Pages

31 tháng 12, 2017

TẠM BIỆT 2017



Tháng mười hai
Những ngày cuối,
Chậm rơi...
Mưa rả rích tiễn hai không mười bảy
Tạm biệt nhé,
Một năm buồn đến vậy
Nỗi âu lo nhuộm trắng xoá mái đầu

Vẫy tay chào, năm mười bảy qua mau
Những xui xẻo hãy đi cùng năm cũ
Ngày khốn khó đến giờ là quá đủ
Mong một năm mới về khởi sắc hơn

Có bình an, nhẹ gánh bớt nỗi buồn
Sang năm mới thêm nhiều niềm vui mới
Không còn nữa, những tháng ngày mệt mỏi
Cuộc đời này lại êm ả trôi xuôi

Niềm mong ước chỉ nhỏ bé thế thôi
Giá có thể buông hết lo âu xuống
Để đến lúc tuổi chiều mình tận hưởng
Những bình yên, nhẹ nhõm tự trong lòng

Hy vọng rằng năm mới thoả ước mong
30/12/2017

Happy New Year 2018!

 Theo dương lịch, năm 2017 đã chính thức khép lại ngày hôm nay. Ngày mai bắt đầu 1 năm mới, năm 2018. Chúc cho mỗi người trong chúng ta bước qua năm mới với nhiều sắc mầu của cuộc sống, với niềm vui và hạnh phúc trọn vẹn! Happy New Year 2018! 

Sống tự tại như thế nào?

Xưa có một lão hòa thượng sống trong ngôi chùa cổ trên núi cao. Một ngày kia có vị hành giả ghé thăm chùa. Hành giả biết lão hòa thượng đã tu hành đắc Đạo, bèn hỏi ông rằng: “Trước khi đắc Đạo, ngài đã làm những gì?”. 
Lão hòa thượng trả lời: “Ta chẻ củi, gánh nước, nấu cơm”.
Hành giả hỏi: “Vậy sau khi đắc Đạo thì sao?”.
Lão hòa thượng nói: “Ta vẫn chẻ củi, gánh nước, nấu cơm”.
Hành giả lại hỏi: “Vậy cái gì gọi là đắc Đạo?”.
Lão hòa thượng ôn tồn trả lời: “Trước khi đắc Đạo, lúc chẻ củi thì nghĩ về gánh nước, lúc gánh nước lại nghĩ về nấu cơm, nấu cơm rồi lại lo ngày mai đi chẻ củi gánh nước. Sau khi đắc Đạo, chẻ củi thì là chẻ củi, gánh nước thì là gánh nước, nấu cơm thì là nấu cơm”.
Tùy duyên đối đãi với vạn vật thì tự khắc tìm được sự yên bình (Ảnh: Pinterest).
Kỳ thực, đắc Đạo hay chưa chỉ khác nhau ở một chữ “Tâm” này mà thôi. Trước khi đắc Đạo, lão hòa thượng cũng giống như những người phàm phu khác, tâm không thể tĩnh tại, làm chuyện gì cũng nghĩ tưởng về quá khứ và tương lai. Chỉ khi đã khắc chế cái tâm này, thì lòng người mới có thể ung dung tự tại, tinh thần mới có thể thảnh thơi.
Vậy mới nói, hết thảy mọi phiền não trong đời là bởi tâm phàm quá nặng. Chỉ khi buông bỏ mọi dính mắc trong tâm, chúng ta mới có thể giải thoát chính mình. Phật gia giảng “xả”, giảng “buông”, khuyên con người hãy từ bỏ mọi chấp trước và dục vọng, bởi chỉ khi đã xem nhẹ mọi thăng trầm thì nội tâm mới có thể an nhiên tự tại.
Đọc đến đây, có lẽ bạn đã tìm được lời giải cho câu hỏi “Vì sao cuộc sống mệt mỏi?“. Đó là bởi những thứ kiểm soát tâm trạng của bạn có quá nhiều! Ví như sự thay đổi của thời tiết, sự nóng lạnh của tình người, những phong cảnh khác nhau… đều có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của bạn.
Và tất nhiên, đó đều là những thứ mà bạn không thể kiểm soát.
Khi đã xem nhẹ rồi, thì bầu trời dẫu u ám hay trong xanh, con người dẫu chia ly hay tái hợp, vạn vật dẫu xoay vần biến đổi, thì lòng ta an nhiên không sợ hãi, thuận theo tự nhiên mà yên ổn.
Nỗi đau của hôm nay bắt nguồn từ sự phóng túng của hôm qua. Nỗi khổ của đời này đều do nghiệp chướng từ kiếp trước. Bởi vậy, biết đối diện với hoàn cảnh, chấp nhận thực tại, sống thuận theo tự nhiên, thì tất cả mọi buồn phiền hay oán trách mới có thể tan hòa vào trong sự cảm ân.
Theo ĐKN 

