Pages
▼
28 tháng 2, 2013
27 tháng 2, 2013
24 tháng 2, 2013
GỬI BẠN KIÊN
HẠT THÓC THỨ NHẤT
Hôm nay đi cafe ,xem ra rất nhiều bạn vào blog lắm ,có điều các bạn không nói và có bạn nói không xuất bản được
HẠT THÓC THỨ HAI
Hôm nay các bạn có hỏi Kiên đưa ra ý kiến đi đâu ,bạn nào tham gia đi được thì đi ,đầu năm vui vẻ đi lễ cho thuận lợi ,nhưng tớ gọi điện Kiên không nghe máy nên chưa bàn được là thứ bảy tuần sau đi đâu
CẢ NẮM THÓC
Mà tao nói thật Kiên à mày rủ đi chơi mà ỡ ờ thế thì "Bố thằng tây "nào biết đường nào mà lần đã thế còn lên blog nói linh tinh làm hôm nay đi uống cafe chúng nó cứ nhao nhao lên là được đi chơi miễn phí thăng Kiên nó bao ,rút kinh nghiệm nhé toàn nói linh tinh
TỚ NÓI THẾ CÓ ĐƯỢC KHÔNG HẢ BAN PHƯƠNG NGÓT VÀ BẠN TRUNG?
THÓC PHẢI RẮC TỪ TỪ!
Hôm nay đi cafe ,xem ra rất nhiều bạn vào blog lắm ,có điều các bạn không nói và có bạn nói không xuất bản được
HẠT THÓC THỨ HAI
Hôm nay các bạn có hỏi Kiên đưa ra ý kiến đi đâu ,bạn nào tham gia đi được thì đi ,đầu năm vui vẻ đi lễ cho thuận lợi ,nhưng tớ gọi điện Kiên không nghe máy nên chưa bàn được là thứ bảy tuần sau đi đâu
CẢ NẮM THÓC
Mà tao nói thật Kiên à mày rủ đi chơi mà ỡ ờ thế thì "Bố thằng tây "nào biết đường nào mà lần đã thế còn lên blog nói linh tinh làm hôm nay đi uống cafe chúng nó cứ nhao nhao lên là được đi chơi miễn phí thăng Kiên nó bao ,rút kinh nghiệm nhé toàn nói linh tinh
TỚ NÓI THẾ CÓ ĐƯỢC KHÔNG HẢ BAN PHƯƠNG NGÓT VÀ BẠN TRUNG?
THÓC PHẢI RẮC TỪ TỪ!
Sớm Hồ Gươm
(Ảnh: Hồng Sơn CMC)
Bằng lăng lá đỏ
Lộc vừng lá vàng
Góp thêm sắc mới
Cho mùa đông sang.
Hồ Gươm se lạnh
Hoa lá thơm lành
Thương người dậy sớm
Bán hàng dạo quanh.
Chút nước trà xanh
Ít kẹo vừng nhỏ
"Mua đi nhé anh
Mở hàng cho họ..!"
Mặt hồ gợn sóng
Lá trút đỏ, vàng
Ly trà ấm nóng
Tình người mênh mang...
BH 24/2/2013
23 tháng 2, 2013
22 tháng 2, 2013
Tâm Sự Thứ Bảy (40): Cái gì mất, tìm lại được đều đáng quý
Hai
ngày trước cậu con trai buồn rười rượi báo tin trên FB là bị mất cái điện thoại
Samsung Galaxy mà nó rất yêu quý. Lập tức bạn bè chia sẻ, hỏi han, chỉ cách tìm
lại điện thoại đã mất. Sự thất vọng có lẽ rõ ràng hơn khi điện thoại không còn
pin, chẳng thể định vị nó ở đâu, chỉ mong người nhận xạc hộ pin, và người ấy
không tham, sẽ tìm cách trả lại. Rồi đùng một cái, đến ‘lost & found’ (chỗ
đồ thất lạc của trường) tìm thấy lại, nó mừng vô cùng.
Ngày
hôm qua, mình bị để quên cái laplop – vật bất ly thân của mình, trên xe taxi ML
trên đường đến văn phòng. Nỗi thất vọng cũng lớn khi không biết tên tài xế,
cũng chẳng nhớ số xe, chỉ mang máng số đầu là 2, số cuối là 7. Rồi thì cũng
không thể định vị quãng đường vì không gọi qua tổng đài, nó lại thả mình khi vừa
bước lên xe được vài phút để chở khách quen….Mà cái Maxbook Air này nhẹ quá, mỏng
quá, đẹp quá, mắc tiền quá, hỏi có ai nhặt được không thích sở hữu cơ chứ?
Một người bạn chia sẻ hy vọng là mình đã kịp copy hết dữ liệu rồi. Làm gì đã kịp!
