Pages
▼
25 tháng 2, 2019
23 tháng 2, 2019
LOA Loa Loa: Du Xuân chùa Keo Thái Bình 24/2
Như mọi năm, ngày 24/2 nhằm 20 tháng Giêng Âm Lịch, lớp chúng ta sẽ tổ chức du xuân đầu năm Kỷ Hợi đến Thái Bình thăm Chùa Keo.
Dự định xuất phát lúc 7h sáng tại Nhà Hát Lớn, đi về trong ngày. Hôm đó sẽ tổ chức sinh nhật cho các bạn tháng 2 luôn nhé. Các bạn quan tâm đăng ký với Mama tổng quản và Hà Béo nhé!
Ban Liên Lạc
Dự định xuất phát lúc 7h sáng tại Nhà Hát Lớn, đi về trong ngày. Hôm đó sẽ tổ chức sinh nhật cho các bạn tháng 2 luôn nhé. Các bạn quan tâm đăng ký với Mama tổng quản và Hà Béo nhé!
Ban Liên Lạc
20 tháng 2, 2019
Suy Ngẫm
Một tỷ phú ở Dubai sống trong căn biệt thư xa hoa nhưng phát hiện ra mình mắc bệnh hiểm nghèo. Tới lúc cái chết cận kề, ông mới chợt nhận ra rằng tất cả danh vọng, tiền tài và vật chất, thực ra đều hư vô như mây khói. Ông tìm đến một vị Sư để xin lời khuyên và hy vọng, tìm thấy tia sáng cuối con đường.
Sau khi bắt câu truyện của nhà tỷ phú, nhà Sư mới nói: “Bệnh của ông ngoài cách này ra thì không thuốc nào có thể chữa khỏi. Tôi sẽ kê ba đơn thuốc, ông cứ theo đó mà làm, hết đơn thứ nhất thì chuyển sang đơn tiếp theo".
Về nhà, vị tỷ phú lấy đơn thuốc đầu tiên ra và đọc: “Hãy đến một bãi biển và nằm đó khoảng 30 phút, làm liên tục như vậy 21 ngày". Mặc dù thấy khó hiểu nhưng ông vẫn quyết định ra bờ biển, lang thang một vòng rồi ngả lưng nằm trên bãi cát. Bất chợt một cảm giác nhẹ nhàng và khoan khoái vô cùng bao trọn lấy cơ thể ông.
Trước đây, vì công việc bận rộn nên ông không có cơ hội nghỉ ngơi. Nay ông có thể tĩnh tâm lại để lắng nghe tiếng gió thổi vi vu, tiếng sóng biển rì rào hòa lẫn với tiếng kêu thánh thót của đàn hải âu gọi bầy… Trái tim bỗng thổn thức, chưa bao giờ ông có được cảm giác thoải mái như bây giờ.
Ngày thứ 22, ông mở đơn thuốc thứ hai, trong đó viết: “Hãy tìm những người nghèo và giúp đỡ họ, liên tục như vậy trong 21 ngày”. Trong lòng ông một lần nữa đầy rẫy những băn khoăn nhưng vẫn cặm cụi đi tìm những người nghèo và giúp đỡ họ. Ngắm nhìn từng gương mặt hạnh phúc của họ, trong lòng ông không nén nổi nỗi xúc động.
Ngày thứ 43, ông đọc đơn thuốc cuối cùng: “Tìm một cành cây và viết những điều khiến ông cảm thấy không hài lòng lên bãi cát”. Nhưng khi ông vừa viết xong, thủy triều lại cuốn tất cả xuống biển. Ông lại viết, sóng lại cuốn đi, lại viết, lại cuốn đi, rồi lại viết, và lại cuốn đi… Ông bật khóc nức nở vì chợt hiểu ra tất cả.
Khi về nhà ông cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, tinh thần chưa bao giờ thoải mái và tự tại đến thế, thậm chí ông cũng không còn sợ cái chết nữa.
Thì ra con người ta chỉ cần học được 3 điều thì sẽ vui vẻ hạnh phúc:
Thứ nhất: Nghỉ ngơi
Thứ hai: Cho đi
Thứ ba: Buông bỏ
(post lại bài cũ)
19 tháng 2, 2019
18 tháng 2, 2019
17 tháng 2, 2019
Chùm thơ của những người bạn (2)
TAN VÀO EM
Sông không còn là sông
Khi oà ra biển cả
Anh không còn là anh
Tan vào em ngày đó
Sông không còn là sông
Khi oà ra biển cả
Anh không còn là anh
Tan vào em ngày đó
Anh biến thành đám mây
Anh biến thành ngọn gió
Anh biến thành ánh trăng
Anh biến thành thác đổ
Anh biến thành ngọn gió
Anh biến thành ánh trăng
Anh biến thành thác đổ
Có khi thành giận hờn
Thành ầm ào giông bão
Thành nước mắt của em
Rơi đầy em, vạt áo
Thành ầm ào giông bão
Thành nước mắt của em
Rơi đầy em, vạt áo
Anh đâu phải là đường
Và anh không là muối
Mà sao anh đã tan
Vào em, tình không tuổi.
Và anh không là muối
Mà sao anh đã tan
Vào em, tình không tuổi.
ĐNT 2.2019
BIỂN ĐÃ MẶN RỒI AI GẠN ĐƯỢC TRÙNG KHƠI
Sẽ có một ngày biển thôi mặn ngoài khơi
Sóng sẽ mệt với trò chơi trốn đuổi
Thôi mê man thôi chập chờn đắm đuối
Biển sợ màu xanh như ta sợ dại khờ
Sóng sẽ mệt với trò chơi trốn đuổi
Thôi mê man thôi chập chờn đắm đuối
Biển sợ màu xanh như ta sợ dại khờ
Ngày ấy bao xa ngày ấy ở đâu ta?
Mà nghe ngược vào lòng vị mặn
Con còng gió xoe mắt tròn suy ngẫm
Không dám xa bờ sợ sóng đánh tan hoang
Mà nghe ngược vào lòng vị mặn
Con còng gió xoe mắt tròn suy ngẫm
Không dám xa bờ sợ sóng đánh tan hoang
Biển cứ xanh thôi không màng trắng hay đen
Đời lắm kẻ khôn còn chỗ nào chừa cho người dại?
Ta trách gì đâu khi nhận về mình toàn điều thừa thãi
Chú sóc nâu buồn hạt dẻ cuối Thu...
Đời lắm kẻ khôn còn chỗ nào chừa cho người dại?
Ta trách gì đâu khi nhận về mình toàn điều thừa thãi
Chú sóc nâu buồn hạt dẻ cuối Thu...
Mây có bớt hồn nhiên xanh đến giả vờ
Tưởng chạm khẽ là ùa ra lỗ thủng
Ta nhẹ dạ giọt sương chiều lơ đãng
Trên mê cuồng Khôn - Dại đám nhân gian
Tưởng chạm khẽ là ùa ra lỗ thủng
Ta nhẹ dạ giọt sương chiều lơ đãng
Trên mê cuồng Khôn - Dại đám nhân gian
Thì cứ xanh đi!
Xanh đến cạn đời mình
Giữ lại làm gì để ngày mai hối tiếc
Đời đã dại thì ngại gì Khôn - Dại
Biển đã mặn rồi...