5 sự thật đơn giản về cuộc đời

Những quy luật nghiệt ngã tồn tại vì một lý do: chúng làm bạn đau, chúng là bạn tỉnh giấc trước ảo ảnh tươi đẹp của cuộc đời này. Chấp nhận những chân lý này không dễ, nhưng khi một khi đã là được, bạn sẽ nhận ra nhiều điều hạnh phúc hơn.

Có một số điều chỉ là chúng ta...không chịu nghe. Nhưng càng cố lờ chúng đi, càng cố ảo tưởng rằng cuộc đời này màu hồng, những chân lý nghiệt ngã này sẽ càng "đập" vào mặt trong đời. Hoặc là bạn chấp nhận năm sự thật này để sống hạnh phúc, hoặc là bạn sẽ mãi trong trạng thái kháng cự, và than vãn về cuộc đời này bất công.
1/ Mọi người đều chỉ quan tâm đến họ mà thôi
Đây là một trong những chân lý khó khăn mà cuối cùng rồi chúng ta cũng phải đối mặt.
Tôi biết nhiều người mãi đến khi 30 tuổi mới sốc khi nhận ra không phải ai cũng tốt như bố mẹ mình. Họ sốc khi thấy mình bị lợi dụng, và chẳng ai đặt lợi ích của họ lên trước.
Ai cũng chỉ nghĩ mình được lợi gì nhỉ, chính bạn cũng vậy thôi.
Tôi không nói rằng tất cả chúng ta đều ích kỉ. Nhưng phần lớn chúng ta ai cũng đang phải vùi đầu trong những vấn đề của mình trước khi có thể giúp ích cho người khác.
Tuy nhiên, điều tích cực của chân lý này là: vẫn có những người thực sự yêu thương bạn vô vị lợi và khi gặp được họ, hãy nghe tôi, đừng bao giờ để họ đi. Bởi vì, họ quý hơn cả vàng.
2/ Bạn sẽ ân hận cả đời nếu không làm những gì mình đam mê
Zalo
Trong cuốn sách "5 điều hối hận nhất của những người hấp hối", nữ y tá Bronnie Ware thực hiện một cuộc khảo sát những bệnh nhân sắp cận kề với cái cái chết. Trong hàng trăm câu trả lời, đây là điều mà họ nuối tiếc nhiều nhất:
Tôi ước mình có dũng cảm để sống một cuộc đời thật lòng với chính mình, chứ không phải những gì người khác kì vọng ở tôi.
Hầu hết chúng ta dành cả đời mình để làm những việc người khác yêu cầu, rồi đến chết vẫn trách mình đã không sống với đam mê.
Vì vậy, hãy để cái chết nhắc nhở bạn một sự thật khắc nghiệt: phần lớn chúng ta hối hận rằng bản thân đã không sống cuộc đời mình mong muốn.
3/ Người "ấy" không tồn tại
Zalo
Nếu bạn đang ngồi đợi một người hoàn hảo, cô ấy hay anh ấy, tôi ghét phải nói thẳng vào mặt bạn: họ không đến đâu (và bạn cũng không cần họ).
Tình yêu như phim Hàn là có thật, nhưng điều nguy hiểm là bạn tiếp tục nghĩ rằng có một phần gì đó trong mình còn thiếu mà một ai đó đang cất giấu.
Tự bạn có thể hoàn thiện chính mình, và mảnh ghét còn thiếu bạn vẫn nghĩ một cô nào hay anh nào mang đến nằm ở năng lực của bạn, chứ không phải ai khác.
4/ Phần lớn chúng ta chưa bao giờ thực sự cố gắng 100% vào việc gì
Cách đây không lâu, tôi nghĩ lại về đời mình và những việc tôi từng làm. Và bạn biết tôi nhận ra điều gì không?
Tôi chưa bao giờ cố gắng 100% vào bất cứ thứ gì?
Tôi nhớ lại rằng mình cũng từng thích ca hát, cũng thích bóng đá, cũng thích viết truyện. Cái gì tôi cũng thích, nhưng đến khi khó khăn cất tiếng thì tôi lùi bước ngay.
Thích cái gì thì thật là dễ, đổ tâm sức vào nó mới khó.
Nhưng tôi đoán là cả thế giới này không chỉ có mình mình. Khả năng cao là tôi đoán bạn cũng như tôi. Bạn nói mình đam mê kinh doanh, nhưng chưa bao giờ bạn nỗ lực hết sức về công việc đó cả.
Ít nhất thì hãy áp dụng quy tắc 10,000 giờ. Nếu bạn đam mê cái gì, hãy dành ra cho nó 10,000 giờ. Sau đó, hãy nói chuyện tiếp.
5/ Bạn sẽ chết
Zalo
Ai rồi cũng sẽ chết, phải chứ? Nhưng bạn không tin tôi đâu. Bạn vẫn sẽ nghĩ mình còn nhiều thời gian lắm. Tôi cũng từng nghĩ vậy, cho đến khi một đứa bạn tôi mắc bệnh ung thư và mất ngay sau 1 tháng.
Giống như bạn chỉ thấy giá trị của Wifi khi mất điện, bạn chỉ biết trân trọng cuộc sống khi bạn sắp mất nó đi.
Nhưng bạn không cần phải tin tôi. Hãy thử tự thiền về cái chết một vài lần. Vào các bệnh viện, hay ngắm nhìn bãi tha ma một lần một tháng, bạn sẽ thấy đời mình ngắn ngủi thế nào.
Những sự thật nghiệt ngã tồn tại vì một lý do: chúng làm bạn đau, chúng là bạn tỉnh giấc trước ảo ảnh tươi đẹp của cuộc đời này. Chấp nhận những chân lý này không dễ, nhưng khi một khi đã là được, bạn sẽ nhận ra nhiều điều hạnh phúc hơn.
ST

