Pages

Bức thư sau lũ của thầy hiệu trưởng

Thân gửi các em học sinh !
Vậy là nước lũ đã rút, nhiều gia đình đang cố gắng dọn dẹp nhà cửa, đồ đạc, và thầy biết nhiều em cũng đang sắp xếp áo quần, sách vở - dù không còn nhiều để xếp - chuẩn bị ngày mai đi học trở lại.
Ngày mai đi học, các em không nhất thiết phải mặc đồng phục, không nhất thiết phải áo trắng, áo dài và nếu có ố vàng một chút cũng không sao, đừng quá tự ti, đừng quá lo lắng, miễn là áo quần đủ khô, đủ ấm các em nhé !
Ngày mai đi học, các em không nhất thiết phải đi dép có quai hậu (như quy định của Đoàn trường), chỉ cần có cái để xỏ vào chân, bùn lấm một tí cũng được, sứt mẻ một tí cũng được, miễn là đủ để ngăn rác bẩn hay cây gai đâm vào chân, các em nhé !
Ngày mai đi học, các em nhớ dậy sớm một tí, đề phòng chiếc xe yêu thích ngày nào bỗng dưng "dở chứng", mình có thể làm một cuốc "bộ hành" giữa trời thu xanh mát, hoặc có thể ra đường ngóng chúng bạn "hốt-dùm-tui-đi", và nếu trễ một chút cũng không sao, miễn là đi đủ chậm và an toàn, thấy ai trách thì nhớ mỉm cười và cúi đầu xin được thông cảm, các em nhé !
Ngày mai đi học, nếu chưa có đủ sách vở hoặc bút viết, xin các em đừng quá lo lắng, thầy cô còn có nhiều bài học làm người, bài học cho tinh thần tương thân tương ái, bài học về giá trị cốt lõi của học trò trường, mà đôi khi các em chỉ cần dùng trái tim để "learn by heart" mà không phải ghi chép gì nhiều, các em nhé !
Ngày mai đi học, nếu cũng không còn cặp sách để đựng đồ cũng không sao, các em có thể bỏ tất cả vào một bao ni lông, cột thật chặt, và nhớ ghi rõ tên và trường để bà con gửi trả về nếu lỡ nước có cuốn trôi, các em nhé !
Ngày mai đi học, khoan hãy học bài cũ, các em có thể dành thời gian hỏi han bạn bè, thầy cô sau đợt lụt vừa rồi, và nhớ đừng chê cười nếu như bạn của mình mặc đồ không được đẹp, đi dép không được "mốt" hay thấy một bao ni lông lăn lốc trong góc bàn cuối lớp, các em nhé !
Ngày mai và nhiều ngày tới nữa, các nhà hảo tâm cũng sẽ đến với các em (như họ đã "hứa" với thầy cô), thầy mong các em biết trân quý những đồ dùng mà mình nhận được, nếu có hơi cũ, hơi rách tí thì cũng mong các em hiểu, đó không chỉ là cuốn vở, tấm áo mà còn cả tấm lòng tương thân tương ái của các Bác, các O, các Chú, các Anh Chị Em, và đặc biệt từ các bạn Học sinh cùng trang lứa từ mọi miền khắp cả nước. Các bạn học sinh ấy, dù còn nhiều nghèo khó nhưng vẫn đóng góp ủng hộ một vài cuốn vở hay 10k, 20k... Họ đã dành cho đồng bào miền Trung nói chung và Trường chúng ta nói riêng. Không chỉ tiền của, sức lực, thời gian, không chỉ sự cho-nhận thông thường, mà còn cả tấm lòng yêu thương đến nghẹn lòng, các em ạ !
Và cuối cùng, ngày mai đi học, thầy mong các em vẫn bình tĩnh, tự tin và mỉm cười, còn người là còn của, đừng quá lo lắng, đừng quá bi quan. Thua keo này ta bày keo khác, chỉ cần cố gắng từng tí một, vượt qua những trở ngại trước mắt, không ngừng học tập, và thầy tin, tươi sáng sẽ sớm đến với chúng ta !
Chào mừng các em học sinh trở lại trường sau những ngày lũ lụt !
Yêu và thương các em thật nhiều !
Thầy giáo làng của các em.
FB Do Quoc Ngoc

Cây lê 4 mùa


Chuyện rằng một người cha có 4 người con trai. Ông muốn những người con của mình học cách không vội vàng đánh giá mọi thứ. Vì vậy, ông đã giao cho mỗi người con trai 1 nhiệm vụ, đó là lần lượt từng người ngắm và đánh giá cây lê ở phía xa nhà.