Ai gạn được trùng khơi...
---
Ka 19072015
Xanh đến cạn đời mình
Giữ lại làm gì để ngày mai hối tiếc
Đời đã dại thì ngại gì Khôn - Dại
Biển đã mặn rồi...
Ai gạn được trùng khơi...
---
Ka 19072015
HÃY CHỈ GIÙM TÔI….
Có nơi nào bán niềm vui không nhỉ ?
Chỉ giùm tôi… tôi sẽ đến mua về
Đời thiếu gì lúc thấy mình mỏi mệt
Cho hết buồn, những ngày tháng lê thê
Chỉ giùm tôi… tôi sẽ đến mua về
Đời thiếu gì lúc thấy mình mỏi mệt
Cho hết buồn, những ngày tháng lê thê
Ai chỉ giùm... nơi có thể lãng quên
Để buồn vui, chẳng còn ai nhớ nữa
Và ký ức, đừng có về gõ cửa….
Quên yêu thương người đã hứa hôm nào
Để buồn vui, chẳng còn ai nhớ nữa
Và ký ức, đừng có về gõ cửa….
Quên yêu thương người đã hứa hôm nào
Chỉ giùm tôi…bình yên ở nơi nao
Tôi mang về…giấu tim mình vào đó
Để giữ lại chút bình yên bé nhỏ
Lỡ mai ngày sóng gió bủa vây đời
Tôi mang về…giấu tim mình vào đó
Để giữ lại chút bình yên bé nhỏ
Lỡ mai ngày sóng gió bủa vây đời
Chỉ giùm tôi, nơi nào bán nụ cười
Hong chút nắng cho hình hài ủ rũ
Phơi ẩm mốc những tháng ngày xưa cũ
…đem nụ cười tôi sẽ tặng riêng tôi
Hong chút nắng cho hình hài ủ rũ
Phơi ẩm mốc những tháng ngày xưa cũ
…đem nụ cười tôi sẽ tặng riêng tôi
Chỉ giùm tôi... ai biết, chỉ giùm tôi
Giáng Hương 2016
15 tháng 2, 2019
14 tháng 2, 2019
Vì sao không thể lấy người mình yêu?
Chàng trai trẻ đến thăm nhà hiền triết và thỉnh hỏi ngài rằng: “Vì sao người ta không thể lấy được người mình yêu?”. Câu trả lời của ông đã khiến cậu nhận ra nhiều chân lý.
Nghe câu hỏi của chàng thanh niên, nhà hiền triết mỉm cười, nhìn cậu và đáp: “Để có được câu trả lời, con hãy đi đến cánh đồng và chọn bông hoa mà con tin là đẹp nhất rồi mang về đây. Nhưng hãy nhớ rằng con chỉ được phép tiến lên phía trước mà không được quay đầu nhìn lại để nhìn xem nên ngắt bông nào”.
Chàng trai đi đến cánh đồng. Khi đi qua hàng cây đầu tiên, cậu nhìn thấy một bông hoa rất đẹp và muốn hái ngay mang về. Nhưng cậu lại băn khoăn tự hỏi, liệu còn bông nào đẹp hơn nữa không? Sau đó, quả thật cậu đã tìm được một bông hoa tuyệt đẹp. Nhưng cũng như lần trước, cậu lại nghĩ rằng có lẽ những bông hoa khác đẹp hơn vẫn đang chờ ở phía trước.
Thế rồi khi đã đi qua nửa cánh đồng, cậu bắt đầu nhận ra rằng các bông hoa giờ đã không đẹp bằng bông mà cậu đã bỏ qua. Cậu đã bỏ lỡ những bông đẹp nhất trong khi cứ mải mê tìm Kіếм, kén cá chọn canh.
Vì vậy, cậu buồn bã trở về gặp lại nhà hiền triết mà không mang theo bất kỳ bông hoa nào trong tay. Bởi cậu không thể tha thứ cho bản thân vì đã bỏ lỡ không hái bông đẹp nhất. Cậu kể lại toàn bộ sự việc xảy ra.
Nhà hiền triết ôn tồn giảng: “Con đã cố công tìm Kіếм bông đẹp hơn trong khi đã bỏ qua những bông đẹp nhất. Khi nhận ra rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội, con lại không thể quay đầu trở lại một lần nữa. Đây chính là sai lầm phổ biến nhất của con người khi họ yêu ai đó và đӓɴʜ мấƫ người tốt nhất trong cuộc đời mình”.
Thế rồi chàng trai trẻ đáp: “Điều đó có nghĩa rằng con người ta không nên yêu chăng, thưa thầy?”.
Nhà hiền triết lại mỉm cười trả lời: “Không phải! Ai cũng có thể yêu nếu tìm được người phù hợp với mình. Nhưng nếu thực sự yêu ai thì họ nhất định không nên để мấƫ người đó chỉ vì nóng giận, vì cái tôi của hay vì sự so sánh với những người khác”.
Nhà hiền triết từ tốn đáp: “Để trả lời câu hỏi này, con hãy quay trở lại cánh đồng một lần nữa và chọn lấy bông hoa to nhất rồi quay về đây”.
Chàng trai trở lại cánh đồng, rút kinh nghiệm từ lần trước, anh cẩn thận dặn lòng không lặp lại sai lầm một lần nữa. Khi đến giữa cánh đồng, cậu chọn lấy một bông hoa cỡ trung bình mà cậu thấy hài lòng, rồi quay trở lại lớp.
Cậu kể lại cho nhà hiền triết về sự việc lần này. Nghe xong, ông nói: “Lần này con đã không còn trở về với hai bàn tay trắng nữa. Con đã chọn được một bông hoa hợp với mình nhất. Con đã đặt niềm tin vào sự lựa chọn này, rằng đó là lựa chọn tốt nhất cho mình. Đây chính là cách người ta lựa chọn ai đó để tiến đến hôn nhân”.
Chàng trai cảm thấy vô cùng bối rối. Nhà hiền triết thoáng nhìn thấy điều đó, hỏi: “Bây giờ còn điều gì khiến con phải băn khoăn đây?”.
Chàng trai liền đáp: “Con băn khoăn không biết sự lựa chọn nào tốt hơn, lấy người mình yêu hay yêu người mình lấy”.
Nhà hiền triết đáp lời: “Câu này thực ra rất dễ trả lời. Khi con có đủ dũng khí đối diện với nó, mọi vấn đề đều trở nên bé nhỏ. Hãy cố gắng lấy người mình yêu, đừng bao giờ đӓɴʜ мấƫ họ. Và nếu không thể lấy người mình yêu thì tốt nhất nên trân quý người mình đã chọn làm vợ suốt cuộc đời này”.
Tình yêu là thứ khó nắm bắt nhất trên đời, nhưng cũng là một trong những thứ khiến người ta truy tìm nhiều nhất. Vì khó nắm bắt nên cũng khó Kіếм tìm, Kіếм được rồi có khi cũng không dễ mà giữ mãi. Tình yêu là nắm cát trong lòng bàn tay, càng nắm chặt, cát càng dễ trôi qua kẽ tay, chỉ khi biết khum tay nâng niu, bạn mới giữ được nắm cát ấy trọn đời này.