27 tháng 12, 2017

Suy Ngẫm

Bất kỳ điều gì xảy ra đều là con đường dẫn đến giác ngộ.
(Pema Chodron)

26 tháng 12, 2017

Muộn

Đến Sapa
Trời đã lạnh
Mùa đã gặt
Ruộng bậc thang trơ gốc
Nắng đã tắt
Hoang vu.

Chợ Tình đã hết họp như xưa
Trai gái hát nhạc Tây thay cho kèn trống
Tiếng chuông nhà thờ Đá trong chiều ảm đạm
Các con đường lồi lõm ổ gà.

Những ngôi nhà mới mọc lên che khuất những mái lá, mái tre
Các cô em người Tày, người Dao, người Mông tóc vàng hoe
Quần bò bó sát
Tiếng Anh bồi chào mời toe toét:
“Body Massage?”

Các tiệm ăn Tây, Tàu, café, quán bar
Chiếm chỗ Chợ Cũ
Những váy xoè lam lũ
Ngồi vất vưởng trước cửa hiệu sặc sỡ đèn mầu.

Người ta hợp thức hoá Thắng Cố
Làm mỹ miều bài thuốc ngâm chân của dân tộc Dao
Hoa quả Tàu thay cho các đặc sản trái sim, trái mận
Xe ôm, taxi cuối tuần tắc nghẽn 
Các con đường lèn chặt những người....

Đến Sapa
Hình như đã muộn
Nắng hắt lên vài vệt cuối cùng trên đồng ruộng
Có nỗi buồn ai đấy bỏ vào thơ
Vu vơ…
BH 2/10/2017

25 tháng 12, 2017

NGƯỜI ĐI


Người đi khuất lối trong tiềm thức
Để nhớ rơi tan vỡ trời chiều
Người không quay lại thêm lần nữa
Hoa tàn rụng xuống một tiếng yêu
Người đi, lời hẹn trượt chân ngã
Chết đuối trăm năm dưới đáy hồ
Người không trở lại, trăng nằm khóc
Hứng giọt sầu buông, xót lòng mơ
Người đi, làn mây không nuột trắng
Ảm đạm nhuộm đen suốt bốn mùa
U sầu dâng cao theo ngày tháng
Chiều nay bất chợt khóc oà, mưa...
Người đi, mùa hoa không còn thắm
Héo rũ bên hiên những cánh tàn
Lá úa tơi bời bay theo gió
Chỉ đọng trĩu lòng những hoang mang
Người đi, mang theo cả trời nắng
Còn mây u ám tháng năm dài
Để nghe buốt giá hồn sương lạnh
Ký ức ngập lòng vẫn chưa phai
12/2017

TIN Ở SANTA CLAUS: “Vì ta sẽ trở thành cái mà ta tin!”