Người con cả được giao quan sát cây lê vào mùa ĐÔNG, anh hai quan sát vào mùa XUÂN, anh ba quan sát vào mùa HÈ và đứa em út quan sát vào mùa THU.
Xuân hạ thu đông đi qua, người cha tập trung 4 cậu con trai của mình lại để cùng mô tả những gì họ đã nhìn thấy.
Anh cả nhăn mày và nói:
“Cái cây trông thật là xấu xí, cong queo và trụi lá”.
Anh hai phản bác:
“Không, không phải như vậy, cái cây được bao phủ bởi chồi xanh và đong đầy những hứa hẹn”.
Anh thứ ba không đồng tình và nói:
“Con lại thấy nó được tô điểm bởi những bông hoa rất đẹp và ngọt ngào. Đó là thứ tao nhã nhất mà còn từng được chứng kiến”.
Người em út bác bỏ tất cả ý kiến của các ông anh:
“Em nhìn thấy cái cây trĩu đầy quả chín, đong đầy sức sống đó chứ”.
Sau đó, người cha cười và giải thích với những đứa con của mình rằng tất cả đều đúng.
Chỉ có điều họ chỉ được nhìn cây lê đó vào một mùa nhất định trong vòng đời của nó.
Rằng họ không thể đánh giá một cái cây hay bản chất con người thông qua một mùa và vẻ bề ngoài của sự vật ấy.
Tất cả bản chất, niềm vui và tình yêu trong cuộc sống chỉ có thể được đo lường khi 4 mùa trôi qua.
Nếu bạn bỏ cuộc khi mùa đông đến, thì bạn sẽ bỏ lỡ lời hứa của mùa xuân, vẻ đẹp của mùa hè và thành quả của mùa thu.
Đừng để nỗi đau của 1 mùa phá hủy tất cả niềm vui, sự hi vọng của những mùa còn lại.
Ngày hôm nay có thể là một ngày tồi tệ với bạn, nhưng hãy vượt qua vì ngày mai sẽ là một ngày tươi sáng.
ST

30 tháng 10, 2020

Suy Ngẫm


 Khi bạn hiểu được sai lầm của mình và thay đổi, trí tuệ của bạn sẽ tăng trưởng. 🌱

Cuộc đời là một sự thử nghiệm liên tục, và chúng ta phải liên tục cố gắng cho đến khi hiểu đúng. 🌱
Chúng ta cần sửa chữa những sai lầm của mình càng nhiều càng tốt. 🌱
Một số người không thấy được sai lầm của mình, một số người thấy được nhưng không muốn sửa. Những người như thế sẽ không bao giờ tăng trưởng trí tuệ"🎋
~Thiền sư Sayadaw U Jotika~

Tin buồn

 


BLL vô cùng thương tiếc báo tin:

 Anh Lê Hồng Thắng, chồng của bạn Lê Thanh Hương đã từ trần ngày hôm qua, thọ 58 tuổi. Tang lễ sẽ tổ chức vào sáng ngày mai, 31/10/2020 tại nhà tang lễ 125 Phùng Hưng Hà Nội. Lễ truy điệu và đưa tang lúc 10h30 cùng ngày.

Rất mong các bạn trong lớp có mặt đúng giờ, cùng chia sẻ nỗi mất mát to lớn này với Thanh Hương. 

Nguyện cầu cho hương hồn anh Thắng sớm siêu thoát về miền Cực Lạc. Mong Hương giữ gìn sức khoẻ để cùng gia đình vượt qua thời gian khó khăn này. Ôm bạn mình thật chặt!

Admin 

29 tháng 10, 2020

Hoạ Sĩ Trương Hán Minh

 Đoá hoa ngời trong nền tranh Thuỷ Mặc Việt Nam và Thế Giới! 



Bản nhạc mùa Thu

Mùa thu, và chúng ta cùng nghe danh ca Hằng Nga của 12CD hát về mùa thu Hà Nội nhé! <3 

 

Cười

 

Thế nào là Sốc?

