Pages

31 tháng 3, 2018

Chúc mừng sinh các bạn nhật tháng Ba

1. Hoàng Lệ Hoa 12C, sinh nhật 12/3 
2. Nguyễn Thanh Xuân 12C, sinh nhật 25/3
3. Nguyễn Thị Tuyết 12D, sinh nhật 27/3.

Chúc các bạn sinh nhật vui vẻ, hạnh phúc!
Ban Liên Lạc

27 tháng 3, 2018

Giới thiệu nhà thơ mới

Đinh Nho Tuấn là bạn học cùng lớp C6 với Admin trong Thanh Xuân 84-85, sinh ra trong gia đình nhà giáo ở Nghệ An. Bạn cưới cô bạn xinh đẹp Lê Nghiêm, cũng cùng lớp C6 với mình, tạo thành một cặp đôi hoàn hảo của năm. Khoảng 3 năm trở lại đây bạn bỗng làm thơ thật nhiều và thật hay, chủ yếu là thơ..chính trị. Ngoài ra là 1 số thơ tình, triết lý về cuộc sống. Blog giới thiệu 2 bài thơ mới của bạn. 
KHUÔN MẶT TÔI
Khuôn mặt tôi, chao ôi khuôn mặt
Tôi đã quen, quen lắm, cũ mất rồi
Không thể đổi, suốt đời, không thể đổi
Dù một lần mặt khác, một lần thôi.
Khuôn mặt tôi, vĩnh cửu, chỉ của tôi
Đã mặc định nụ cười và nước mắt
Không thể lẫn ngàn lần khi tôi khóc
Và ngàn lần tròn méo nụ cười tôi.
Tôi sinh ra với khuôn mặt con người
Gắn lên thân cùng trái tim hoang dại
Đã có lúc hồn tôi tru lên mãi
Những bài ca cuồng điên loài sói.
Tôi soi gương, mặt nhìn tôi khuôn mặt
Nét dọc ngang, xiên ngược ruộng cày
Nét chen nhau, trán, mắt, buông đến mũi
Sao gồ ghề, hỗn loạn, chẳng thẳng ngay.
Có đôi lúc tôi nhìn tôi lạ lẫm
Tôi sững sờ, tôi đấy, phải tôi không
Tôi khát khao khuôn mặt tôi khờ dại
Và hiền khô như cây lúa ngoài đồng.
Có đôi lúc tôi rạng ngời gió bụi
Nhưng đôi lúc bỗng cảm thấy thấp hèn
Tôi đảo điên trong đời cùng cát đá
Đến một ngày tôi vục xuống hồ em.
Tôi ngắm em, ôi, thiên thần khuôn mặt
Tôi kiếm tìm những đường nét của tôi
Và lần đầu tiên bỗng mặt tôi biến mất
Vào mặt em, ấm áp bờ môi.
ĐNT 2018
NGHI HOẶC
Có lẽ anh bớt tuyệt vời hơn trước
Trong mắt em anh đọc thấy điều này
Đôi ngọc bích long lanh ghi hàng chữ
Anh chẳng còn quan trọng lắm, hôm nay.
Em nhốt lời trên đôi môi lừa dối
Lớp son hồng, ngỡ thuốc độc em pha
Lời yêu đương theo thời gian trốn mất
Và nồng nàn cùng gió cuốn bay xa.
Chuyện cuộc đời như dòng sông ra biển
Chảy một chiều, dâng hết thảy phù sa
Khi trắng tay còn chi mà để lại
Nước bạc đầu, hờn tủi, sóng khơi xa.
Anh chẳng thể bắt dòng sông chảy ngược
Níu nồng nàn thay cho nỗi xót xa
Em vô tội, chỉ là vì đôi mắt
Đã thay lời điều ấy chẳng nói ra.
Có lẽ anh bớt tuyệt vời hơn trước
Chút mặn môi khi nghĩ tới điều này
Trong mắt em đâu khát khao cuồng nhiệt
Cuốn đi rồi quay gót những đắm say.
ĐNT 2018

Suy Ngẫm


"...Thượng Đế xoay vần con người giữa cuộc đời với những cảm xúc trái ngược nhau nhằm giúp họ thấy ra tính hai mặt của cuộc sống để sau này họ sẽ bay lên bằng hai cánh chứ không phải một..." - Rumi

