Pages

31 tháng 12, 2020

Happy New Year 2021!

 

Chúc tất cả các bạn gần xa của blog Thoidihoc.net bước sang 1 năm mới với thật nhiều an lành, niềm vui và hạnh phúc nhé! 

Happy New Year 2021!

Admin 

Tâm Sự Thứ Bảy (211): Tạm Biệt 2020!


Thế là chỉ còn ít phút nữa nhà thờ sẽ điểm tiếng chuông cuối cùng và chúng ta sẽ giã từ 2020 để bước vào thập niên mới: 2021-2030. 

Năm 2020 với tất cả, và mỗi người trong chúng ta là một năm đầy biến động. Vì Covid 19, bao người đã ra đi, bao người còn bệnh tật, bao mất mát và chia ly ... . Thế nhưng 2020 cũng cho chúng ta thời gian quý giá và cơ hội để nhìn lại mình, nhìn lại chặng đường đã đi qua. Với mình, với bạn, với tất cả, chúng ta đã được gì, mất gì, còn lại những gì? Cái gì nhận được xin hãy cám ơn, các gì mất đi xin không luyến tiếc, những gì còn lại xin hãy nâng niu, trân trọng, bởi ai biết ngày mai ta có còn trên cõi đời này để mà có, được, hay mất gì nữa, phải không bạn hả?

10 năm qua (chứ k phải 1 năm) đối với mình là 10 năm nhiều sự kiện nhất trong cuộc đời (cho đến lúc này), đánh dấu 10 năm với những cuộc hành trình rong ruổi khắp thế giới: từ Mỹ sang Úc, Canada, Đức, Pháp, Hà Lan, Ý, Tiệp Khắc, Tây Ban Nha, Áo, Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ, Đài Loan, Myanmar, Singapore, Mã Lai, Thái Lan, Lào, Campuchia và Israel. Có những nước mình đi lại nhiều lần; có ngày bay đến 3 nước; Có những nơi chỉ tá túc 1 đêm rồi lại xách ba lô đi; Có những khi ở trên đỉnh núi cao tuyết phủ, da đóng băng vì lạnh; lại có những nơi phải quấn khăn che cái nóng chảy mỡ của vùng cận sa mạc dưới nhiệt độ gần 50oC ... Nơi đâu cũng để lại cho mình những dấu ấn không thể nào quên.

Trước mỗi chuyến đi mình đều tự hỏi: Mục đích của chuyến đi này (ngoài công việc) là gì? Bởi hầu như ai cũng có nhiệm vụ để làm khi đến với trái đất này. Và công việc của mình chỉ là một cái cớ để cho chúng ta thực hiện những mục tiêu tâm linh cao cả hơn. Cho nên, nếu bạn nghĩ công việc mà bạn đang làm là tất cả thì.. bạn sai rồi đấy :D). Nếu bạn muốn biết sự thật, hãy hỏi trên cao (The God). Và bạn sẽ nhận được câu trả lời thích đáng :D). 

Mình may mắn được gặp nhiều người, nhiều quốc tịch và giàu nghèo khác nhau trong suốt 10 năm rồi. Có người là tỷ phú, cũng có người hoàn toàn vô sản (không của cải). Một số người đã trở thành bạn bè, nhiều người chỉ đi cùng 1 đoạn đường, và có rất nhiều người không bao giờ gặp lại. Có người trở thành sư phụ của mình, cũng có người nhận mình là người hướng dẫn... Mình luôn trân trọng mỗi cuộc gặp, dù ngắn ngủi đều để lại nhiều dấu ấn, giống như những bài học cho linh hồn đang trưởng thành (là mình) học hỏi. :D) 

Và tất nhiên, cũng rất nhiều điều đau buồn bên cạnh những niềm vui, những mất mát bất ngờ, những thất vọng không nói nên lời và cả những sai lầm không đáng có... Chắc như thế mới là cuộc sống! Ngay cả những điều tưởng đau buồn nhất ấy cũng là những bài học cần thiết, những trả nghiệp/duyên của rất nhiều kiếp sống mà ta (mình và bạn) không cần tự hỏi 'tại sao', chỉ cần lẳng lặng đón nhận và bước tới.

Trước thềm năm mới, xin cám ơn tất cả những gì đã đến, đã đi, và nhất là những gì đang hiện hữu. Người ta nói 'Easy come, easy go', còn mình thì nghĩ chẳng có cái gì thật 'dễ đến, dễ đi' đâu, trong cuộc đời hữu hạn này. Tất cả đều là Duyên (trong 12 nhân duyên) và Nghiệp mà thôi, nên xin được tri ân tất cả. 

Chúc cho 2021 của mình và của bạn sẽ mở ra một trang mới với những hành trình thật đẹp tới những chân trời mới và gặp gỡ những linh hồn tuyệt vời, bạn nhé! 

Gửi đến tất cả tình Yêu Thương, sự Tôn Trọng, lời chúc Bình An và Hạnh Phúc!

