Em vẫn đợi thời
gian đi qua đấy
Thật đủ lâu mình
gặp lại được nhau
Mắt nhìn mắt
không phải nhìn nơi khác
Tay bắt chặt tay,
chẳng sợ tim đau
Em tôn trọng những
gì mình im lặng
Cần gì anh phải lớn
tiếng....Em đau
Em vẫn biết anh
là người chồng tốt
Là người cha
không thay thế được đâu
Em vẫn biết ngày
hôm nay chưa thể
Bởi vết thương vẫn
sâu thẳm trong lòng
Nhưng em tin một
ngày không xa nữa
Mình sẽ trở về làm
bạn, thủa ban đầu
Không đòi hỏi,
cũng không cần thêm, bớt
Không lại gần,
cũng chẳng phải lánh xa
Chỉ là bạn. Thế
thôi. Anh có biết?
Để thời gian hàn
gắn chuyện hai ta...
2/4/2016
Viết hộ H, cho HN.
Chả biết nhận xét thế nào .
Trả lờiXóaChỉ biết nhận xét thơ của Như Hải & Vô Danh ngày càng "rữ rội"... hi hi
Trả lờiXóaCám ơn e Hà đã khen. Để khi nào gặp mặt anh tặng em một bài thơ nhé!
Trả lờiXóaÚi giời, Béo. Cho xin tí dữ dội đi, bị 'chê' là thơ cứ nhẹ nhàng quá, chả sâu sắc gì...hihi
Trả lờiXóaHa ha nhẹ nhàng hay dữ dội đều có cái hay riêng Như Hải à, còn cái anh Vô Danh làm mình tò mò muốn gặp mặt ghê...
Trả lờiXóa