YÊU MÀ KHÔNG HIỂU SẼ LÀM ĐAU NHAU

Ngắm nhìn một cô gái ăn mặc bốc lửa đi ngoài đường, đàn bà nghĩ “Thật là lố lăng, kệch cỡm”. Còn đàn ông thì nghĩ “Thật là quyến rũ, thu hút”.
Khi cô gái bảo “Em chẳng sao cả, anh đi đi”, chàng trai nghĩ “Có lẽ cô ấy không cần mình lúc này, mình nên để cho cô ấy yên tĩnh suy nghĩ”. Nhưng nếu đem câu nói này cho tất cả những người phụ nữ trên Trái Đất xem xét, tất cả họ sẽ đều hiểu rằng cô gái đang gặp vấn đề và cần người yêu ở bên cạnh quan tâm.
Ngược lại, khi đàn ông nói “Anh cần yên tĩnh”, tất cả những người đàn ông khác sẽ đều hiểu rằng anh ta đang thực sự cần được ở một mình, còn tất cả những người phụ nữ sẽ cuống quýt lên và nghĩ rằng “Anh ấy đang cần mình lúc này, mình không thể để anh ấy một mình”.
Và thế là chiến tranh, những cuộc tranh cãi, hiểu lầm…diễn ra.
Tạo hóa đã quy định cho mỗi giới không những khác nhau về đặc điểm sinh học mà còn khác nhau về đặc điểm tâm lý. Mỗi người đều có những nỗi khổ niềm đau riêng, bởi áp lực công việc, trách nhiệm gia đình, những ám ảnh tuổi thơ… Đàn ông có nỗi khổ của đàn ông và đàn bà có nỗi khổ của đàn bà. Cùng một sự việc, đàn ông có cách nhìn của đàn ông, đàn bà có cách nhìn của đàn bà.
Bạn sẽ tự hỏi: Vì sao người ta không thể nói thật suy nghĩ của mình với nhau? Vì sao cứ phải nói bóng nói gió? Vì sao lại im lặng? Có thể bởi vì những lý do sau đây:
1. Họ sợ sẽ bị bạn đánh giá, phán xét. Bất cứ ai cũng có mặt tốt và mặt xấu. Thật không dễ dàng gì để thể hiện mặt xấu của mình cho người khác biết, nhất là người mình yêu thương.
2. Bởi chính bản thân họ còn không hiểu nổi mình, làm sao họ có thể trình bày cho bạn hiểu được những nỗi lòng của họ?
3. Bởi vì bạn- trong những lần vô tình- đã từng khiến họ cảm thấy tổn thương và chán nản đến mức không còn muốn chia sẻ với bạn nữa.
4. Bởi vì tất cả chúng ta- một cách bản năng- đều mong đợi ai đó sẽ hiểu mình mà không cần phải nói ra.
Vậy nên đàn ông và đàn bà cứ mãi trông đợi, đặt hy vọng vào nhau để rồi chuốc lấy thất vọng.
Khi ta yêu một người tức là ta yêu luôn cả mặt tốt và mặt xấu của người đó. Xấu và tốt như hai mặt của một bàn tay. Ta không thể chỉ giữ lấy một mặt mà bỏ đi mặt kia.
Ta luôn tự vẽ ra cho mình một hình ảnh hoàn hảo về người mình yêu hay người chồng/vợ của mình. Nhưng đó chỉ là ảo tưởng của ta, không phải con người thực.
Nếu chúng ta nói rằng mình yêu người kia mà không hiểu được cách nhìn, cách nghĩ của họ, thì sẽ làm họ đau khổ suốt đời, và đó không thể là tình yêu thương chân thành.
Vậy nên, hãy học hỏi để hiểu về tâm lý của nhau, cùng hướng tới một tình yêu trọn vẹn, hạnh phúc.
(theo Tâm Lý Học Tình Yêu).

25 tháng 3, 2018

Vẻ đẹp của Hang Động Quảng Bình

Nhân dịp có 1/2 ngày nghỉ trong chuổi meeting ở Quảng bình, tụi mình chạy xe 60km đến hang Paradise (Thiên Đường). Quả không phí công sức, mặc dù về đến hotel 2 bắp chân cứng nhắc vì đi bộ nhiều. :D) 
Càng đi càng yêu Việt Nam hơn. Thật tự hào vì VN có những hang động đẹp nhất thế giới. Mong sẽ có time để đi thăm Hang Tối, Hang Én, Phong Nha, Kẻ Bàng và Sơn Đoong.... Và mong sao Quảng Bình biết làm du lịch tốt hơn để giữ gìn những di sản thiên nhiên vô giá này. 