Thất vọng càng tăng! Thế rồi, sau một thời gian quyết liệt làm việc với trung tâm
khách hàng, đội xe, bảo vệ toà nhà… và với trí nhớ kém cỏi của mình... cái máy tính
yêu quý cũng được về với chủ. Mới xa nó có 8 tiếng mà lấy mất của mình
bao nhiêu là buồn vui, tốn bao nhiêu nơ ron thần kinh…
Cái
gì mất mà tìm lại được ai cũng vui mừng! Hẳn thế, nhất lại là đồ quý giá, ta lại
càng ‘cưng’ nó hơn, càng chú ý giữ cẩn thận hơn sau khi tìm lại.
Nhưng
có những thứ trong cuộc sống mà bị mai một, bị mất đi khi tìm lại cũng khiến ta
không được vui, có khi còn buồn phiền ấy chứ. Nguyễn Bính ngày xưa đã chẳng
trách ‘yêu’ người thương:
“Hôm nay em đi tỉnh về,
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều”
Chỉ
đơn giản ‘đi tỉnh có một ngày’ mà cái ‘chân quê’ ngày xưa còn bị mai một, ‘mất
mát’ đôi chút, nữa là tình cảm. Tình cảm con người như cốc nước đầy nếu bị sóng
sánh, mất đi ít nào, khi múc lại cũng không còn là cốc nước ban đầu.
Một
người đã ra đi và trở lại bên ta, cho dù ta có cố quên và người ấy có cố quên
chuyện cũ, hay cố gắng lấp đầy bằng yêu thương mới mẻ,
chăm sóc nhiều hơn, thì đâu đó thẳm sâu trong tâm hồn một trong hai phía vẫn
còn có vết thương lòng mà phải bằng thời gian thật dài, thật dài, mới có
thể nguôi ngoai...
Tuy
nhiên, sự trở lại vẫn là đáng quý, đáng trân trọng! Sự trở lại ấy rất cần cả hai phía cùng hiểu và nỗ lực
xây dựng. Như ngôi nhà sửa lại lại khang trang, đẹp đẽ, thậm chí đôi khi còn được
gia chủ yêu mến hơn xưa ấy, phải không?
Ấy
nên, cái gì mất mát tìm lại đều rất đáng vui mừng nhé! Tốt nhất
là khi biết ‘nó quý’ rồi thì ngay từ đầu phải 'lên kế hoạch' mà giữ gìn, các bạn nhé! Không
lại có ngày ngồi nuối tiếc khi chẳng thể nào tìm lại được!!!!
21 tháng 2, 2013
THÔNG BÁO _THÔNG BÁO
Chủ nhật tuần này 24 tháng 2 cafe cuối tháng cả nhà nhé ,vẫn "Lối cũ".mời tất cả mọi người gặp nhau lúc 8 giờ 30
Bạn Kiên hô hào cả nhà đi lễ đầu năm vào thứ 7 tuần sau là ngày 2 tháng 3 đi một ngày ,mong cả nhà chấp hành đầy đủ ,mọi việc cũng đơn giản thôi ,chỉ cần cả nhà ghi danh sớm để bạn Kiên sắp xếp ô tô
Đầu năm mong cả nhà tham gia đầy đủ để khỏi " DÔNG "cả năm nhé
Xin cảm ơn
(Hôm nay tớ gọi điện cho bạn Kiên để hỏi cụ thế việc đi lễ để thông báo sớm cho cả nhà còn sắp xếp nhưng bạn Kiên không nghe máy ,chắc nhà bạn Kiên đang treo "Nhiều gương ",bạn bè đôi khi cũng phải thông cảm cho nhau tý )
Bạn Kiên hô hào cả nhà đi lễ đầu năm vào thứ 7 tuần sau là ngày 2 tháng 3 đi một ngày ,mong cả nhà chấp hành đầy đủ ,mọi việc cũng đơn giản thôi ,chỉ cần cả nhà ghi danh sớm để bạn Kiên sắp xếp ô tô
Đầu năm mong cả nhà tham gia đầy đủ để khỏi " DÔNG "cả năm nhé
Xin cảm ơn
(Hôm nay tớ gọi điện cho bạn Kiên để hỏi cụ thế việc đi lễ để thông báo sớm cho cả nhà còn sắp xếp nhưng bạn Kiên không nghe máy ,chắc nhà bạn Kiên đang treo "Nhiều gương ",bạn bè đôi khi cũng phải thông cảm cho nhau tý )
20 tháng 2, 2013
Chuyện đầu năm
Vợ mắng đầu năm " Ông vừa thôi , có chuyện vợ đi nâng mũi cũng đưa lên blocg lớp , không có chuyện gì để viết nữa à ? Rõ hâm " Mình chống chế " Mấy bạn anh khen em xinh ra còn gì " Chả thấy vợ nói gì nữa . Hic! Hình như là mắng yêu
Đầu năm đi liên tục , hết Đà Nẵng lại chuẩn bị Đền Hùng và lễ lạt Tuyên Quang . He he! Biết tính vợ cứ đi đâu gắn đến chùa chiền , cúng bái là sẽ đi ngay không bao giờ từ chối . . Không biết nhà khác hâm nóng, giữ gìn tình yêu bằng gì chứ nhà mình được vun đắp bàng những vụ khấn bái chùa chiền và lời phán của thằng cha thầy bói xa lắc xa lơ nào đó. Mê tín đâu phải lúc nào cũng có hại phải không các bạn?