Trên đời này, tình yêu cũng là thứ dễ dàng bị người ta bỏ lỡ nhất. Bỏ lỡ rồi thì cũng không nên nuối tiếc. Mây của trời cứ để gió cuốn đi. Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, mọi chuyện đến hay đi đều là duyên phận cả.
Cuộc sống là một hành trình trở về, trở về với tự nhiên, với đạo đức, với nguồn cội, và cuối cùng là trở về với cát bụi. Những năm tháng ngắn ngủi cuộc đời này, kết duyên được với ai cũng đều là diễm phúc của bạn đã tích từ hàng bao nhiêu kiếp trước. Tìm được người tri kỷ, trao gửi yêu thương trong đời chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Hãy trân quý họ nếu có thể, nâng niu họ nếu có thể…
ST
Thời Gian & Tình Yêu
“Thời gian thật chậm với người đợi chờ,
Rất nhanh với người nhiều sợ hãi,
Thật lâu với người buồn tủi,
Rất ngắn với người muốn ăn mừng chiến thắng,thành công,
Nhưng với người biết yêu thương, thời gian là vĩnh cữu.”
Rất nhanh với người nhiều sợ hãi,
Thật lâu với người buồn tủi,
Rất ngắn với người muốn ăn mừng chiến thắng,thành công,
Nhưng với người biết yêu thương, thời gian là vĩnh cữu.”
Bạn trẻ thân mến;
Tình yêu vừa là trái đắng, vừa là trái ngọt. Tình yêu vừa là bản hùng ca, vừa là khúc bi ca. Tình yêu làm cho ta sầu luỵ mà cũng làm cho ta thêm sức sống. Tình yêu làm cho con tim ta reo cười như nắng sớm mà cũng làm con tim ta khô héo như đồng khô cỏ cháy. Tình yêu làm cho tâm hồn ta lên ngôi mà cũng làm cho tâm hồn ta đoạ đầy. Tình yêu là sợi dây tơ hồng trói ta với người thương mãi mãi. Tình yêu làm thời gian ngừng trôi, vì thế thi sĩ Shakespeare mới viết: ‘Người biết yêu thương, thời gian là vĩnh cữu.’
Có bạn đang yêu đã sai lầm, nghĩa là bạn đang trải nghiệm đau khổ trong cuộc tình ấy. Sống một cuộc sống cô độc, không tình yêu lâu ngày, bạn nghĩ rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Bạn ngỡ rằng con tim là một chỗ trống, và tình yêu có thể lấp đầy. Bạn nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với bạn, hơn là tiếng nói sâu sắc xuất phát từ con tim. Bạn quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu; đó là tình yêu là một bông hoa nở ra trong vườn hoa tâm hồn. Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn tình yêu trong trái tim của bạn.
Nếu bạn yêu một người, mà người ấy không yêu bạn trở lại, thì bạn hãy dịu dàng với bản thân mà không cần có mặc cảm thất tình, tuyệt vọng, vì bạn không làm điều gì sai trái cả. Tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy.
Nếu một người nào đó yêu bạn, nhưng bạn không yêu người ấy, thì bạn học tôn trọng tình yêu ấy, vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim bạn, nhưng bạn nhẹ nhàng từ chối nó, mà không nên đáp lại, đừng nhận nó để rồi đau khổ. Tình yêu không phải là bổn phận. Cách bạn cư xử với tình yêu cũng là cách bạn cư xử với chính bạn; mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc, cho dù cách sống và con đường mỗi người có khác nhau.
Nếu bạn yêu một người, và người ấy cũng yêu bạn, nhưng rồi tình yêu lại ra đi, thì bạn cũng đừng nên níu kéo nó hay đổ lỗi cho ai, hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó, rồi bạn sẽ hiểu.
Hãy nhớ rằng bạn không lựa chọn tình yêu, mà tình yêu chọn lựa bạn. Tất cả những gì mà bạn có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn, thì bạn hãy cảm nhận từng hơi thở của nó, nhưng rồi hãy dang rộng cánh tay để cho nó ra đi mỗi khi tình yêu muốn như thế.
Bạn hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong bạn, mang tình yêu đến cho những ai thiếu thốn tình thương trong tâm hồn, mang tình yêu đến cho mọi người, mọi loài bằng mọi cách mà bạn có thể làm được.
Tình yêu vừa là trái đắng, vừa là trái ngọt. Tình yêu vừa là bản hùng ca, vừa là khúc bi ca. Tình yêu làm cho ta sầu luỵ mà cũng làm cho ta thêm sức sống. Tình yêu làm cho con tim ta reo cười như nắng sớm mà cũng làm con tim ta khô héo như đồng khô cỏ cháy. Tình yêu làm cho tâm hồn ta lên ngôi mà cũng làm cho tâm hồn ta đoạ đầy. Tình yêu là sợi dây tơ hồng trói ta với người thương mãi mãi. Tình yêu làm thời gian ngừng trôi, vì thế thi sĩ Shakespeare mới viết: ‘Người biết yêu thương, thời gian là vĩnh cữu.’
Có bạn đang yêu đã sai lầm, nghĩa là bạn đang trải nghiệm đau khổ trong cuộc tình ấy. Sống một cuộc sống cô độc, không tình yêu lâu ngày, bạn nghĩ rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Bạn ngỡ rằng con tim là một chỗ trống, và tình yêu có thể lấp đầy. Bạn nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với bạn, hơn là tiếng nói sâu sắc xuất phát từ con tim. Bạn quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu; đó là tình yêu là một bông hoa nở ra trong vườn hoa tâm hồn. Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn tình yêu trong trái tim của bạn.
Nếu bạn yêu một người, mà người ấy không yêu bạn trở lại, thì bạn hãy dịu dàng với bản thân mà không cần có mặc cảm thất tình, tuyệt vọng, vì bạn không làm điều gì sai trái cả. Tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy.
Nếu một người nào đó yêu bạn, nhưng bạn không yêu người ấy, thì bạn học tôn trọng tình yêu ấy, vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim bạn, nhưng bạn nhẹ nhàng từ chối nó, mà không nên đáp lại, đừng nhận nó để rồi đau khổ. Tình yêu không phải là bổn phận. Cách bạn cư xử với tình yêu cũng là cách bạn cư xử với chính bạn; mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc, cho dù cách sống và con đường mỗi người có khác nhau.
Nếu bạn yêu một người, và người ấy cũng yêu bạn, nhưng rồi tình yêu lại ra đi, thì bạn cũng đừng nên níu kéo nó hay đổ lỗi cho ai, hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó, rồi bạn sẽ hiểu.
Hãy nhớ rằng bạn không lựa chọn tình yêu, mà tình yêu chọn lựa bạn. Tất cả những gì mà bạn có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn, thì bạn hãy cảm nhận từng hơi thở của nó, nhưng rồi hãy dang rộng cánh tay để cho nó ra đi mỗi khi tình yêu muốn như thế.
Bạn hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong bạn, mang tình yêu đến cho những ai thiếu thốn tình thương trong tâm hồn, mang tình yêu đến cho mọi người, mọi loài bằng mọi cách mà bạn có thể làm được.