24 tháng 3, 2018

Cuộc sống chỉ một lần, đau đớn cứ từ bỏ, mệt mỏi hãy nghỉ ngơi

Khi chúng ta đối mặt với những khó khăn, bất hạnh của cuộc sống, mấy ai có thể mỉm cười chấp nhận, mấy ai không cảm thấy mệt mỏi, muống buông xuôi? Cuộc sống chỉ một lần, hãy để cho bản thân mình một lối thoát.
Cuộc sống chỉ một lần, mệt mỏi cần nghỉ ngơi, đau đớn cứ từ bỏ, đừng làm gì có lỗi với bản thân mình. (Ảnh: Haokoo)
Đời người, nói cho cùng vẫn phải dựa vào chính bản thân mình.
Lúc cô đơn không có người bên cạnh, chúng ta lặng lẽ vượt qua.
Lúc khổ sở không có người thấu hiểu, chúng ta từng bước từng bước khẳng định mình. Lúc bất lực không có người giúp đỡ, gian khổ sẽ giúp ta kiên cường.
Cuộc sống như chén rượu cay, ngọt bùi cay đắng đều phải nếm. Con đường nhân sinh này, gập ghềnh trắc trở vẫn phải đi.
Dùng nụ cười sáng lạn của chúng ta, để thuyết minh rằng dù chỉ một mình cũng vẫn rất tốt. Dùng thành công cuối cùng của chúng ta, để chứng minh rằng dù đơn độc cũng vẫn có thể bước đi.
Con đường nhân sinh này, gập ghềnh trắc trở vẫn phải đi. (Ảnh: Pinterest)
Phương hướng cuộc đời, là do chính mình nắm giữ.
Tâm tình vui vẻ hay bi thương, là do chính mình quyết định.
Có đôi khi muốn ngủ một giấc thật ngon, cái gì cũng không muốn, việc gì cũng không làm, bởi vì thật sự mệt mỏi.
Có đôi khi muốn hét lên vài tiếng, cái gì cũng không để ý, điều gì cũng không ràng buộc, bởi vì thực sự buồn phiền.
Làm người, tất sẽ có lúc mệt mỏi. Dù kiên cường đến mấy, cũng sẽ có lúc bi thương.
Không cần quá áp lực, không cần quá khắc chế bản thân, phóng túng khóc một trận, lau khô nước mắt rồi thì mọi chuyện lại tốt đẹp như trước.
Bốc đồng say một lần, tỉnh rượu rồi thì lại bước tiếp con đường của mình.
Nhân sinh là như vậy, mệt mỏi học được cách nghỉ ngơi, đau đớn học được cách buông bỏ, khổ não học được cách yêu thương chính mình.
Mất đi đấy, không cần tiếc hận, bởi vì nó sớm muộn gì cũng sẽ ly khai.
Có được đấy, thì hết lòng quý trọng, cả đời không xa rời hay buông bỏ.
Cuộc sống vốn ngắn ngủi, nhưng lại nhiều khổ đau, còn sống chính là hạnh phúc. Ngàn vạn lần đừng có lỗi với bản thân mình.
Tuệ Tâm

22 tháng 3, 2018

ANH ĐỪNG NÓI: " HÀ NỘI CHẲNG CÓ GÌ ĐẸP ĐÂU!'












Ai bảo anh Hà Nội chẳng có gì đẹp đâu?
Sao mỗi người con đi xa lại nhớ về quay quắt
Nhớ Bách Thảo mùa tháng ba hoa sưa nở trắng
Hàng sấu già Trần Hưng Đạo xào xạc lá vàng bay
Tháng rồi mùa theo nhau, ngày nối ngày
Hoa phượng rực đỏ triền sông Tô Lịch
Đẹp như những giấc mơ trong câu chuyện cổ tích
Cháy bừng những ngày hè tháng năm
Phố Kim Mã nở tím hoa bằng lăng
Chiều Hồ Tây thơm hoa sen tháng sáu
Xà cừ trắng dịu dàng hoa tháng bảy
Phố Nguyễn Du hoa sữa nồng nàn thu
Mưa phùn xuân, Tây Hồ chìm khuất sau lớp sương mù
Để hoa đào Nhật Tân, quất Tứ Liên nở bừng rạng rỡ
Tháng tư về, hoa loa kèn hớn hở
Những chiếc xe chở về phố xốn xang
Tháng mười hai hoa cải lại nở vàng
Khắp triền sông đón gió về khao khát
Cúc hoạ mi tháng mười một khẽ hát
Hà Nội dịu dàng, xinh đẹp bốn mùa hoa
Hà Nội với em, một tình yêu thiết tha
Em yêu lắm, dẫu đôi phần chưa đẹp
Nhưng trái tim trót yêu nên không còn phân biệt
Xin anh đừng nói:
‘ Hà Nội chẳng có gì đẹp đâu em”