Anh cho một cô gái đẹp vẫy xe bên đường đi nhờ. Thình lình cô gái bị ngất, anh phải chở cô ta tới bệnh viện. Đó gọi là sốc.
Ở bệnh viện người ta báo tin cô gái mang thai và chúc mừng anh sắp làm bố. Anh giải thích rằng mới gặp cô gái cách đây khoảng 1 tiếng đồng hồ, nhưng cô ta một mực nói anh chính là bố của đứa bé. Điều đó làm anh sốc tiếp.
Anh yêu cầu lấy mẫu phân tích. Người ta lấy mẫu kiểm tra. Bác sĩ gặp riêng cho biết anh không phải là cha đứa bé và không thể có con, vì anh bị vô sinh. Tin này gây sốc, nhưng pha chút nhẹ nhõm.
Trên đường về nhà anh chợt nhớ mình có ba đứa con... Giờ thì anh thực sự sốc nặng.
St

27 tháng 10, 2020

Suy Ngẫm

Khi nào mọi công việc bạn đều hoàn thành với sự say mê, dốc lòng, dốc sức, để ra tác phẩm hoàn chỉnh nhất, càng nhìn càng thấy bị nó mê hoặc, khi đó bạn đã thành công, bất kể công việc của bạn đơn sơ, đơn giản đến đâu! 

ST

24 tháng 10, 2020

Phú Yên -Quy Nhơn 15-18/10

Sinh nhật các bạn tháng 10 năm nay làm tại Phú Yên và Quy Nhơn thật đặc biệt. Chúc mừng các bạn sinh nhật tháng 10 nhé!
























20 tháng 10, 2020

Chúc mừng ngày 20-10

 

Nhân ngày Phụ Nữ Việt Nam, xin gửi lời chúc mừng ấm áp và tràn đầy yêu thương tới tất cả phụ nữ, các chị, các mẹ của blog Thoidihoc. net, đặc biệt tới những người mẹ, người chị đang chịu bão lũ miền Trung. 

Blog thoidihoc.net 

Suy Ngẫm

Đừng cảm thấy tệ khi mọi người nhớ tới bạn chỉ lúc họ cần bạn. Hãy cảm thấy đó là ân huệ, vì bạn giống như một ngọn nến mà họ cần đến trong đêm tối. 

Don't feel bad if people remember you only when they need you. Feel privileged that you are like a candle that comes to their mind when there is darkness.

ST

Thu


Ban công như chạm bởi nắng thu
Vòng xe xao xác, tiếng lá ru
Hơi lạnh len trong tà áo mỏng
Tấm khăn em choàng hững hờ. Thu.

Mặt hồ bất động, người bất động
Ngắm bước chân ai rộn rã qua
Lá thu rất nhẹ, rơi khe khẽ
Anh nhặt cho em giữ lại mùa.

Gánh hoa thu cũng vàng ươm cúc
Lộc vừng lá rụng khắp Hồ Gươm
Tháng 10 đã tới, em có biết
Hoa sữa từng chùm thơm ngát hương

Chẳng phải mùa thu đã đến rồi
Sao còn chờ đợi hỡi thu ơi!
Nếu em có đến tìm, thu nhé
Nói rằng tôi đã lạc mất tôi…

BH. 20.10.2014



19 tháng 10, 2020

Tâm Sự Thứ Bảy (210) : Chạy Lũ

Ngày ấy là năm 1973, mình mới 6 tuổi và chị 8 tuổi, vừa từ sơ tán trên rừng Cao Bằng trở lại Hà Nội. Nhà nước phân cho ở 1 căn hộ bé tẹo nằm trong lòng đê, gọi là Bãi Phúc Xá. 

Đó là khu nhà của Tổng Cục Hoá Chất. Từ cái tháp nước xây bằng gạch nằm cuối phố Hàng Đậu ra đến đê đi tiếp vào trong sông xuống đến triền đê là khoảng 500-700m, rẽ trái đi thêm 300m nữa là đến nơi. Có thể thực tế gần hơn, mình không nhớ rõ, chỉ thấy là rất xa với một đứa trẻ thường đi bộ ra tận đầu đê đón mẹ về.



Hoa diên vĩ dại

Ở tận cùng nỗi đau của tôi,
có một cánh cửa.

Hãy lắng nghe tôi: nơi đấy em gọi là cái chết,
tôi còn nhớ.

Trên đầu, tiếng động, những cành cây thông dịch chuyển.
Và không gì hết. Mặt trời ảm đạm
rung rinh trên mặt đất khô cong.

Thật hãi hùng khi còn sống sót
trong lúc nhận thức
chôn vùi dưới đất đen

Và rồi tất cả kết thúc: điều em hằng sợ,
trở thành linh hồn và không thể cất lời,
kết thúc đột ngột,
Mặt đất cứng uốn cong mình đôi chút.
Và cái gì đó- tôi đoán là những con chim
Vút bay lên từ những bụi cây lúp xúp

Em không thể nhớ
những lối đi từ thế giới khác.
Tôi sẽ nói với em nếu như tôi lại có thể nói:
Bất cứ thứ gì từ lãng quên trở lại
đều trở lại mong tìm kiếm một giọng nói:

Từ giữa cuộc đời tôi hiện lên
một suối nguồn vĩ đại,
những bóng tối xanh biếc
chìm lẫn nước biển xanh trong.