“Ông già Noel có thực không ba/ mẹ?”.
Nếu một ngày con của bạn đặt cho bạn câu hỏi đó, bạn sẽ trả lời thế nào? Có hay Không?
Năm 1897, một em bé 8 tuổi tên là Virginia đã viết thư cho tạp chí The Sun một lá thư như sau: “Bạn cháu nói ông già Noel không có thực. Ba cháu bảo nếu tờ The Sun bảo có thì tức là có. Vui lòng hãy nói thật cho cháu biết, ông già Noel có tồn tại trên đời hay không?”
Và đây là nguyên văn lá thư trả lời của ông chủ bút tờ báo Francis P. Church:
“Virginia à, bạn cháu nói sai rồi. Thời đại đầy những hoài nghi này đã khiến cho các bạn ấy trở nên thật dễ nghi ngờ. Các bạn ấy chỉ tin vào những gì mình thấy. Các bạn ấy cho là cái gì mà bộ não nhỏ bé của các bạn ấy không chứng kiến thì cái đó không tồn tại. Virginia à, trí khôn của loài người, cho dù là của người lớn hay trẻ con, đều rất nhỏ bé. Trong vũ trụ bao la này, con người chỉ như một là một loài côn trùng, một con kiến, nếu đem so sánh trí khôn của chúng ta với thế giới bất tận quanh mình.
Có, Viriginia à, ông già Noel là có thực. Ông ấy tồn tại trên cõi đời này cũng giống như tình yêu, sự bao dung, lòng chân thành có thực trên cõi đời này vậy, và cháu biết đấy, chính nhờ những thứ đó mà cuộc sống của chúng ta mới trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc. Sẽ tăm tối biết bao nếu thế giới này không có những ông già Noel. Tăm tối như khi thế giới này không có những cô bé Virginia như cháu vậy. Khi ấy, sẽ không còn những niềm tin trẻ thơ, không có thi ca, không có sự lãng mạn nào giúp cho đời sống này trở nên nhẹ nhàng hơn. Chúng ta sẽ chỉ còn biết nghe và nhìn mà chẳng còn biết cảm nhận. Thứ ánh sáng bất tận mà tuổi thơ mang đến cho thế giới này sẽ bị dập tắt.
Không muốn tin vào ông già Noel! Cháu có thể chọn như thế, cũng như chọn không tin vào các bà tiên vậy. Cháu có thể bảo ba cháu thuê người canh các ống khói vào đêm giáng sinh để bắt cho bằng được một ông già Noel, nhưng ngay cả khi cháu không thấy một ông già Noel nào thì điều đó cũng đâu chứng minh được chuyện gì? Không ai thấy ông già Noel, nhưng cũng không có bằng chứng nào chứng minh rằng ông ấy không tồn tại. Những thứ có thật nhất trên đời này là những thứ mà cả người lớn lẫn trẻ con đều không thể thấy. Cháu có bao giờ thấy những nàng tiên nhảy múa trên cỏ chưa? Tất nhiên là chưa rồi, nhưng cũng chẳng có bằng chứng nào chứng minh rằng họ không có thật. Không con người nào có thể hiểu hay tưởng tượng hết tất cả những điều kỳ diệu tồn tại một cách hữu hình lẫn vô hình trong thế giới này.
Cháu có thể đập vỡ cái lục lạc và hiểu được cái gì đã tạo nên âm thanh của nó, nhưng vẫn có một tấm màn che phủ một thế giới của những điều không thể nhìn thấy mà ngay cả người mạnh nhất, hay tất cả những người mạnh nhất hợp lại cũng không thể xé toạc ra được. Chỉ có niềm tin, thi ca, tình yêu, sự lãng mạn là có thể vén nó lên được. Điều này có thực không? Virginia ơi, chẳng có gì trên thế giới này là thực và trường tồn như thế.
Không có Santa Claus ư? Tạ ơn trời, ông ấy là có thực và vĩnh viễn có thực. Cho dù 1000 năm nữa, hay 10 cái 1000 năm như vậy nữa trôi qua, ông ấy sẽ vẫn ở đó để làm cho trái tim trẻ thơ reo vui.”
Có lẽ khó câu trả lời nào có thể hay hơn thế!!! Nó đã làm rung động hàng triệu triệu trái tim người đọc, không chỉ trẻ em mà cả những người đã-từng-là-trẻ-em, đến mức cứ mỗi mùa giáng sinh hàng năm, tờ The Sun lại trang trọng đăng lại lá thư này trên trang nhất. Và cứ mỗi mùa Noel đến, tôi lại tìm đọc lại lá thư này và lần nào cũng vậy, tôi lại tự hỏi: Trời ơi, sao người ta có thể viết cho trẻ con một lá thư trân trọng đến thế, nhân văn đến thế? Câu hỏi đó, nếu gửi cho một tờ báo ở Việt Nam sẽ thế nào? Rất có thể, nó sẽ bị xếp vào một góc nào đó và lãng quên, kiểu như ôi chao lại một thứ “childlike faith” (niềm tin ngây ngô của trẻ con) ấy mà!
Nhưng có khi nào chính những người lớn chúng ta – những người sống trong một “thời đại hoài nghi” và đầy rẫy những điều tồi tệ đến mức không còn muốn tin vào những điều tốt đẹp, chỉ dám tin vào những điều đầu óc hạn hẹp của mình có thể thấy mới là những người đáng thương?
“NHỮNG THỨ CÓ THẬT NHẤT TRÊN ĐỜI LÀ NHỮNG THỨ MÀ MẮT THƯỜNG KHÔNG THỂ NHÌN THẤY! 
Câu văn đó của ông chủ bút Francis P. Church nghe có vẻ triết học, nhưng là vô cùng thật! Bởi nếu bằng mắt thường mà người ta có thể nhìn thấy tình yêu, sự bao dung, lòng vị tha ở trong nhau thì cuộc sống này đâu có đố kị lừa lọc, thế giới này đâu có chiến tranh, đâu có những cướp giết hiếp mà ngày nào mở báo lên cũng thấy?
Ông muốn trẻ con tin ở Santa Claus,mà thực ra là muốn chúng tin vào những điều tốt đẹp (kể cả khi chúng có vẻ lãng mạn quá xá!). Tôi vẫn thường nghĩ rằng trong thời đại này, làm sao để giữ được niềm tin không bị vẩn đục bởi những hoài nghi đó (không chỉ cho trẻ con mà cả cho mình), thực sự là khó! Nhưng nếu phải chọn, thì vẫn sẽ chọn tin ở Santa Claus.
Vì ta sẽ trở thành cái mà ta tin! 
ST 