Osin nhà mình sắp nghỉ sau hơn chục năm gắn bó . Mình nhận được bao nhiêu lời đề nghị chuyển giao , giới thiệu . Giúp việc nhà mình cũng thương hiệu ra phết đấy nhỉ . Ngẫm lại tủi cái phận mình , nếu chẳng may thất nghiệp chắc lại ở nhà ăn bám vợ ,mà chắc đã xong khéo lại ra đường
Con gái mang sách văn lớp 6 ra rả đọc bài thơ " Đêm nay Bác không ngủ " Mình từ trong buồng đi ra đế vào " Ngày mai Bác ngủ bù " Vợ lại mắng " Dạy con thế đấy , chỉ được xuyên tạc là không ai bằng " Ơ hay ! Nhẽ nào Bác thức cả đêm lẫn ngày?
Chỉ ảnh Cua trong blocg lớp vợ kêu " Ngày xưa yêu phải không ? Trông cũng xinh đấy nhỉ " Ừ !Đấy là không biết kiêng khem , nếu đẻ ít như em còn xinh nữa
Gọi điện cho Cua chúc tết , bảo Cua rủ các bạn đi chơi Phú Thọ , Tuyên Quang . Cua đồng ý cả hai tay nói mày đưa lên blocg lớp đi . Mình ỡm ờ " Đi ngủ đêm lại đấy , tao đang ký tao với mày ở 1 phòng nhé " Tưởng như mọi khi nhận được câu chửi hóa ra năm mới nền tính hẳn . Ok ! Chung phòng thì chung phòng không vấn đề. Có bạn nào đi không ? Lên tiếng nhé để mình còn thu xếp chương trình . He He ! Mình hứa bao các bạn từ A đến Z nếu Cua cáy giữ lời!
Đầu năm đi liên tục , hết Đà Nẵng lại chuẩn bị Đền Hùng và lễ lạt Tuyên Quang . He he! Biết tính vợ cứ đi đâu gắn đến chùa chiền , cúng bái là sẽ đi ngay không bao giờ từ chối . . Không biết nhà khác hâm nóng, giữ gìn tình yêu bằng gì chứ nhà mình được vun đắp bàng những vụ khấn bái chùa chiền và lời phán của thằng cha thầy bói xa lắc xa lơ nào đó. Mê tín đâu phải lúc nào cũng có hại phải không các bạn?
Osin nhà mình sắp nghỉ sau hơn chục năm gắn bó . Mình nhận được bao nhiêu lời đề nghị chuyển giao , giới thiệu . Giúp việc nhà mình cũng thương hiệu ra phết đấy nhỉ . Ngẫm lại tủi cái phận mình , nếu chẳng may thất nghiệp chắc lại ở nhà ăn bám vợ ,mà chắc đã xong khéo lại ra đường
Con gái mang sách văn lớp 6 ra rả đọc bài thơ " Đêm nay Bác không ngủ " Mình từ trong buồng đi ra đế vào " Ngày mai Bác ngủ bù " Vợ lại mắng " Dạy con thế đấy , chỉ được xuyên tạc là không ai bằng " Ơ hay ! Nhẽ nào Bác thức cả đêm lẫn ngày?
Chỉ ảnh Cua trong blocg lớp vợ kêu " Ngày xưa yêu phải không ? Trông cũng xinh đấy nhỉ " Ừ !Đấy là không biết kiêng khem , nếu đẻ ít như em còn xinh nữa
Gọi điện cho Cua chúc tết , bảo Cua rủ các bạn đi chơi Phú Thọ , Tuyên Quang . Cua đồng ý cả hai tay nói mày đưa lên blocg lớp đi . Mình ỡm ờ " Đi ngủ đêm lại đấy , tao đang ký tao với mày ở 1 phòng nhé " Tưởng như mọi khi nhận được câu chửi hóa ra năm mới nền tính hẳn . Ok ! Chung phòng thì chung phòng không vấn đề. Có bạn nào đi không ? Lên tiếng nhé để mình còn thu xếp chương trình . He He ! Mình hứa bao các bạn từ A đến Z nếu Cua cáy giữ lời!