Chân Pháp Đăng
CHÓ VÀ HỒ LY
Chó yêu Hồ ly sâu nặng. Chúng thường chơi với nhau. Rồi một ngày, cả hai gặp phải Thần chết. Thần chết nói:
"Trong hai ngươi, chỉ có một người được sống, hai ngươi hãy oẳn tù tì đi, ai thua sẽ phải chết”.
Cuối cùng Hồ ly đã chết. Chó khóc lóc ôm Hồ Ly đã chết nằm yên lặng trong lòng.
“Đã nói là cả hai sẽ cùng ra búa, tại sao trong khi ta ra kéo thì ngươi lại ra lá?"
Hóa ra Chó muốn thua để Hồ ly được sống, tưởng rằng Hồ ly sẽ ra búa nên Chó ra kéo, nhưng không ngờ Hồ ly lại ra lá, vì nó nghĩ Chó sẽ ra búa. Cuối cùng, tất nhiên là Chó đã thắng.
NHƯNG, cũng có thể chính Hồ ly mới là người cố tình bị thua, có khi nào nó biết rằng Chó sẽ nhường nó, ra kéo, nên nó ra lá. Cả hai đều yêu thương nhau, chỉ là Hồ ly đã đi trước một bước thôi, phải không?
Thế thì, cả Hồ ly và Chó đều thắng!
Có ai đó đã nói:
"Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra lương thiện khó hơn là thông minh.Vì thông minh là một dạng bẩm sinh, còn lương thiện là một dạng lựa chọn". Dù sao thì xã hội vẫn tràn đầy hi vọng cho những người lương thiện hoặc đang cố gắng sống tốt. Thế nên: cứ tiếp tục lương thiện...rồi bạn sẽ thắng, chân lý lúc nào cũng thuộc về sự lương thiện.
13 tháng 2, 2019
Mệnh và cải mệnh
Con người ta ai cũng có “mệnh” của mình! Họ thường nói vậy. Nhưng cái mệnh này là do ai sắp đặt, ai bày vẽ nên? Tất cả đều vô hình. Có tôn giáo cho là Thượng Đế, có tôn giáo cho là các vị thần, lại có niềm tin cho rằng những sự việc xảy đến với một người là một chuỗi xác suất của tự nhiên. Dù tin hay không, ta vẫn bị chi phối bởi một định mệnh mà không dễ để thay đổi nó theo ý mình. Và liệu rằng cái ý mình ấy cũng là một số mệnh đã được sắp xếp hay chẳng? Thế nên con người mãi cứ nghịch lý… Nhận thức rằng mình chỉ là diễn viên trên sân khấu của số phận nhưng lại không làm cách nào mà thoát được. Ấy là bởi người đời ít ai hiểu được cơ chế của mệnh quy định lên chúng ta.
Chúng ta thường tin rằng chúng ta chỉ có một thứ mệnh, thứ mệnh ấy quy định suy nghĩ, hành vi, các vận may cũng như tai họa đến với chúng ta. Dần dần, chúng ta đồng nhất mệnh được quy định cho chúng ta với chính bản thân chúng ta, rồi tin chắc chắn rằng đó là cuộc đời ta phải sống, phải tuân thủ, không thể thay đổi. Nhưng cơ chế của mệnh phức tạp hơn thế. Mệnh được chia ra làm ba loại, tạm gọi là Thiên mệnh – Địa mệnh – Nhân mệnh.
Nhân mệnh chính là các thói quen, các kỹ năng, các sở thích, các quan niệm được lưu lại từ các kiếp trước và được xây đắp thêm ở kiếp này. Nhân mệnh này là thứ chúng ta tin rằng đó là cá tính của chúng ta, là điểm riêng biệt là ta có thể nhận diện mình với đám đông. Điều này cũng không sai. Thế nhưng, nó là thứ mà ta có thể dễ dàng thay đổi thông qua quá trình quan sát tâm và rèn luyện tâm.
Địa mệnh là duyên nợ của các mối quan hệ mà chúng ta đã tương tác từ kiếp trước và kiếp này. Những duyên nợ này bằng một cách bí ẩn nào đó đã trở thành các sự kiện xảy ra với cuộc đời của ta. Thế nhưng, không phải tất cả các mối quan hệ kiếp trước đều sẽ tái hiện trong kiếp này, mà nó được chọn lọc để tạo nên số phận.
Thiên mệnh có cơ chế phức tạp hơn. Người nào phụ thuộc vào một hệ thống tôn giáo và tín ngưỡng thì những thứ ấy trở thành thiên mệnh của họ. Hoặc khi họ tin tưởng một điều gì đó là tốt đẹp để hướng tới thì điều đó cũng là thiên mệnh chi phối họ. Có thể có một hệ thống thiên mệnh chi phối con người. Thiên mệnh này có thể ảnh hưởng đến địa mệnh và nhân mệnh. Tuy nhiên một số ít người đặc biệt với sức mạnh tinh thần to lớn, không chịu khuất phục, tự do tự tại, có thể tạo ra thiên mệnh riêng cho mình và tự đặt cho mình cái sứ mệnh đến với thế giới. Nhưng thiên mệnh không phải lúc nào cũng tốt, lựa chọn thiên mệnh sai lầm (hoặc bị một thiên mệnh sai lầm chi phối) có thể đưa ta vào một chuỗi các suy nghĩ, hành vi tệ hại và nhận những hậu quả đáng buồn.
Một điều đáng chú ý là, nhân mệnh – địa mệnh – thiên mệnh không phải lúc nào cũng đồng nhất với nhau như người ta vẫn tưởng. Đôi khi một người có nhân mệnh và thiên mệnh tốt nhưng lại bị rơi vào địa mệnh rất tệ hại. Lại có lúc những người nhân mệnh chẳng ra sao, tiểu nhân, hèn hạ, bỉ ổi lại được một thứ thiên mệnh đang thắng thế dẫn dắt vào thứ bố cục địa mệnh tốt đẹp. Điều này không phải đơn thuần do “ăn ở” như người ta vẫn nói mà đơn giản là một thủ thuật sự phân bố phúc và họa trong chuỗi duyên nợ mà thế lực vô hình nào đó đã sắp xếp. Nếu bạn tin có thế lực vô hình, bạn sẽ hiểu rằng thế lực ấy can thiệp vào vận mệnh của ta.
Khi xem các loại tử vi từ Đông sang Tây, chúng ta chỉ xem được một phần nhân mệnh và địa mệnh mà thế lực vô hình đã sắp đặt cho ta. Thường khi làm con người, một xu hướng tính cách nào đó trong nhân mệnh sẽ được đẩy lên để đồng bộ với địa mệnh đã sắp đặt. Do đó, xem tử vi không cho ta thấy được toàn bộ nhân mệnh và càng không thể thấy được thiên mệnh. Khi xem kinh Dịch hay Tarot cũng chỉ cho ta thấy được cái địa mệnh của ta. Biết như vậy thì biết để làm gì?
