Pages
▼
27 tháng 10, 2019
26 tháng 10, 2019
Cuộc đời mỗi người, dù tốt, dù xấu đều cần tự mình bước đi
Khổ
& vui
Con đường luôn ở dưới
chân, nhưng không có ai quyết định hộ mình phương hướng. Đường đời mỗi người
đều phải tự mình bước đi, mệt hay không, đôi chân tự biết rõ.
Tổn thương trong tâm,
cũng không có người thay mình lau nước mắt. Nước mắt rơi cần phải tự mình lau
đi, có khổ đau hay không, cũng tự trong lòng biết rõ. Không phải tất cả những
khổ đau đều có thể nói ra, nhẫn nại chịu đựng rồi cũng thành quen thôi.
Luôn tự
biết mình ngay giữa muôn vàn khổ đau...
Mỗi người đều có buồn
đau, nhưng cho dù khổ cũng phải đối diện, vì kiên cường là bài tập ai cũng phải
học qua. Mỗi người đều có vết thương lòng không thể nói lên lời, dù đau cũng
phải chấp nhận để trưởng thành. Hãy quen với việc giả vờ mạnh mẽ, để dấu đi sự
mềm yếu bên trong. Nếu không, chẳng ai có thể đồng cảm.
Trải qua những năm tháng
hợp rồi tan, lòng người khi lạnh lùng, lúc cao hứng. Trải qua rồi sẽ thấy mọi
thứ mà mình đã theo đuổi đều là phù phiếm, và lúc đó mới học được cách tự chữa
lành vết thương cho mình.
Khi khổ, hãy tự mình giải
thoát. Khi vui, hãy trọn vẹn cảm nhận. Phong ba bão táp mới thấy rõ cuộc sống,
khổ tận cam lai mới hiểu được lòng mình, lòng người.
Lòng
mình & lòng người
Chỉ nên
sợ lòng mình phức tạp, hơn là sợ lòng người rắc rối...
Ngày hôm nay xa lạ, nhưng
hôm qua lại là thân quen. Hiện tại thì nhớ rõ, nhưng thời gian qua đi thì rồi
cũng dần lãng quên.
Là người, đều có tình
cảm. Động lòng, động tình đều khó tránh khỏi tổn thương. Là tình thì thường sẽ “dốc
hết”, đã
động đến trái tim sao tránh khỏi “khắc cốt ghi tâm”.
Không phải tình yêu nào
cũng đều chân thành, không phải mọi sự chân thành đều là “dốc
hết”. Xưa
nay tương phùng vốn luôn nặng tình như vậy, mà chia ly cũng luôn vô tình như
vậy.
Tình yêu không có kết
quả, thì sẽ dần xa cách trong tim. Không có cách nào xích lại gần, thì sớm muộn
cũng sẽ rời xa. Nếu trái tim luôn bên nhau, dù đang là chân trời góc bể cũng
thấy gần. Nếu trái tim đã xa cách, dù ngày ngày gặp mặt thì vẫn là chia xa.
Duyên phận là do trời
định, những vẫn cần ở mình sự chân thành. Tình cảm cần có sự câu thông, điều
cần làm là sự thẳng thắn.
Có những tình cảm cưỡng
cầu sẽ bị tổn thương, có những tình yêu giữ lại sẽ đau khổ, có nên chăng đắm
chìm vào hố sâu như vậy? Bởi vì không đáng.
Hiểu
nhầm & oan ức
Khi bị
người khác hiểu lầm, hãy thường chọn im lặng...
Khi bị người khác hiểu
lầm, hãy thường chọn im lặng. Không phải tất cả những oan ức đều có thể nói ra,
chỉ cần nghĩ thông suốt thì sẽ bình tâm trở lại. Im lặng, không phải là vô tâm,
chỉ là không muốn nói ra, chỉ là có nói ra cũng chưa chắc người ấy hiểu.
Đừng cố giải thích, cũng
không cần giải thích, bởi vì người đã không hiểu, thì cũng không đáng để giải
thích. Cũng không nhất thiết phải thanh minh, trắng luôn là trắng, đen là đen.
Có những thứ không thể
nói ra, thay vì buồn đau chi bằng hãy mỉm cười, có những thứ không thể giải
thích, chi bằng yên lặng cho qua. Không phải tất cả những thị phi đều có thể
làm rõ.
Thái độ
& hướng sống
Hãy
khám phá và tìm ra con đường cho riêng mình, không nên theo đuổi khuôn mẫu của
người khác...
Hãy khám phá và tìm ra
con đường cho riêng mình, không nên theo đuổi khuôn mẫu của người khác. Nhưng
cũng cần biết rằng có những lựa chọn là bất đắc dĩ, và có những thứ mất đi là
do “trời” định.
Không phải tất cả những
công sức đã bỏ ra đều phải có thu hoạch. Có những việc, qua đi là đã qua đi, dù
muốn cũng không thể tiếp tục được nữa. Có những việc, mất đi là đã mất đi, vì
vốn dĩ nó không thuộc về mình.
Đời người, chính là có
được, có mất, có lựa chọn, có buông bỏ.
Không phải cuộc sống lựa
chọn mình, mà mình lựa chọn hướng sống. Sống chính là gian nan, có đau xót, có
mừng vui, có nụ cười và nước mắt. Có thành công nhưng cũng có thất bại, bởi vậy
mới có kiên trì, có khát vọng.
Đoạn đường phía trước,
cho dù xa xôi, cho dù gập ghềnh, nhưng bước chân vẫn cần vững vàng, nhẫn nại,
giữ vững phương hướng.
Trưởng
thành về tâm linh
Nên học
cách buông bỏ và chấp nhận. Đó là sự trưởng thành về tâm linh...