Happy New Year 2021! 

BH 31/12/2020

30 tháng 12, 2020

THƠ TÌNH YÊU

TÌNH CA
(Rainer Maria Rilke)
Làm thế nào anh có thể giữ được
Linh hồn anh mà không chạm hồn em?
Làm thế nào anh có thể bay lên
Vượt qua em để đến bên mọi thứ?

Giữa những gì đã mất anh muốn giữ
Linh hồn mình trong bóng tối lặng thinh
Không vang vọng khi sâu thẳm trong em
Khẽ rung lên. Nhưng những gì chạm nhẹ..

Vào đôi ta sẽ giống như cây vĩ
Tấu một lời từ hai sợi dây đơn.
Nhạc cụ nào ta sẽ cùng căng lên?
Đôi tay nào sẽ cùng ta réo rắt?
Ôi bài ca ngọt ngào êm dịu nhất...
______
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Đức Liebeslied của nhà thơ Áo-Hung Reiner Maria Rilke

NỤ HÔN
Em uớc rằng người ấy sẽ yêu em,
Và hôn lên đôi môi em nồng thắm,
Nhưng giờ đây em như chim gãy cánh
Không thể bay về hướng ấy, phương Nam.
Dẫu biết rằng người ấy đã yêu em,
Nhưng đêm nay con tim em trĩu nặng:
Bởi nụ hôn của người không nồng thắm
Như những gì em mơ...
_____
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Anh "The Kiss" của nữ nhà thơ người Mỹ Sara Teasdale.

EM KHÔNG LÀ CỦA ANH
Em không là của anh, không lạc mất trong anh
Không lạc mất trong anh, dẫu em hằng khao khát
Như ánh nến thắp lên trong buổi trưa mờ nhạt
Như bông tuyết dịu dàng tan vào lòng biển xanh
Nhưng anh lại yêu em, và em thấy chính anh
Vẫn tinh thần sáng tươi, vẫn trái tim chân thật
Nhưng em lại là em, kẻ khát khao đánh mất
Ánh sáng bản thân mình trong ánh sáng tình yêu
Ôi hãy ném em vào vực thẳm của con tim
Giũ bỏ mọi giác quan để trở nên câm điếc
Để được cuốn phăng đi bởi tình yêu mãnh liệt
Như ngọn nến bập bùng trước bão tố - tình anh!
_______
* Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Anh "I am not Yours" của nữ nhà thơ người Mỹ Sarah Teasdale.


25 tháng 12, 2020

Suy Ngẫm


"Lòng biết ơn có thể biến những ngày bình thường thành Lễ Tạ Ơn, biến công việc đều đặn tẻ nhạt thành niềm vui, và thay đổi những cơ hội bình thường thành phước lành!"

William Arthur Ward 

Tin buồn

 BLL vô cùng thương tiếc báo tin, bố đẻ của bạn Minh Tâm (Tâm Đại Tướng) đã từ trần. Tang lễ được tổ chức vào hồi 10h sáng mai, thứ Bảy ngày 26/12/2020 tại 25 Phùng Hưng. Rất mong các bạn thu xếp tham gia đầy đủ và đúng giờ.

Cầu mong ông sớm siêu thoát và Minh Tâm vượt qua được thời gian khó khăn này! 

BLL 12CD 



Tâm Sự Thứ Bảy (133): Lang thang Noel

Noel lại về. Như mọi năm, đúng những ngày này thường mình ở trời Tây để hoà mình vào không khí Noel đang đến. Nhớ có mùa Noel ở New York, mùa khác ở Munich, rồi mùa khác nữa ở trên đất Seville, hay Malaga...Nhưng chẳng có mùa nào yên, mùa nào cũng vội vội vàng vàng.

Mùa Noel gần nhất, đúng đêm 24/12/2015 mình được đón trên đất Nazareth, đất Thánh của Israel, bên ngoài một nhà thờ cổ kính, quê ngoại của chúa Jesus. Tưởng cũng sẽ có một mùa Nôel ấm cúng, an yên, rồi cũng lại vội vàng và cũng chỉ ‘ngoài da’. Vì, đến nơi chả ai cho vào làm lễ trong nhà thờ. Lũ học sinh Việt Nam lũ lượt ra về sau khi tiếng chuông điểm 0 giờ một cách buồn bã. Hai mươi mốt đứa chia thành 3-4 tốp đi lang thang ngoài đường trong khu làng lạ hoắc.

Có lẽ cứ đến gần Noel, những bước chân như nhớ những chân trời lạ. Những nơi mà bước chân lang thang này được may mắn chạm tới những viên gạch lót đường dẫn đến những nhà thờ cổ kính. Cứ đến dịp Noel lại thấy hình ảnh của chính mình đứng tần ngần bên ngoài những cửa hàng trang hoàng đèn hoa lộng lẫy, bên những con búp bê đáng yêu, những cây thông đầy bóng đèn xanh đỏ, hay ngoài cửa những ngôi nhà bận rộn... để mà thấy mình hình như không thuộc về những nơi ấy.