The Wild Iris

By Louise Glück, VH Linh dịch

Tranh Van Goh

15 tháng 10, 2020

Cười


Tại Canada, người ta tổ chức một thi ‘‘Những câu trả lời vui nhộn” dành cho đàn ông. Ban giám khảo chỉ đưa ra duy nhất một câu hỏi chung cho tất cả các thí sinh: ,,Trước khi lấy vợ, anh làm gì?"

Có hàng ngàn thí sinh tham dự với vô số câu trả lời vui nhộn. 

Nào là “Tôi làm chủ gia đình”, “Tôi tìm vợ”… v.v. 

Và thí sinh đến từ VN- người đoạt giải nhất là người có câu trả lời:
- Trước khi lấy vợ tôi được làm bất cứ những gì tôi thích!
( Sưu tầm)

Cần Câu và Giỏ Cá


Có câu chuyện kể rằng. Vào một ngày nọ có hai người nghèo khổ nhận được ân phước từ một tiên nhân. Tiên nhân có một cần câu và một giỏ cá lớn đầy những con cá tươi ngon. Trong đó, có một người muốn giỏ cá và một người muốn chiếc cần câu, sau đó hai người mỗi người một phương. Người nhận được giỏ cá đi kiếm củi nhóm bếp nấu cá, anh ta ăn như đã bị đói từ lâu, cá vẫn còn chưa chín dậy mùi thơm, trong nháy mắt anh ấy đã ăn hết cả nước canh. Không lâu sau, anh ta bị chết đói bên cạnh cái giỏ đựng cá trống rỗng. Còn người đã xin cần câu kia tiếp tục chịu đựng cơn đói, kiên trì đi ra bờ biển. Đến lúc mà anh ta nhìn thấy màu xanh của biển cả ở một nơi không xa, thì sức lực mệt mỏi, đã thân tàn, sức kiệt. Anh ta chỉ có thể giương mắt nhìn đem theo niềm tiếc nuối vô hạn mà rời xa trần thế.

Lại có hai người nghèo đói khác cũng nhận được một chiếc cần câu và một giỏ cá từ một vị tiên nhân. Nhưng hai người này không chia nhau mà quyết định cùng nhau ra biển kiếm tìm thức ăn. Mỗi ngày họ chỉ ăn một con cá, vượt qua quãng đường xa xôi, cuối cùng họ cũng đến được biển. Từ đó hai người bắt đầu bắt cá kiếm sống. Vài năm sau, bọn họ đã xây được nhà, có gia đình, con cái, thuyền cá của riêng mình và sống một cuộc đời an khang, hạnh phúc.

Triết lý cuộc sống

Một người chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, cuối cùng chỉ nhận được hạnh phúc ngắn ngủi, một người đặt mục tiêu xa vời, không phù hợp với hiện thực trước mắt cuối cùng cũng không thể đạt được mục tiêu. Chỉ khi dung hòa giữa lý tưởng và hiện thực thì mới có thể trở thành người thành công. Có đôi khi, một đạo lý rất đơn giản nhưng lại đủ để trở thành thông điệp sâu sắc trong cuộc sống. Không thể mơ về giấc mơ, mà hiện thực quá xa xôi. Khi đã có người giúp đỡ những bước khó khăn trước mắt hãy trân trọng điều đó, không thể chỉ phụ thuộc vào sự giúp đỡ đó mà phó mặc cuộc đời của mình cho người khác. Chỉ có tự bản thân mới cứu sống được được chính mình, không ai thay đổi được.

Sống thọ


 NGƯỜI SỐNG THỌ KHÔNG PHẢI DO ĂN UỐNG HAY VẬN ĐỘNG....

Bà Elizabeth H. Blackburn, người đoạt giải Nobel sinh học đã chỉ ra
rằng người ta sống thọ hay khỏe mạnh không phải do Ăn Uống tẩm bổ hay
Vận Động tích cực; mà là do giữ được Tâm Lý Cân Bằng. ăn uống điều độ
chiếm 25%, các hoạt động trong cuộc sống chiếm 25%,Tâm Lý Cân Bằng
chiếm những 50%!
Một người hay nổi giận, sẽ phát sinh những hormone độc tính. Y học Cho
thấy Các bệnh như ung thư, xơ cứng động mạch, cao huyết áp, loét hệ
tiêu hóa, kinh nguyệt không đều, có từ 65-90% triệu chứng liên quan
tới áp lực tâm lý. Có thế gọi đó là một dạng bệnh Tâm Thể ( tổn thương
tâm lý đưa đến tổn thương cơ thể ).
Nếu con người hay cáu gắt, lo lắng, áp lực hormone luôn ở mức cao, hệ
thống miễn dịch sẽ khiến huyết áp hoạt động quá nhiều trong thời gian
dài dẫn đến mệt mỏi và sinh ra bệnh tật.
Khi vui, não bộ tiết ra hormone hưng phấn.. khiến con người thoải mái,
cảm giác vui tươi, đưa đến trạng thái tốt, giúp điều tiết các cơ quan
trong cơ thể cân bằng, khỏe khoắn.

