Táo : Anh Chí ơi , anh Chí
Chí Kiên : Ai đấy , có việ gì mà hét toáng lên thế , tôi đã điếc đâu
Táo : Anh Chí , anh Chí , tôi Táo đây
Chí Kiên : Ôi ông Táo , bé cái mồm tôi nhờ một chút . Vợ đi vắng điện về giục liên tục , trốn việc về đây tiễn ông đấy . Mà sao tên tôi không gọi lại lôi tên đệm ?
Táo : Tôi gọi thế để mong anh năm sau thay đổi , có chí thêm một chút chứ cứ bạ đâu vui đấy thì rất hỏng , khéo thành Chí Phèo
Chí Kiên : Gớm giờ cũng chơi chữ nhẩy , nhẽ có khi ông là Táo tầu chứ không phải táo ta
Táo : Ừ thì cũng lo xa một chút , anh tu chí làm ăn chịu khó cuối năm tôi còn có tí lộc , đôi cá chép cưỡi về chầu anh Hoàng . Chứ anh vợ đi vắng , ham chơi hơn ham làm khéo tôi ra đường làm xe ôm chứ chả bỡn
Chí kiên : Thôi biết rồi , xin bố . Vợ đi vắng đã thấy nhục rồi đây này , lo xa cho việc cúng tiễn ông đến mệt . Điẹn về từ hôm qua dặn dò đủ điều cứ như là mẹ tôi không bằng . Nào cá chép , nào quần áo , nào tiền dắt đít để ông làm lộ phí đi đường . Gớm , tôi trốn vội công việc về đây lo cho ông đầy đủ , đến nhọc
Táo : Ừ thì mỗi năm chỉ có một ngày anh lo cho tôi tí , anh tưởng thân tôi nhàn lắm à ? Thức trắng mấy đêm liền mới xong bản báo cáo cho anh Hoàng
Chí Kiên : Ông khéo khoe ! Tôi lạ gì , lại lôi bản báo cáo năm trước ra thay ngày , tháng , chỉnh sửa đôi chút thêm vào tí thành tích vậy là xong tấu sớ . Kinh tế thì suy thoái , kiếm miếng đút mồm còn quá nhọc nhằn vậy mà báo cáo các ông toàn kể thành tích vượt khó kinh hoàng . Ngọc Hoàng các ông lắm lúc quan liêu bỏ mẹ , chỉ biết ngồi rung đùi đợi các Táo lên để thu tô .
Táo : Sủ sui cái mồm anh , chỉ được cái nói đúng là không ai bằng . Xem nào , anh chuẩn bị đầy đủ cho tôi chưa ?
Chí Kiên : Đây , đúng lời vợ dặn . Cá chép một đôi , quàn áo , mũ mãng , tiền tiêu vặt dọc đường . Chen vãi mật mới sắm cho ông được đôi cá đấy ., tưởng hết thì tôi có khi mua cho ông đôi cá diếc đi tạm , gì mà cứ phải cá chép . cá nào chả là cá
Táo : Tôi có muốn thế đâu , tai lũ người các anh cứ gán cho tôi cá chép hoá rồng đấy thôi . Có nhẽ năm sau tôi bắt xe buýt đi cho lành , qnh cũng đỡ vất vả
Chí Kiên : Ừ , Còn nhớ có năm tôi vừa thả cá cho ông , đã có thằng chực vớt mất . Khổ thân ! Năm đó ông đi bộ , chầu muộn , anh Hoàng mắng cho phát nhục
Táo : Thôi anh đừng kể chuyện xưa tôi lại thấy tủi thân , cái lũ người các anh cũng tham lam quá độ . Ai đời người thả cá trên bờ đã có thằng dưới nước đứng chực vớt ngay , tôi chậm chân thế là đành cuốc bộ
Chí Kiên : Cũng tại ông đủng đỉnh quen rồi , chứ kiếp người bọn tôi kiếm được miếng ăn tranh giành nhau khiếp lắm . Mà ông thần thông quảng đại sao không vật chết mấy thằng cướp cá của ông ?
Táo : Anh nói hay nhỉ , chúng nó đông như kiến , vật làm sao xuể .Tôi mà vật hết được chúng nó thì có khi đăng ký si gêm môn vật tự do , kiếm cái huy chương lãnh tiền thưởng còn hơn làm kiếp Táo
Chí Kiên : Ừ ! thôi ông cũng đành sống chung với lũ , cố học mấy miếng theo chúng nó mà phòng thân . Xã hội bây giờ , ngù ngờ như ông có mà mốc mép
Táo : Năm nay vợ đi vắng , thấy anh vất vả hản lên ?