Chúng ta đều có quyền thay đổi 'vận mệnh'

Tào Bân là một vị đại tướng triều Tống, công lao chinh chiến hiển hách. Có lần, Tào Bân gặp cao nhân Trần Đoàn - một người rất giỏi về tướng thuật. Ông ta xem tướng cho Tào Bân: “Ông thời niên thiếu được giàu sang phú quý, nhưng về già lại không có phúc. Vậy mỗi lần xuất binh ông nên đối xử khoan hồng, gieo chút phúc đức cho tuổi già”. Tào Bân nghe vậy, liền ghi nhớ.
Về sau, khi nhận lệnh chinh phạt Giang Nam, Tào Bân vì không đành lòng nhìn cảnh dân chúng lầm than nên đã giả bệnh, không chịu nhận lệnh. Bạn bè, tướng sĩ dồn dập đến hỏi thăm, Tào Bân trả lời: “Bệnh của ta không thuốc gì có thể chữa khỏi. Chỉ cần mọi người thành tâm thề nguyện rằng khi tiến đánh Giang Nam, không được giết một người nào, thì bệnh của ta tự nhiên có thể khỏi”.
Nghe xong lời nói của Tào Bân, tất cả mọi người đều dâng hương về trời, phát tâm thề nguyện đúng như vậy. Nào ngờ những lời của Tào Bân được lòng dân Giang Nam. Họ mang lương thực ra nghênh đón quân sĩ triều đình. Nhờ đó, không dùng võ lực mà vẫn giành được Giang Nam, bảo toàn hàng ngàn sinh mệnh.
Sau chiến thắng trở về, Tào Bân gặp lại Trần Đoàn, Trần Đoàn nói với ông: “Thật kỳ lạ! Mấy năm trước ta khẳng định là không có phúc khi về già. Nhưng bây giờ tướng mạo của ông đã thay đổi rồi, ánh kim quang hiện đầy trên khuôn mặt, nhất định có thể tăng thêm bổng lộc và kéo dài thọ mệnh, hậu phúc vô lượng”.
Quả nhiên, Tào Bân về già được hưởng phúc, sống an nhàn, thọ 69 tuổi, ông được phong là Tế dương quận vương. Con cái của ông đều là những tướng lĩnh nổi tiếng lẫy lừng, vinh hiển vô cùng.
ST