Phàm là người, ai chẳng có ham muốn cải mệnh của mình để tránh họa gặp phúc. Thứ mà họ muốn thay đổi ấy là thay đổi địa mệnh, thứ được một thế lực vô hình nào đó sắp xếp nên dựa trên chuỗi duyên nợ nhiều kiếp của chúng ta. Thế là họ khấn vái thần thánh những mong thần thánh can thiệp được, tức là họ mượn lực từ thiên mệnh để thay đổi địa mệnh. Những trò cúng sao giải hạn, nghi lễ trả nợ tiền duyên, di tinh hoán số đều là như vậy cả. Lại có người những mong tu luyện để có thể thay đổi được số mệnh của mình, mang đến điều tốt đẹp cho người thân và xung quanh, điều này tức là họ gia tăng sức mạnh của nhân mệnh với sự hỗ trợ của thiên mệnh để mong cải được địa mệnh. Thế nhưng, đến Mục Kiền Liên, đại đệ tử của Đức Phật cũng không cải được địa mệnh của ông ta, tại sao bạn nghĩ rằng bạn có thể?
Cố gắng mở rộng nhân mệnh của mình, thoát khỏi sự áp đặt một xu hướng tính cách của bản thân do số phận quyết định, chỉ là bước đầu của cải mệnh. Khi ta hành xử khác đi so với quy định, các chuỗi duyên nợ cũng dần dần theo đó mà thay đổi. Đây là lý do khiến cho một số người tu hành bậc cao rất khó đoán biết sự kiện đến với họ. Thế nhưng, cho dù họ thay đổi bản thân mình đến đâu, họ vẫn cứ bị chi phối bởi các duyên nợ. Muốn cải mệnh thật sự, người tu luyện còn phải chủ động khuyến khích những người trong mối quan hệ của mình cũng phải thay đổi nhân mệnh của họ. Như vậy cũng không đủ, họ còn phải tự tạo thiên mệnh cho mình chứ không chấp nhận sự chi phối thiên mệnh của kẻ khác. Thế nên, con đường cải mệnh dài lâu và khó khăn, cũng ít người dám bước chân và đi trên con đường ấy.
Nhưng cải mệnh đến đâu thì cũng khó thoát được cái chết, chỉ là chết sớm hay chết muộn mà thôi. Cái chết là sự chấm dứt của địa mệnh nhưng nhân mệnh thì còn mãi, thiên mệnh là thứ ta có thể lựa chọn lại. Cái chết, đôi khi là cách để ta trưởng thành hơn, để ta trở về với con người thực của mình, vượt ra khỏi vòng chi phối của các thế lực vô hình. Nên nhìn cái chết như một cơ hội chứ không phải sự đau đớn.
Hà Thủy Nguyên
10 câu nói của nhà thông thái Ba Tư về Tình Yêu
(Nhà thơ, nhà triết học Ba Tư Jalal ad-Din Muhammad Rumi).
1. “Your task is not to seek for love, but merely to seek and find all the barriers within yourself that you have built against it.”
Tình yêu luôn ở đó cho đến khi bạn nhận ra là bạn cần tìm nó.
2. “Goodbyes are only for those who love with their eyes. Because for those who love with heart and soul there is no such thing as separation.”
Khi bạn thực sự yêu một ai đó thì bạn sẽ không bao giờ thấy bị chia cắt bởi bất cứ điều gì, họ luôn ở trong trái tim và trong tâm hồn bạn.
3. “Wherever you are, and whatever you do, be in love.”
Không cần biết điều gì xảy ra, hãy cứ yêu đi!
4. “Reason is powerless in the expression of love.”
Yêu bằng trái tim chứ không phải bằng cái đầu. Khi yêu, không thể lý giải vì sao đâu!
5. “You have to keep breaking your heart until it opens.”
Bạn phải làm mọi cách với trái tim của mình để cho nó được mở ra.
6. “Your heart is the size of an ocean. Go find yourself in its hidden depths.”
Trái tim của bạn có kích cỡ của một đại dương. Hãy đi tìm bạn ở sâu trong đó.
7. “I want to sing like the birds sing, not worrying about who hears or what they think.”
Khi bạn đi theo tiếng gọi của trái tim thì đừng quan tâm người khác nói gì.
8. “Love is the bridge between you and everything.”
Tình yêu là cây cầu nối kết bạn và mọi thứ, mọi loài, mọi người.
9. “The only lasting beauty is the beauty of the heart.”
Thứ đẹp đẽ nhất, không bao giờ tàn phai đó chính là vẻ đẹp của trái tim
10. “Close your eyes, fall in love, stay there.”
Nhắm mắt lại, rơi vào tình yêu và hãy ở lại đấy. :D)
ST
12 tháng 2, 2019
11 tháng 2, 2019
Hãy thong thả sống
"Thượng Đế khi đem mình vào đời, có hỏi ý kiến mình đâu. Nên chắc chắn là khi Ngài gọi mình đi cũng chẳng cần thông báo trước."
Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào. Ta hối hả sống, vui, buồn, khỏe, yếu, ta cứ lướt qua rồi không ngoái đầu lại nhìn chuỗi ngày tháng ta đã tiêu hao của một đời người.
Cho đến khi có một người bạn vừa ngã bệnh, bệnh nặng, không biết sẽ mất đi lúc nào, lúc đó ta mới xa, gần, hốt hoảng gọi nhau.
Tưởng như chưa từng có người bạn nào “Chết” bao giờ...
Hay ta có một người thân trong gia đình, đang rất khỏe vừa báo tin bị bệnh hiểm nghèo. Gia đình, họ hàng cuống lên, sợ hãi như chưa nghe đến ai nói về cái chết bao giờ, chưa chứng kiến cảnh vào bệnh viện, cảnh tang ma bao giờ.
Hay ta có một người thân trong gia đình, đang rất khỏe vừa báo tin bị bệnh hiểm nghèo. Gia đình, họ hàng cuống lên, sợ hãi như chưa nghe đến ai nói về cái chết bao giờ, chưa chứng kiến cảnh vào bệnh viện, cảnh tang ma bao giờ.
Cả hai người trên có thể đã ngoài 70 tuổi. Lạ thật ! Cái tuổi nếu có chết thì cũng đã sống khá lâu trên đời rồi, sao những người chung quanh còn hoảng hốt thế.
Hóa ra người ta, không ai muốn nghe đến chữ “Chết”, dù chữ đó đến với mình hay với người thân của mình.
Hóa ra người ta, không ai muốn nghe đến chữ “Chết”, dù chữ đó đến với mình hay với người thân của mình.
Hình như không ai để ý đến mỗi sáng chúng ta thức dậy, nhìn thấy mặt trời mọc (nếu còn để ý đến mặt trời mọc) là chúng ta đã tiêu dùng cái ngày hôm qua của đời sống mình
Có người vì công việc làm ăn, cả tuần mới có thời giờ ngửng mặt nhìn lên mặt trời. Buổi sáng còn tối đất đã hấp tấp ra đi, buổi chiều vội vã trở về lúc thành phố đã lên đèn, làm gì nhìn thấy mặt trời. Nhưng mặt trời vẫn nhìn thấy họ, vẫn đếm mỗi ngày trong đời họ. Họ tiêu mất cái vốn thời gian của mình lúc nào không biết.
Tiêu dần dần vào cái vốn Trời cho mà đâu có hay. Rồi một hôm nào đó bỗng nhìn kỹ trong gương, thấy mình trắng tóc.