Chí Kiên : Chả giấu gì ông , vất vả lắm . To bé việc gì cũng đến tay , gần Tết bận bù đầu , mệt lắm
Táo : Mọi năm thấy anh to còi lắm mà , khinh vợ như mẻ
Chí Kiên : Cũng nghĩ đâu cơ sự thế này , việc vất vả thì cố tí cũng qua . Nhưng ông thấy đấy , sắp Tết rồi giúp việc cũng về nốt, còn lại mỗi thân tôi . Năm nay nghỉ dài hay ông lên chầu Ngọc Hoàng xong quay lại ăn Tết cùng tôi nhé
Táo : Nhìn mấy cái gối ôm ở giường tôi cũng thấy thương ông . Thời tiết lại lạnh thế này , nhưng quay lại ăn Tết với ông để con mụ Táo nhà tôi lột xác tôi ra à . Thôi cố chịu , ba năm là mấy . Lúc đó vợ anh về lại tha hồ tinh tướng , to còi
Chí Kiên : Sư bố nhà ông , chỉ được cái an ủi đểu . Ngấm rồi , sau vụ này chắc ngoan như cún
Táo : He he ! Thấy chưa , đàn ông các anh chỉ được cái tinh tướng mồm khi nốc mấy cốc bia , cốc rượu coi vợ mình như đứa ở . Bây giờ mới vắng vợ dăm tháng biết tay ngay
Chí Kiên : Ừ thôi , trong cái rủi có cái may . Có xa vợ mới ngộ ra nhiều thứ . Không thì mình cứ tưởng lúc nào mình cũng nhất . Sau đợt này vợ về tôi nhận chân về nhì cho lành ông ạ
Táo : Thôi cũng mừng anh hiểu ra nhiều điều , tôi đi đây cho sớm . Đi muộn lại lo tắc đường , anh ăn Tết vui vẻ nhé , năm sau gặp lại
Chí Kiên : Thôi ông đi cho sớm , xong việc còn về ăn tết với Táo bà , tôi vào cắm nồi cơm tranh thủ giặt bộ quần áo . Tết đến nơi rồi , hẹn năm sau gặp lại ông . Cho tôi gửi lời thăm anh Hoàng nhé
(viết bởi lungbotay)
He He ! Hôm qua nhớ lời vợ dặn , chạy vội về làm cơm cũng tiễn ông Công ông Táo . Cúng xong hạ mâm làm chén rượu , đêm ngủ mơ đung giấc mơ như vậy .Sáng tỉnh dậy biên lại nguyên xi hầu các bạn
Trả lờiXóaThêm mấy từ , Hoa đừng chỉnh sửa của mình nhé . Cứ để tự nhiên cho vui
Trả lờiXóaUi bạn mình tỉnh ra rồi à! thích nhất câu: đàn ông các anh chỉ được cái tinh tướng mồm khi nốc mấy cốc bia , cốc rượu coi vợ mình như đứa ở . Bây giờ mới vắng vợ dăm tháng biết tay ngay... tranh thủ giặt vài bộ quần áo..
Trả lờiXóaVợ mà đọc xong thì lại thấy thương quá Kiên ơi!!
He he ! Thuý ,đấy là lời Táo nhé , Lửng vẫn vững như thành , quá ổn . Hơi buồn tẹo thôi
Trả lờiXóaVợ xem được bài này thì vui cả năm đấy bạn K !!!
Trả lờiXóaĐến Táo còn phải sợ vợ đấy Chí. Lửng nhé .Sau 3 năm vợ Lửng về là Chí Lửng quen việc biết tuốt rồi ....Mà làm cho vợ chứ cho ai mà phải kể
Trả lờiXóaHe he ! Hoa hậu , hay mình đưa lên PB cho vợ xem nhỉ ? Đang lưỡng lự không biết có nên nghe theo tư vấn của Vi không đây ?
Trả lờiXóaHe he ! Sợ sau ba năm việc nào tao cũng biết tuốt , vợ lại hoá thừa khéo thành nợ nhỉ ?
Trả lờiXóaBài này hay tuyệt. Thế này là Giang có thêm đối thủ biên tập cho chương trình họp lớp sắp tới rồi nhé!
Trả lờiXóaHe he ! Hay thật không đấy Hoa ?
Trả lờiXóa