Quảng Trị , Nghĩa Trang đường 9 , Thành cổ
Rời Đà Nẵng cả nhà lại ngược ra Quảng Trị hương khói cho ông bà , ba , mạ . Thằng em họ lái xe đưa cả nhà đi hỏi " Anh biết Quảng Trị mình nổi tiếng nhất những cái gì không ? Em liệt kê cho nghe nhé : Quảng trị mình nghèo nhất trong các Tỉnh cả nước , nhưng xài sang nhất gió cũng nhập khẩu : gió Lào , , Nhiều bia mộ liệt sĩ nhất , nghĩa trang to nhất nước " Ừ cũng đúng lúc trước mình đã nghe ai nói " Thôn nghèo nhất xã , xã nghèo nhất huyện , huyện nghèo nhất tỉnh , tỉnh nghèo nhất nước " Cái xã nghèo nhất ấy là cái xã quê mình : xã Triệu Lăng . Bia mộ liệt sĩ thì cũng nhiều nhất thật , ngoài bạt ngàn các bia mộ ở các Huyện còn có hai nghĩa trang to nhất là nghĩa trang Trường Sơn và nghĩa trang đường 9 . Nghĩa trang Trường Sơn thì đã đi nhiều vậy là quyết định trước khi về quê rẽ qua hai nơi là nghĩa trang đường chín và thành cổ Quảng Trị thắp nén nhang cho các liệt sỹ đã hi sinh thân mình cho đất nước
Vợ rất cẩn thận , hoa mua từ Đà Nẵng mang ra
Bạt ngàn các ngôi mộ liệt sĩ, chiến tranh thật khốc liệt vô cùng
Phần lớn đều hy sinh năm 1972 , năm xảy ra những trận đánh khốc liệt giữa hai miền
Cầu khấn điều gì đi con gái , mong sao cho đến thế hệ các con không phải đánh và thắng bất cứ kẻ thù nào nữa
Thành cổ Quảng Trị
Đợt trước mình vào còn bán vé , đợt này tiến bộ không còn thấy phải mua vé nữa
Ngày khởi đầu trận đánh
Ngày kết thúc , 81 ngày đêm mỗi ngày bên ta đưa bộ đội qua sông Thạch Hãn vào thành cổ một đại đôi , tất cả phần lớn đều hi sinh đó là chưa kể phía bên kia . Năm nào các cựu chiến binh từng tham gia trận đánh nơi đây cũng về tổ chức thắp hương và thả hoa trên sông Thạch Hãn,
Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm
Con gái tranh thủ chụp ảnh
Một cái lô cốt còn sót lại giữa thành cổ
Bảng tổng kết số lượng bom ,đạn dội xuống thành cổ , tương đương sức công phá của 7 quả bom nguyên tử mà Mỹ đã từng ném xuống nước Nhật
Nụ cười Quảng Trị
Đường vào Nam mang tên đường số một
Bởi vì đất nước chẳng thể chia hai
Không phải chỉ có " ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ " Một gia đình trọng họ mình có 6 người con là Liệt Sỹ
Vợ rất cẩn thận , hoa mua từ Đà Nẵng mang ra
Bạt ngàn các ngôi mộ liệt sĩ, chiến tranh thật khốc liệt vô cùng
Phần lớn đều hy sinh năm 1972 , năm xảy ra những trận đánh khốc liệt giữa hai miền
Cầu khấn điều gì đi con gái , mong sao cho đến thế hệ các con không phải đánh và thắng bất cứ kẻ thù nào nữa
Thành cổ Quảng Trị
Đợt trước mình vào còn bán vé , đợt này tiến bộ không còn thấy phải mua vé nữa
Ngày khởi đầu trận đánh
Ngày kết thúc , 81 ngày đêm mỗi ngày bên ta đưa bộ đội qua sông Thạch Hãn vào thành cổ một đại đôi , tất cả phần lớn đều hi sinh đó là chưa kể phía bên kia . Năm nào các cựu chiến binh từng tham gia trận đánh nơi đây cũng về tổ chức thắp hương và thả hoa trên sông Thạch Hãn,
Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm
Con gái tranh thủ chụp ảnh
Một cái lô cốt còn sót lại giữa thành cổ
Bảng tổng kết số lượng bom ,đạn dội xuống thành cổ , tương đương sức công phá của 7 quả bom nguyên tử mà Mỹ đã từng ném xuống nước Nhật
Nụ cười Quảng Trị
Đường vào Nam mang tên đường số một
Bởi vì đất nước chẳng thể chia hai
Không phải chỉ có " ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ " Một gia đình trọng họ mình có 6 người con là Liệt Sỹ