Hốt hoảng, tiếc thời gian quá! Khi nghe tin những người bạn bằng tuổi mình, bệnh tật đến, từ từ theo nhau rơi xuống nhanh như mặt trời rơi xuống nước, họ vừa thương tiếc bạn vừa nghĩ đến phiên mình.
Hốt hoảng, tiếc thời gian quá! Khi nghe tin những người bạn bằng tuổi mình, bệnh tật đến, từ từ theo nhau rơi xuống nhanh như mặt trời rơi xuống nước, họ vừa thương tiếc bạn vừa nghĩ đến phiên mình.
Thật ra, nếu chúng ta bình tâm nghĩ lại một chút, sẽ thấy “Cái chết” nó cũng đến tự nhiên như “Cái sống”. Đơn giản, mình phải hiểu giữa sống và chết là một sự liên hệ mật thiết, vì lúc nào cái chết cũng đi song song từng ngày với cái sống.
Dẫu biết rằng, đôi khi có những cái chết đến quá sớm, nhưng ta cũng đâu có quyền từ khước chết.
Tôi biết có người mẹ trẻ, con của bạn thân tôi. Chị bị ung thư, chị cầu xin Thượng Đế cho sống đến khi đứa con duy nhất của mình vào Đại Học. Chị không cưỡng lại cái chết, chị chỉ mặc cả với Thượng Đế về thời gian vì con chị lúc đó mới lên 3 tuổi. Thượng Đế đã nhận lời chị. Ngày con chị tốt nghiệp Trung Học, chị ngồi xe lăn đi dự lễ ra trường của con và tuần lễ sau chị qua đời. Trong suốt mười mấy năm trị bệnh, chị vẫn làm đủ mọi việc: chị đội tóc giả đi làm, đến sở đều đặn, lấy ngày nghỉ hè và ngày nghỉ bệnh đi trị liệu. Những bạn làm chung không ai biết chị bị ung thư, ngay cả xếp của chị. Khi họ biết ra, thì là lúc chị không đứng được trên đôi chân mình nữa. Chị sửa soạn từng ngày cho cái chết với nụ cười trên môi. Vẫn vừa đi làm, vừa cơm nước cho chồng con, ân cần săn sóc cha mẹ, hiền hòa giúp đỡ anh em trong nhà, chị mang niềm tin đến cho tất cả những người thân yêu của mình. Sau ba năm chị mất, cậu con trai mỗi năm vẫn nhận được một tấm thiệp sinh nhật mẹ viết cho mình (Mẹ đã nhờ qua người dì gửi hộ). Hôm sinh nhật 21 tuổi của cậu cũng vào ngày giỗ năm thứ ba của Mẹ, cậu nhận được tấm thiệp mừng sinh nhật mình, với dòng chữ nguệch ngoạc, chị viết cho con: “Mừng sinh nhật thứ 21 của con. Hãy bước vui trong đời sống và nhớ rằng mẹ luôn luôn bên cạnh con. “ Tôi đọc những dòng chữ mà ứa nước mắt. Tôi nghĩ đến chị với tất cả lòng cảm phục. Chị là người biết sống trong nỗi chết. Khi không thắng được bệnh tật, chị biết hòa giải với nó để sống chậm lại với nó từng ngày cho con mình. Chắc “Cái chết” cũng nhân nhượng với chị, thông cảm với chị như một người bạn.
Một chị bạn kể cho nghe về một bà bạn khác. Bà này mới ngoài sáu mươi, nhanh nhẹn, khỏe mạnh và tính nết vui vẻ, yêu đời. Nhưng khi nào đi ra khỏi nhà bà cũng mang theo một bộ quần áo đặc biệt, đủ cả giầy vớ bỏ vào một cái túi nhỏ riêng trong va-li. Hỏi bà, sao lại để bộ này ra riêng một gói vậy, bà thản nhiên nói:“Nếu tôi chết bất thình lình ở đâu, tôi có sẵn quần áo liệm, không phiền đến ai phải lo cho mình.” Bà mang theo như thế lâu lắm rồi, tôi không biết có khi nào bà ngắm nghía mãi, thấy chưa dùng tới, bà lại đổi một bộ mới khác cho ưng ý không? Giống như người phụ nữ sắp đi dự tiệc hay cầm lên, để xuống, thay đổi áo quần sao cho đẹp. Đi vào cái chết cũng có thể coi như đi dự một đám tiệc.
Tôi nghĩ đây là một người khôn ngoan, sẵn sàng cho cái chết mà bà biết nó sẽ đến bất cứ lúc nào.
Bà đón nhận cái chết tự nhiên, giản dị như đi dự tiệc, hay một chuyến đi xa, đi gần, nào đó của mình.
Bà đón nhận cái chết tự nhiên, giản dị như đi dự tiệc, hay một chuyến đi xa, đi gần, nào đó của mình.
Nhưng không phải ai cũng nghĩ về cái chết giản dị như vậy. Phần đông muốn được sống lâu, nên bao giờ gặp nhau cũng thích chúc cho nhau tuổi thọ.
Thích hỏi nhau ăn gì, uống gì cho trẻ trung mãi. Loài người nói chung, càng ngày càng thích sống hơn chết.
Họ tìm kiếm đủ mọi phương thuốc để kéo dài tuổi thọ. Người ta ức đoán, trong một tương lai rất gần, loài người có thể sống đến 120 tuổi dễ dàng với những môn thuốc ngăn ngừa bệnh tật và bồi dưỡng sức khỏe.
Thích hỏi nhau ăn gì, uống gì cho trẻ trung mãi. Loài người nói chung, càng ngày càng thích sống hơn chết.
Họ tìm kiếm đủ mọi phương thuốc để kéo dài tuổi thọ. Người ta ức đoán, trong một tương lai rất gần, loài người có thể sống đến 120 tuổi dễ dàng với những môn thuốc ngăn ngừa bệnh tật và bồi dưỡng sức khỏe.
Rồi người ta sẽ còn tạo ra những bộ phận mới của nội tạng để thay thế cho những bộ phận gốc bị nhiễm bệnh.
Gan, ruột, bao tử v.v, sẽ được thay như ta thay những phần máy móc của một cái xe cũ. Chúng ta, rồi sẽ sống chen chúc nhau trên mặt đất này.
Gan, ruột, bao tử v.v, sẽ được thay như ta thay những phần máy móc của một cái xe cũ. Chúng ta, rồi sẽ sống chen chúc nhau trên mặt đất này.
Chỉ tiếc một điều là song song với việc khám phá ra thuốc trường thọ người ta cũng phải phát minh ra những người máy (robot) để chăm sóc những người già này, vì con cháu quá bận (chắc đang chúi đầu tìm thuốc trường sinh) không ai có thời giờ chăm sóc cha mẹ già.
Theo tôi, ngắm nhìn hình ảnh một cụ ông hay một cụ bà lưng còng, tóc bạc, đang cô đơn ngồi trong một căn buồng trống vắng, được một người máy đút cơm vào miệng, thật khó mà cảm động, đôi khi còn cho ta cái cảm giác tủi thân nữa.
Nhưng sống như vậy mà có người vẫn thích sống.
Một người đàn ông ngoài bẩy mươi, bị bệnh tim nặng, đang nằm trong phòng đặc biệt (ICU) lúc mơ màng tỉnh dậy, nhắn với các con cháu là khi nào vào thăm không ai được mặc áo mầu đen. Ông kiêng cữ mầu của thần chết. Ông quên rằng thần chết, đôi khi, có thể đến với chiếc áo mầu hồng.
