm
Bao người bạn, bao tiếng cười, ánh mắt.
Gốc cây si sao giờ càng thân mật
Đang vươn mình tỏa bóng mát từng ngày
Cây phượng đỏ chùm hoa đẹp nhất
Như lưu luyến bóng người đứng giờ đây.
Trường yêu ơi giờ phút này sao nhớ
Nhớ quặn lòng, nhớ bạn, nhớ cô
Trường yêu ơi biết bao giờ trở lại
Mái trường xưa và cuộc sống học trò?
Bạn yêu ơi nhớ nhau nhiều nhé bạn!
Chia tay rồi.. sẽ gặp lại nhau thôi.
Mái trường ơi rưng rưng giọt lệ
Chia tay nhau để cùng bước vào đời.
Vĩnh viễn không quên một mái trường
Với căn phòng cũ, lớp mến thương
Với người bạn hữu bao yêu mến
Vĩnh viễn không quên thủa tới trường!
Viết tại trường Trần Phú
18/5/1984. B.H.
Chiều bên trường
Man mác một nỗi buồn
Nao nao lòng vấn vương
Bâng khuâng chiều thứ Bảy
Lặng lẽ chiều bên trường
Nao nao lòng vấn vương
Bâng khuâng chiều thứ Bảy
Lặng lẽ chiều bên trường
17.03.1984.
B.H.
Ngày Hội Ngộ 12C12D - 13/11/2011
Chỉ có thể nói mấy chữ thế này: Thật vui và hạnh phúc!
Vui vì chúng ta lại được trở lại như những ngày đi học, như những đứa trẻ ngồi cùng bàn dạo nào. Hạnh phúc vì chúng ta vẫn còn có nhau để mà hàn huyên tâm sự. Thế thôi cũng đủ cho bất cứ ai vợi đi nỗi lo toan cuộc sống để mà trở lại THỦA HỌC TRÒ.
Vậy nên: Hãy trân trọng và quý mến những gì mình đang có nhé, và có dịp gặp nhau thì hãy nhớ gặp nhau ngay các bạn nhé, kẻo thời gian chẳng còn bao lâu!
Thời gian ơi
Xin ngừng trôi
Để cho tôi
Nhắn đôi lời...