Suy Ngẫm


Yêu thương là gì?

là nuôi dưỡng đam mê và tin tưởng nhau

...để cùng nhau vấp ngã và không từ bỏ,
...để được vui đùa bên nhau
và để học cách rời tay nhau ra
...để mỗi chúng ta được thăng hoa...
(yoga.com)

24 tháng 12, 2017

Suy Ngẫm

"Tuỳ duyên không có nghĩa là không làm gì hết mà muốn có kết quả. 
Tuỳ duyên cũng không có nghĩa làm điều sai trái hay cẩu thả mà muốn có kết quả tốt. 
Tuỳ duyên là, khi đã làm hết sức mình, bạn chỉ còn chờ duyên phận đến, chờ kết quả dù tốt hay xấu thì, bạn cũng sẽ không hối tiếc." 
NNM 

23 tháng 12, 2017

Chúc Mừng Giáng Sinh

  Khép lại một năm để chuẩn bị bước sang năm mới, blog thoidihoc.net chân thành cám ơn tất cả các bạn đã ghé thăm trang nhà của 12CD. Thân chúc cho các bạn xa gần của thoidihoc luôn mạnh khoẻ, có nhiều niềm vui trong cuộc sống, đón một giáng sinh an lành và bước vào một năm mới với những điều bất ngờ thú vị. Merry Christmas & Happy New Year 2018!
Admin thoidihoc.net 

21 tháng 12, 2017

Cười

Cảm ơn bạn đã chú ý tới chú ý này.
Việc chú ý của bạn sẽ được chú ý.
Nhưng,
Xem xong chú ý này, xin hãy chú ý là đừng chú ý gì khác.
Mà, hãy chú ý quay lại sự chú ý cuộc sống của riêng mỗi người mình.
Chú ý này đến đây là hết chú ý!!!

ST

Vùng đất 900 năm không có người bị ung thư

Ở nơi đó, 100 tuổi vẫn được xem ở độ tuổi trưởng thành, phụ nữ 80 trông trẻ như 40 và suốt 900 năm qua chưa từng có ai mắc ung thư.