Một người đàn ông ngoài bẩy mươi, bị bệnh tim nặng, đang nằm trong phòng đặc biệt (ICU) lúc mơ màng tỉnh dậy, nhắn với các con cháu là khi nào vào thăm không ai được mặc áo mầu đen. Ông kiêng cữ mầu của thần chết. Ông quên rằng thần chết, đôi khi, có thể đến với chiếc áo mầu hồng.
Thật ra, chính nhờ “cái chết” cho ta nhận biết là “cái sống” đẹp hơn và có giá trị hơn, dù có người sống rất cơ cực vẫn thấy cuộc đời là đẹp.
Những bậc thiên tài, những nhà văn lớn đã tự tìm về cái chết khi họ bắt đầu nhìn thấy cái vô vị trong đời sống như nhà văn Ernest Hemingway, Yasunari Kawabata và họa sĩ Vincent van Gogh, v.v… Chắc họ không muốn sống vì thấy mình không còn khả năng hưởng hết vẻ đẹp của “cái sống” nữa.
Họ là một vài người trong số nhỏ trên mặt đất này sau khi chết để lại tên tuổi trên những trang sử, lưu lại hậu thế, còn phần đông nhân loại, sau khi chết một thời gian, không để lại một di tích nào Con cháu có thờ cúng được một hai thế hệ, sau đó tên tuổi mờ dần, mất hẳn theo ngày tháng, vì chính những kẻ thờ phụng đó lại tiếp theo nằm xuống cùng cát bụi.
Họ là một vài người trong số nhỏ trên mặt đất này sau khi chết để lại tên tuổi trên những trang sử, lưu lại hậu thế, còn phần đông nhân loại, sau khi chết một thời gian, không để lại một di tích nào Con cháu có thờ cúng được một hai thế hệ, sau đó tên tuổi mờ dần, mất hẳn theo ngày tháng, vì chính những kẻ thờ phụng đó lại tiếp theo nằm xuống cùng cát bụi.
Ðời sống con người chóng qua như cỏ, như bông hoa nở trong cánh đồng, một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi, nơi nó mọc cũng không còn mang vết tích.(Thánh Vịnh)
Thượng Đế khi đem mình vào đời, có hỏi ý kiến mình đâu. Nên chắc chắn là khi Ngài gọi mình đi cũng chẳng cần thông báo trước.
Chúng ta cứ thong thả sống từng ngày, khi nào chết thì chết, mặt trời mọc rồi mặt trời lặn, bông hoa nở rồi bông hoa tàn, thế thôi.
Tại sao ta phải cay cú với cái chết? Hãy dùng trí tưởng tượng của mình, thử hình dung ra một thế giới không có cái chết(*)
Chắc lúc đó chúng ta sẽ không còn không khí mà thở chứ đừng nghĩ đến có một phiến đất cho bàn chân đứng.
Trần Mộng Tú
Cười và Ngẫm
ĐI TÌM ĐỊNH NGHĨA VỀ TIỀN
1. Bạn có thể trẻ mà không có tiền nhưng bạn không thể già mà thiếu nó đâu -Tennessee Williams.
2. Nếu bạn muốn biết giá trị của tiền, hãy thử đi vay một ít xem – Benjamin Franklin.
3. Đừng có nằm ườn trên giường nữa, trừ phi bạn nằm đó mà vẫn làm ra tiền -George Burns.
4. Đừng kết hôn vì tiền. Bạn có thể vay với giá rẻ hơn nhiều mà – Scotts Proverb.
5.“Cho” thì tốt hơn là “cho mượn”, nhất là khi chúng tốn kém gần như nhau –Philip Gibbs.
6. Hồi trẻ tôi nghĩ rằng tiền là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Bây giờ, khi đã già, tôi hiểu rằng đúng là như vậy – Oscar Wilde.
7. Tiền không mua cho bạn được hạnh phúc, nhưng nó làm cho sự nghèo khổ dễ chịu hơn – Spike Milligan.
( Sưu tầm)
1. Bạn có thể trẻ mà không có tiền nhưng bạn không thể già mà thiếu nó đâu -Tennessee Williams.
2. Nếu bạn muốn biết giá trị của tiền, hãy thử đi vay một ít xem – Benjamin Franklin.
3. Đừng có nằm ườn trên giường nữa, trừ phi bạn nằm đó mà vẫn làm ra tiền -George Burns.
4. Đừng kết hôn vì tiền. Bạn có thể vay với giá rẻ hơn nhiều mà – Scotts Proverb.
5.“Cho” thì tốt hơn là “cho mượn”, nhất là khi chúng tốn kém gần như nhau –Philip Gibbs.
6. Hồi trẻ tôi nghĩ rằng tiền là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Bây giờ, khi đã già, tôi hiểu rằng đúng là như vậy – Oscar Wilde.
7. Tiền không mua cho bạn được hạnh phúc, nhưng nó làm cho sự nghèo khổ dễ chịu hơn – Spike Milligan.
( Sưu tầm)
10 tháng 2, 2019
7 đạo lý chứa đựng cả kiếp nhân sinh
1. Người không đủ bản lĩnh mới nghĩ đến việc dựa dẫm vào kẻ khác
Người không đủ thanh tỉnh mới tin sự hào nhoáng bề ngoài.
Người không đủ lớn mạnh mới phải hùa theo niềm vui của người khác.
2. Hoài niệm mãi quá khứ là bởi vì bạn chưa bao giờ muốn quên đi
Việc trên đời đều đã có an bài, định số.
Người đáng phải gặp thì sẽ gặp.
Chuyện nên xảy ra ắt sẽ xảy ra.
Năm tháng qua đi lòng khắc khoải.
Quên đi một cái tên không khó.
Quên đi một ký ức mới thật khó sao.
3. Gặp chuyện phiền não, xin hãy tin mọi thứ chỉ là khảo nghiệm
Xe đến chân núi ắt có đường.
Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng.
Mọi chuyện đến tận cùng rồi cũng ổn, nếu còn chưa ổn thì ắt chưa phải tận cùng.
4. Xưa nay, Trời không phụ người có đạo
Đất không phụ người có nhân.
Người không phụ người có nghĩa.
5. Trong tình yêu, khi bạn đã quyết định chờ đợi, vậy hãy cứ thử đợi chờ một chút
Chỉ cần điều đó khiến bạn cảm thấy thoải mái là được.
Nhưng chờ đợi không nhất định là sẽ đón được việc tốt.
Đôi khi càng chờ đợi lại càng nhận trái đắng mà thôi.
Nhưng, yêu một người không phải là bằng mọi giá chiếm hữu họ.
Cũng không phải làm mọi cách để ở gần bên.
Yêu một người đích thực chính là đặt họ ở một vị trí thoải mái nhất.

6. Bạn bè tốt đến mấy vẫn phải giữ khoảng cách nhất định
Cảnh giới cao nhất của tình bạn là có thể sát cánh tương trợ lúc khó khăn nhưng cũng phải giữ cho nhau sự độc lập.
