Pages

12 tháng 6, 2016

NẮM ĐƯỢC - BUÔNG ĐƯỢC


Đừng trách người ta vô tình
Đừng trách dòng đời xô đẩy
Nỗi đau mình tự chọn lấy
Giờ còn oán trách ai đây
Thôi đành buông đôi bàn tay
Mà em đang cố nắm níu
Biết rằng tim em đau nhói
Mình thành hai hướng không nhau
Mong ngày mai sẽ bớt đau
Khi người không cần em nữa
Tình đã lụi tàn tắt lửa
Sao em phải tự tổn thương?
Quá yêu vẫn có thể buông
Đã nắm được là bỏ được
Trái tim mù loà khi chọn
Hãy để lý trí dẫn đường
Người dưng trước thành người thương
Giờ sẽ trở thành người lạ
Nỗi đau có làm hoá đá
Em vẫn có thể hồi sinh
Vì em biết yêu chính mình!
Cho tim nghỉ mệt một chút...
Ngày mai bình minh chiếu sáng
Trái tim em lại biết yêu.
12/6/2015

4 nhận xét:

  1. Bạch Hoa bảo gì làm nấy nhá.

    Trả lờiXóa
  2. Thơ hay thì đăng cho mọi người đọc chứ HCM. Dạo này tớ chả có cảm hứng để làm thơ. hì.

    Trả lờiXóa
  3. Thơ hay, và ai lại có người bạn thơ ngoan thế nhỉ!!!

    Trả lờiXóa
  4. Lần sau không cần 2 từ đầu đâu bạn Trụ à. Chỉ cần khen hoa hậu là được rồi.

    Trả lờiXóa