Dòng đời luôn có những
trắc trở cần vượt qua, cũng luôn có những trách nhiệm cần phải gánh vác. Không
ngừng vấp ngã, mới có thể không ngừng kiên cường. Không ngừng mưa gió, mới có
thể không ngừng rèn luyện và trân trọng.
Thật ra đời người, chính
là một loại cảm nhận, một lần trải qua là một lần thấu hiểu. Cuộc đời buồn hay
vui là do thái độ của mình , cuộc sống là ngàn hoa hay trái đắng, đều tự ở tâm
mình mà ra.
Con đường nhân sinh, nào
có thể theo ý muốn của ai, nên học cách buông bỏ và chấp nhận. Đó là sự trưởng
thành về tâm linh.
Hãy làm một sinh mệnh
dũng cảm, tự do & tự tại...
Theo
LETU.life
Quỳnh Chi chuyển tiếng Việt - PT hiệu đính
Quỳnh Chi chuyển tiếng Việt - PT hiệu đính
Họp khoá 81-84 Trần Phú
BLL khoá kính mời các bạn tham gia họp khoá 81-84
nhân dịp 35 năm ngày ra trường:
Địa điểm: Thảo Viên Resort, Sơn Tây, Hà Nội
Thời gian: Chủ Nhật, ngày 27/10/2019
Chương trình: Đúng 7h gặp ở trường để chụp hình lưu niệm.
8h-9h di chuyển lên Sơn Tây
9h30-11h30 chương trình chính
12h-2h ăn trưa
2h-5h chương trình vui chơi các lớp
Kinh phí: 600 ngàn/bạn, đóng góp cho BLL từng lớp (12CD là Ánh, Hương, Hà)
Yêu cầu: Áo dài trắng, (nữ) sơ mi trắng (nam). Mang theo đồ bơi (k bắt buộc)
Mong các bạn tham dự đông đủ.
25 tháng 10, 2019
Im lặng là vàng, nhẫn nại là bạc, chịu thiệt là phúc, giúp người là đức
Đường đời muôn nẻo, ít nhiều đều có khó khăn. Cuộc sống muôn vị, cay đắng ngọt bùi, không có nỗi buồn thì không thể có niềm vui. Thế nên, sống ở đời, có những lúc lực bất tòng tâm thì hãy tùy kỳ tự nhiên, ấy cũng là thuận với đạo làm người.
Kỳ thực, có những người không thể cưỡng cầu thì cười nhẹ bỏ qua, có những con đường không thể không đi thì cần chi phải ngại. Khi không có mặt trời thì học cách hưởng thụ sự mát mẻ của gió mây, khi không có hương hoa thì học cách cảm thụ sự nồng hậu của mặt đất.
Ở đời, tham vọng nhiều thì mệt, biết đủ thì thỏa mãn. Cuộc sống gập ghềnh, nhưng chân thành mới là bến đỗ. Mắt khẽ cười mới có thể thấy được cảnh đẹp của trời đất, tâm đơn giản mới thấy đời mộc mạc. Đời người trăm ngàn sắc thái, nhưng thành thật, giản đơn lại là điều đẹp nhất.
Cuộc sống này cũng giống như mặt gương luôn phản chiếu chính mình, sống thành thực thì nhìn thấy thiện lương, sống gian tham ắt thấy lọc lừa.
Và cuộc sống cũng như cuốn sách, người khác nhau, sách cũng khác nhau. Tuổi trẻ thì như mưa rào gió lớn, lúc về già thì bọt nước mưa thu. Đời là bể khổ nhưng kiên định sẽ biến khổ thành vui. Người gian dối, lấy chân thành cảm hóa, kẻ hung hăng thì từ bi hóa độ.
Nhẫn nại là tu hành, khổ đau là quá trình mà kết quả chính là sự thăng hoa. Do đó, bất kể là nghịch cảnh hay thuận cảnh, chúng ta đều cần sự nhẫn nại. Một nhẫn không chỉ vạn sự hòa mà còn là nền tảng để trí huệ sinh ra, nhẫn cũng không phải là sự nhu nhược mà là thể hiện của bậc quật cường đại trí. Chịu thiệt thì dưỡng đức mà chịu nhẫn thì dưỡng tâm.
Có thể nói, im lặng là vàng, nhẫn nại là bạc. Mỗi người đều có một túi phúc của riêng mình, bạn cho gì vào trong thì sẽ thu được điều tương tự. Mỗi người cũng có một chiếc gương, bạn đối với gương như thế nào, gương cũng lại đối với bạn như vậy.
Nhìn người cũng phải nhìn mình, trách người thì phải hỏi tâm. Cuộc sống là vở kịch, mà chúng ta là những diễn viên, luân hồi vạn kiếp, vai diễn đổi dời. Được mất hơn thua cũng như mây chiều, gió thoảng.
Sống trên đời, không có tiền thì còn nghĩa, xóa đau thương để đổi lấy tình thương. Yêu và hận chỉ là trò đùa số phận, nhìn thấu rồi sẽ hết hận hết mê. Có những lúc vì được mà vui, vì mất mà sầu, nhưng mất hay được cũng có gì khác biệt? Bởi thế nhân “được – mất” cân bằng, không có mất thì nào đâu có được?
Thực ra, đời người chỉ nằm giữa hai chữ sinh và tử, cả quá trình là trả nợ cho nhau; ân oán hết thì đường ai nấy bước, gặp nhau rồi cũng bởi một chữ duyên.
Thế nên…
Xét cho cùng, xem nhẹ được mất ấy là người minh trí, gặp nhau rồi hãy sống thật với nhau. Đừng để một ngày kia cất bước, ngoảnh đầu nhìn để tiếc nuối cho nhau.