7. Trong quan hệ giữa người với người, nghĩ cho mình trước chỉ là kẻ khôn ranh
Nghĩ cho người khác trước lại là một cảnh giới.
Lý giải được người thì không sợ thiên hạ không có người hiểu ta.
Nhưng kết bạn khắp thiên hạ, tri kỷ hỏi mấy người?
Tiểu Phi
9 tháng 2, 2019
HÃY ĂN TRÁI CÂY KHI BỤNG RỖNG!
💚 Gần đây, tỷ lệ thành công của tôi trong việc điều trị ung thư là khoảng 80% . Bệnh nhân ung thư lẽ ra không phải chết. Cách điều trị ung thư đã được tìm ra, chỉ là chúng ta có tin hay không. Tôi rất tiếc về việc hàng trăm bệnh nhân ung thư đã chết theo cách chữa trị truyền thống.
❤❤Tất cả chúng ta cho rằng ăn trái cây chỉ có nghĩa là mua trái cây, cắt ra từng lát và bỏ vào miệng, nhưng không dễ như vậy. Ðiều quan trọng là phải biết ăn ra sao và khi nào.
Ăn trái cây như thế nào mới đúng?
Ăn trái cây như thế nào mới đúng?
🚫Không ăn trái cây sau bữa ăn❗
💚Nên ăn trái cây khi bụng trống. Nếu ăn theo cách này, trái cây sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc tẩy uế cơ thể, cho quý vị năng lực để chữa béo phì và những hoạt động khác.
🍉🍊🍋🍌🍍🍏🍐Trái cây là thức ăn quan trọng nhất❗
💚Thí dụ quý vị ăn hai lát bánh mì, rồi một lát trái cây. Lát trái cây đã sẵn sàng đi thẳng qua bao tử, rồi vào ruột, nhưng bị ngăn cản.
💚Trong khi đó, toàn thể bữa ăn bị thối rữa, lên men, và biến thành axít. Khi trái cây gặp thức ăn trong bao tử và chất axít tiêu hóa, tất cả thức ăn bắt đầu thối rữa.
❤Vậy hãy ăn trái cây khi bụng trống, hoặc trước bữa ăn! Quý vị đã nghe nhiều người than rằng - mỗi lần ăn dưa hấu, tôi bị ợ ; khi ăn sầu riêng, tôi bị sình bụng; khi ăn chuối, tôi cảm thấy muốn đi nhà vệ sinh v.v... Thật ra tất cả những điều này sẽ không xảy ra nếu quý vị ăn trái cây khi bụng trống. Trái cây hòa với những thức ăn thối rữa, sẽ tạo nên hơi gas, và làm quý vị bị sình bụng.
Những việc như tóc bạc, hói đầu, tư tưởng bực bội, và bên dưới mắt bị quầng đen sẽ không xảy ra nếu quý vị ăn trái cây khi bụng trống.
Những việc như tóc bạc, hói đầu, tư tưởng bực bội, và bên dưới mắt bị quầng đen sẽ không xảy ra nếu quý vị ăn trái cây khi bụng trống.
🚫Không có chuyện vài thứ trái cây như cam🍊 và chanh🍋 có nhiều chất axít, bởi vì tất cả trái cây trở thành chất kiềm😍 (alkaline) trong cơ thể, theo bác sĩ Herbert Shelton, nguời đã nghiên cứu vấn đề này. Nếu quý vị nắm vững việc ăn trái cây đúng cách, quý vị sẽ có được bí mật của sắc đẹp, trường thọ, sức khỏe, năng lực, hạnh phúc và không béo phì.
🍹Khi cần uống nước trái cây - hãy uống nước trái cây tươi, không uống từ đồ hộp. Không uống nước trái cây đã nấu ấm. Không ăn trái cây đã nấu chín, bởi vì quý vị sẽ không có những chất dinh dưỡng, mà chỉ thưởng thức hương vị của trái cây. Nấu chín làm mất tất cả sinh tố.
☝️Nhưng ăn trái cây vẫn tốt hơn là uống nước trái cây. Nếu quý vị phải uống nước trái cây, hãy uống từng ngụm, từ từ, bởi vì cần để nước trái cây hòa tan với nước bọt trước khi nuốt xuống. (Phép dưỡng sinh Osawa cũng khuyên phải nhai cơm gạo lức 100 lần trước khi nuốt, để gạo hòa với nước bọt). Quý vị có thể chỉ ăn trái cây trong 3 ngày để thanh lọc cơ thể. Chỉ ăn trái cây và uống nước trái cây trong suốt 3 ngày, và quý vị sẽ ngạc nhiên khi bạn bè cho biết quý vị nhìn thật tươi sáng!
🥝Quả KIWI: Nhỏ mà rất mạnh. Có đủ các sinh tố potassium, magnesium, vitamin E & chất sợi. Lượng sinh tố C gấp 2 lần trái cam.
🍎Táo: Ăn một trái táo mỗi ngày, không cần đến bác sĩ? Dù táo có lượng sinh tố C thấp, nhưng có tính chống oxít hóa & flavonoids để giúp sự hoạt động của sinh tố C, do đó giúp hạ tỷ lệ ung thư ruột già, nhồi máu cơ tim và đứt mạch máu O.
🍓Dâu tây: là loại trái cây bảo vệ. Dâu tây có tánh chống axít hóa cao nhất trong số các loại trái cây chính, bảo vệ cơ thể tránh ung thư, chống chất free radicals (gốc tự do) làm nghẽn mạch máu.
🍊Cam: Thuốc tiên. Ăn từ 2 đến 4 trái cam mỗi ngày giúp khỏi bị cảm cúm, hạ thấp cholesterol (mỡ trong máu), tránh và làm tan sạn thận cũng như là hạ thấp tỷ lệ ung thư ruột già.
🍉Dưa hấu: Hạ nhiệt làm đỡ khát. Chứa 92% nước, và nhiều chất glutathione giúp hệ miễn nhiễm. Dưa hấu cũng có nhiều chất lycopene chống ung thư. Những chất dinh dưỡng khác trong dưa hấu là sinh tố C & Potassium (Kali).
🍈Ổi &🍋 Ðu đủ: hạng nhất về sinh tố C, chứa rất nhiều vitamin C. Ổi có nhiều chất sợi, giúp trị bón. Ðu đủ có nhiều chất carotene tốt cho mắt.
🥤Uống nước lạnh sau bữa ăn có thể bị ung thư? Chuyện khó tin?? Cho những ai thích uống nước đá lạnh, bài này dành cho quý vị. Uống nước đá lạnh sau bữa ăn thật khoái khẩu. Tuy nhiên, nước lạnh sẽ làm đông đặc những chất dầu mỡ mà quý vị vừa ăn xong. Sẽ làm chậm tiêu hóa. Khi chất “bùn quánh” này phản ứng với axít, nó sẽ phân nhỏ và được hấp thụ vào ruột nhanh hơn là thức ăn đặc. Nó sẽ đóng quanh ruột. Chẳng bao lâu, nó sẽ biến thành chất béo và đưa đến ung thư. Tốt nhất là ăn súp nóng hay uống nước ấm sau bữa ăn
(Ðông y luôn khuyên nên uống nước ấm.)
(Ðông y luôn khuyên nên uống nước ấm.)
Bác sĩ Stephen Mak