Pages
▼
31 tháng 8, 2018
27 tháng 8, 2018
23 tháng 8, 2018
Mời dự triển lãm tranh ở Hà Nội
Thân mời các bạn 12CD đến tham dự triển lãm tranh của mẹ Admin (hoạ sĩ Phi Loan) do phòng tranh Hanoistudio, Công Ty Axis Research cùng quỹ Góp Một Bàn Tay
(Hands For Hope) đồng tài trợ.
Sau đây là tóm tắt thông báo:
Sau đây là tóm tắt thông báo:
Phòng tranh Hanoistudio, Công Ty Axis Research cùng quỹ Góp Một Bàn Tay
(Hands For Hope) hân hạnh kính mời Quý Ông/Bà đến dự buổi khai mạc của triển
lãm tranh cắt vải và xé giấy mang tên “SẮC TÂM” của nữ họa sỹ Phi Loan, tổ chức
tại Hà Nội vào lúc 17h30 ngày 24.8.2018 tại Hà Nội Studio, 13 Tràng Tiền, Hoàn Kiếm, Hà
Nội.
Đây là buổi triển lãm đặc biệt với hơn 30 bức tranh không chỉ đánh dấu
chặng đường gần 20 năm đam mê nghệ thuật cắt dán của nữ hoạ sĩ tròn 80 tuổi này
với những tình cảm sâu lắng, rất nhiều hoài niệm, yêu thương của một người con
nhiều năm xa Hà Nội mà còn mang lại cho người xem một không gian mỹ thuật ấn tượng
và gợi mở nhiều điều.
Điểm đặc biệt hơn là 50% tiền bán tranh sẽ được dành tặng cho
chương trình mổ từ thiện cho trẻ em khuyết tật của Quỹ Góp Một Bàn Tay (Hands
For Hope).
“Sắc màu của Tâm" là chủ đề xuyên suốt của triển lãm, được thể hiện
bằng một loại hình nghệ thuật sáng tạo độc đáo, tái sinh cuộc sống mới cho giấy
và vải vụn để biến chúng thành những bức tranh đầy ngẫu hứng về tình yêu thiên
nhiên, về vẻ đẹp rực rỡ sắc màu của cảnh vật, hoa, trái, con người và vật.
Niềm đam mê và sự nghiêm túc, bền bỉ
trong lao động nghệ thuật đã làm cho tên tuổi của
Hoạ Sĩ Phi Loan được biết đến như là một trong những hoạ sĩ Việt Nam
chuyên biệt cho dòng tranh Art Collage (Tranh xé giấy và cắt
vải). Năm 2005, triển lãm đầu tiên mang tên ‘Sắc Màu’ của bà
được Đại Sự Quán Nga tài trợ đánh dấu một sự khởi đầu tốt đẹp. Từ 2005-2009 bà
tham gia một số triển lãm chung với nhóm hoạ sĩ nữ Hoa Cỏ và các hoạ sĩ nữ Quốc
Tế tại thành phố Hồ Chí Minh. Solo đầu tiên mang têm Sắc Tâm (năm 2010) được
đánh giá cao tại thành phố HCM. Tiếp tục thành công này, năm 2015, Sắc Tâm 2 được
chọn tổ chức tại Viethaus, Berlin nhân dịp kỷ niệm 40 năm quan hệ Việt-Đức. Tháng
6/2018 bà là hoạ sĩ Việt Nam duy nhất được mời tham dự Art Show của các hoạ sĩ
châu Á (Đài Loan và Myanmar) tổ chức tại Đài Trung, Đài Loan.
Nhân kỷ niệm 50 năm lớn lên tại HN vừa là kỷ niệm tròn 80 năm ngày sinh của
bà (1/9/1938-1/9/2018) Triển lãm Sắc Tâm 4 sẽ mang đến hơn 30 tác phẩm với người
yêu hội hoạ Hà Thành tại Phòng Tranh Hà Nội Studio từ 25/8-31/8 (từ 9h sáng-7h30 tối).
Chúng tôi, những người tổ chức rất hân hạnh được đón tiếp Ông/Bà tại lễ
khai mạc của triển lãm đặc biệt này. Sự hiện diện của Quý Ông/Bà sẽ góp một phần
không nhỏ cho sự thành công của triển lãm và chương trình chung tay vì cộng đồng
của Hands For Hope, Hanoistudio và Axis Research.
Trân trọng. BTC
SAO CHẲNG CÓ NHAU?
"Vun giọt nhớ tạo thành hình chiếc lá"
Góp giọt thương thành mây trắng ngang trời
Thương và nhớ gửi bóng người xa thẳm
Lỡ yêu rồi, yêu chỉ một người thôi
Chiếc lá nhớ từng ngát xanh mùa hạ
Qua mùa thu khe khẽ thả nỗi buồn
Mây trắng muốt từng bồng bềnh ươm nắng
Tháng bảy về lã chã giọt mưa tuôn
Nhung nhớ cháy đốt hình hài lá úa
Ký ức xưa đã từng muốn hoá vàng
Khi ngày ấy người bỏ ta cô quạnh
Giữa cõi đời tim đơn độc nát tan
Làn mây trắng muốn tạo thành bão tố
Cuốn dấu yêu trôi theo ngọn sóng thần
Khi người nhạt, tình ta còn bỏng cháy
Sóng dâng tràn, lòng đổ nát tan hoang
Bao nhung nhớ chờ mong người trở lại
Đã héo khô như lá phủ con đường
Chỉ còn đọng tiếng xạc xào vô vọng
Biết khi nào lại in dấu người thương?
Từng gom nhặt dấu yêu dệt mây trắng
Cớ làm sao mây ảm đạm nhuốm màu
Nay nặng trĩu bầu trời đen xám xịt
Rơi rạt rào toàn những giọt thương đau
Nhớ thương nhiều, sao vẫn chẳng có nhau?
20/8/2017
22 tháng 8, 2018
NGƯỜI MUỐN GIẤU ĐI
Có bao người từng xuất hiện trong đời ta?
Có người bước ra và có người ở lại
Nhưng có người, ta muốn giấu đi mãi mãi
Vào một góc bí mật thật là sâu
Là một người chưa bao giờ yêu nhau
Không là người dưng, cũng không là tri kỷ
Sao trước người, ta loạn nhịp suy nghĩ
Trong mối quan hệ mù mờ, không gọi được tên.
Nhưng là người mà ta không thể quên
Cứ nâng niu cất giữ vào một góc ký ức
Để thỉnh thoảng lại hiện về cho ta thổn thức
Dẫu vẫn biết chẳng là gì của nhau
Ta không dám làm rõ mối quan hệ nông sâu
Sợ người sẽ bỏ ta mà đi mất
Thôi cứ để mơ hồ không có thật
Chẳng biết là gì nhưng thấy cần người ở bên.
Người có thể cho ta sự an nhiên
Khi bất chợt xuất hiện trong khoảnh khắc
Có thể biên hoá cuộc đời ta đầy màu sắc
Thật lạ lùng , người mà ta vừa muốn nhớ, lại muốn quên.
Và người ấy, chỉ muốn giấu thật sâu trong ký ức dịu êm.
19/8/2015