( Chuyện của một bác tập kết ra bắc năm
1956 về thăm quê năm 1975 )
Quê tôi nghèo đậm chất tình quê
Nhà lá đơn sơ vẫn ngóng về
Nơi đó thân thương ngàn nỗi nhớ
Em tôi giản dị nữ thôn quê
Ngày xa quê bóng em mờ dần mãi
Giọt lệ vương rơi mộng ước thề
Xa cách đôi mình chỉ thoáng chốc
Chờ anh em nhé đợi anh về
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh quá
Mười chín năm đau đáu tái tê
Thống nhất nước nhà về gặp lại
Rưng rưng xúc động được thăm quê
Nhìn kìa có bóng triền sông ấy
Dáng nhỏ xinh xinh mái tóc thề
Tin dữ lặng người nghe chết lịm
Em tôi mất lúc chiến tranh về
Hòa bình lập lại mà đau xót
Đâu đó em ơi anh đã về
Đất nước tưng bừng ngày hội ngộ
Mình tôi di ảnh nữ thôn quê .
Giống câu chuyện của 'những đồi Hoa Sim' Sơn nhỉ. Trong chiến tranh k ai nói đc đrước điều gì.
Trả lờiXóaChuyện này hoàn toàn có thật bạn à .
Trả lờiXóa