Bộ tộc Hunzas có khoảng 30.000 người, sống dọc theo dãy núi Himalaya ở mũi phía bắc của Ấn Độ. Họ sống trong một thung lũng tách biệt với thế giới bên ngoài, ở độ cao 3.000 m so với mặt nước biển.
Ở đó, khoảng cách cha con có thể lên tới 90 tuổi. 100 tuổi vẫn được coi ở độ tuổi trưởng thành, phụ nữ 80 tuổi trông trẻ như mới ngoài 40. Những cụ ông, cụ bà 130 tuổi vẫn lao động hăng say và nhiều người sống tới 145 tuổi.
Hunzas là bộ tộc có nhiều người sống thọ, tuổi thọ trung bình ở đây là 120
Người Hunzas có sức khoẻ rất tốt, miễn nhiễm với các căn bệnh đương đại như béo phì , tim mạch, tiểu đường … Đặc biệt, trong suốt 900 năm qua, nơi đây không ai mắc ung thư. Vậy bí quyết của họ là gì?
Ăn uống thanh đạm, 2 bữa/ngày
Triết lý ăn uống của người Hunzas là “hãy coi thức ăn là thuốc tốt nhất”. Chế độ ăn của bộ tộc này tương tự như chế độ ăn kiêng của Hippocrates, cha đẻ của y học hiện đại, người đã sống hơn 2000 năm trước ở Hy Lạp cổ đại.
Người dân nơi đây ăn uống thanh đạm , do tác động lớn của điều kiện khí hậu và địa lý. Mọi người chỉ ăn 2 bữa/ngày, bữa đầu vào lúc 12h trưa.
Bữa ăn thanh đạm chủ yếu là các loại hạt, rau quả và bánh từ bột chưa tinh chế
Trong khi đó, người dân thường dậy từ rất sớm để làm việc chăm chỉ và tiêu tốn nhiều calo. Điều này khác biệt hoàn toàn với các khuyến cáo về tầm quan trọng của bữa sáng thịnh soạn.
Không giống như hầu hết chúng ta, người Hunzas ăn uống chủ yếu để đủ duy trì sức khỏe hơn là thoả mãn vị giác.
Bữa ăn không quá cầu kỳ mà sử dụng hoàn toàn các thực phẩm tự nhiên bao gồm trái cây, rau quả như cà rốt, củ cải, rau chân vịt, bí, rau diếp, táo, lê, đào, mơ, mâm xôi… cùng các loại ngũ cốc lúa mạch, kê và lúa mì… Trong đó rau củ chủ yếu ăn sống hoặc chần sơ.
Mọi thứ đều tươi, sạch nhất có thể, không qua chu trình bảo quản phức tạp. Trong khu vườn của người Hunzas, không có bất kỳ hoá chất, phân bón nào, nếu sử dụng sẽ bị coi là chống lại luật của Hunzas.
Người Hunzas chỉ ăn thịt trong những dịp đặc biệt quan trọng như đám cưới hay lễ hội, và mỗi người chỉ dùng 1 miếng nhỏ.
Cách ăn uống gần với thiên nhiên chính là mà trong những bí quyết giúp người Hunzas phòng chống ung thư
Họ cũng ăn nhiều sữa chua. Các loại hạt như hạnh nhân, óc chó… thường chiếm phần lớn trong bữa ăn bên cạnh loại bánh mỳ đặc biệt làm từ lúa mì, hạt kê, kiều mạch, lúa mạch chưa qua tinh chế.
Hàng ngày, người Hunzas uống nước tan chảy từ các dòng sông băng, thứ nước có nhiều khoáng chất có lợi cho cơ thể.
Hơn 100 tuổi, nhiều người Hunzas vẫn lao động say mê mỗi ngày
Nghiên cứu của các bác sĩ tại Pakistan cho thấy đàn ông Hunzas trưởng thành chỉ tiêu thụ 1.900 calo, 50g protein, 36g chất béo và 354g carbohydrate mỗi ngày, chủ yếu từ các nguồn protein và chất béo có nguồn gốc thực vật.
So với người phương Tây, lượng protein chỉ bằng 1/2, lượng calo và carbohydrate bằng 1/3.
Ngủ từ chập tối
Người Hunzas thường đi ngủ từ chập tối và bắt đầu dậy làm việc từ lúc 5h sáng với tốc độ ổn định, tránh bị kiệt sức.
Một phần ngủ sớm vì họ không có điện, dầu, phần vì muốn hấp thụ ánh sáng mặt trời, hoà nhập với thiên nhiên.
Đi bộ, tập thể dục hàng ngày
Một yếu tố khiến người Hunzas dẻo dai là hàng ngày dành nhiều giờ đi bộ 15-20km dọc theo các con đường núi dốc. Họ coi đây là bài tập thể dục để tận dụng không khí thanh khiết.
Người dân nơi đây đều đi bộ 15-20km mỗi ngày
Ngoài tập thể dục hàng ngày , người Hunzas còn thực hành một số kỹ thuật yoga cơ bản, đặc biệt là thở yoga theo phương thức chậm, sâu, sử dụng toàn bộ khoang ngực.
Đây là phương pháp thư giãn tuyệt vời, là chìa khoá của sức khoẻ.
Ăn uống tự nhiên và lối sống lành mạnh là tất cả những gì để người Hunzas không stress, khoẻ mạnh, không mắc ung thư, sống thọ và hạnh phúc.
ST