Trong cuộc sống, chúng ta nên làm như thế nào mới có thể có được
hormone hưng phấn, giảm hormone áp lực?

1. Có mục tiêu rõ ràng, nỗ lực để đạt được.
Trong cuộc sống, đam mê quyết định tâm thái con người, khi có nỗ lực
đạt mục tiêu não bộ sẽ ở trong trạng thái thoải mái phát triển.

2. Lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui :
Nghiên cứu chỉ ra, giúp đỡ người khác về vật chất, có thể giảm tỉ lệ
tử vong xuống 42%, giúp người khác ổn định tinh thần, có thể giảm tỉ
lệ tử vong dưới 30%. Bởi vì tốt với người khác, hay làm việc thiện, sẽ
có cảm giác vui tươi và tự hào, giảm hormone áp lực, thúc đẩy hormone
hưng phấn..

3. Giữ mối tương giao lành mạnh.
Một công trình nghiên cứu trong vòng 20 năm của 2 nhà tâm lý người Mỹ
đã cho thấy trong số các nhân tố quyết định tuổi thọ, đứng số 1 là "
quan hệ tốt giữa người với người ".. Họ cho rằng, quan hệ con người
với con người quan trọng hơn dinh dưỡng, hơn cả việc thường xuyên
luyện tập trong thời gian dài. Mối tương giao giữa người với người
không chỉ bao gồm bạn bè, còn bao gồm quan hệ gia đình. Vì thế, gia
đình hòa thuận, bạn bè tốt là một trong những yếu tố quyết định tuổi
thọ con người.

4. Cho đi điều thiện sẽ nhận lại điều thiện.
Khi chúng ta cười với người khác, người khác cũng sẽ cười lại với
chúng ta. Bất luận là ở cùng bạn bè hay là cùng những ngươi bạn cũ trò
chuyện, hãy nhớ luôn giữ nụ cười, cho đi niềm vui.

5. Không tức giận, không sinh bệnh "
" Hiện nay, theo tổ chức y tế thế giới, trên 90% bệnh đều có liên quan
tới tinh thần.
Chỉ cần chúng ta giữ tinh thần thoải mái, thì sẽ không mắc bệnh nghiêm trọng, .

6. " Tâm phải TĨNH, Thân phải ĐỘNG "
Biết giữ tinh thần thoải mái, là một cách dưỡng sinh, có thể không
được mọi người quan tâm, vì thế mới xuất hiện " những bệnh tiêu hóa
khó chữa ", " bệnh viêm cả đời không khỏi "..
Tâm Tĩnh thì Thân An, thân an thì khỏe mạnh, tâm an bách bệnh tiêu trừ...

Vì vậy đừng lo về ô nhiễm môi trường – Ngộ độc thực phẩm vì sự tức
giận, oán ghét, ganh tỵ sẽ giết chúng ta trước khi chúng ta chết vì
..nhiễm độc .
Sưu tầm.

14 tháng 10, 2020

Bản nhạc tối


 Do you remember how this first begun?

Teeth were white and our skin was young Eyes as bright as the Spanish Sun We had nothing we could hide Now my dear we are two golden leaves Clinging desperately to winter trees Got up here like a pair of thieves While the sirens blare outside What's left to say when every word's been spoken? What's left to see when our eyes won't open? What's left to do when we've lost all hope and What's left to break when our hearts are broken? But sometimes... Do you remember how this started out? So full of hope and now we're filled with doubt A dirty joke we used to laugh about But it's not funny anymore I fear I choke unless I spit it out Still smell of smoke, although the fire's gone out Can't live with you, but I die without What's left to say when every word's been spoken? What's left to see when our eyes won't open? What's left to do when we've lost all hope and What's left to break when our hearts are broken? But sometimes... What's left to say when every word's been spoken? What's left to see when our eyes won't open? What's left to do when we've lost all hope and What's left to break when our hearts are broken? But sometimes...
(Mike Rosenberg & Passenger Band)