Bước chân đến âm thầm, ra đi cũng âm thầm chẳng để lại gì hay giữ lại cho ai một hoài niệm. Đến giữ lại một chút ấm áp khi nhớ về cũng chẳng có (hehe). Vì những nẻo đường xa xôi dẫn bước chân trở về ‘nhà’ là những nơi ở tạm: hotel, motel, hay một căn phòng của bạn bè nơi đất khách. Tất cả chỉ là tạm, tạm như ‘cõi tạm’ trên trái đất này.

Thì vẫn cứ lang thang và bước đi vô định như thế trong không gian và thời gian mênh mang này để đếm thêm vài lần Noel đến nữa, như cô bé bán Diêm trong đêm đông giá buốt năm nào. Noel năm nay bước chân ấy có lẽ dừng lại ở một cánh cửa nhà thờ nho nhỏ nào đó trên đất nước VN này để được thắp thêm nhiều những que diêm xinh xắn cho mùa đông không lạnh lẽo trôi qua.

Cuộc sống vẫn trôi. Mong cho những căn nhà kia luôn sáng đèn và những cây thông luôn tươi mới với những nụ cười hạnh phúc trong xum họp.  Mong cho những bước chân lang thang sẽ mỏi gối biết quay về bên căn nhà ấm lửa tình thương, trong sự ban ơn của Chúa Lòng Lành.

Xa lại gần. Tan lại hợp. Đất trời giao thoa ngày ấy, ngày Đức Chúa sinh ra trên trái đất này, ngày mọi người được sống trong yêu thương, hạnh phúc và trong an lành. Chúc tất cả một Giáng sinh vui vẻ nhé!

Mùa Noel 2016. BH

23 tháng 12, 2020

Chúc mừng Giáng Sinh


 Lấy lại clip làm từ 2011 để chúc tất cả tập thể 12CD một Giáng Sinh an lành, hạnh phúc!

Merry Christmas to all of us!

21 tháng 12, 2020

...SỐNG HÔM NAY NHƯ NGÀY CUỐI TRONG ĐỜI

Thi thoảng, ta hay suy nghĩ về cái chết và sự mong manh của đời người như một người vừa trái qua một cơn thập tử nhất sinh. Những suy nghĩ đó sẽ tiếp thêm cho ta sức mạnh để dám bứt mình khói những điều phù phiếm.
Nếu chỉ còn một ngày để sống, liệu ta có còn bon chen hối hả giành giật với đời, với người? Liệu ta có còn tỏ ra trì trệ, lười biếng, hời hợt với bản thân?
Liệu ta có còn vô tâm, vô cảm, toan tính với những người xung quanh ?
Liệu ta có còn buông thả tâm mình theo những thú vui vô nghĩa? Có còn giữ trong lòng những hận thù, oán ghét, những hành động xấu, ác ?
Liệu ta có còn thốt ra những lời nói, làm những hành động làm tổn thương người khác ?
Hay ta chỉ muốn một sớm mai bình yên ngồi dưới hiện nhà, muốn ăn một bữa cơm đạm bạc với gia đình, muốn nhìn kỹ ánh mắt của những đứa con thơ, nhìn kỹ nét tần tảo chịu thương chịu khó của cha mẹ, muốn nói điều gì đó để làm người thương vui hơn,.?
+ Khi đối diện với cái chết, ngay cả những dòng máu thật lạnh, những trái tim thật băng giá cũng sẽ nồng ấm lại.
+ Khi đối diện với cái chết, những được, mất, hơn, thua, những tham vọng vật chất, những hận thù sâu đậm.... đều không còn đáng kể nữa, đều sẽ mờ phai đi, sự nhẹ tênh bỗng về...
+ Khi không còn thời gian để chọn nhiều hơn, người ta tự khắc biết chọn thứ đáng quý nhất. Họ sẽ...
- Chọn suy nghĩ yêu thương, thiện lành;
- chọn sống chân thành, tử tế với người;
- chọn việc ý nghĩa để làm;
- chọn lời dễ thương để nói;
- chọn ánh mắt hiền để nhìn cuộc đời;
- chọn đôi tay ấm để nắm lấy tay người khác;
- chọn bước nhẹ đôi chân để tránh làm tổn thương những nơi mình đi qua;
- và chọn hơi thở nhẹ nhàng, định tĩnh để lắng nghe cuộc sống
Biết là vậy nhưng sao ta cứ mãi không làm chủ được mình, cứ bị những điều bất thiện, những danh lợi, thiệt, hơn trong cuộc đời cuốn đi? Những lúc như vậy, xin ta hãy luôn nhớ : "Cách để có thể thương được mọi thứ trong cuộc sống đầy khắc nghiệt này chính là nghĩ rằng mọi thứ rồi sẽ mất đi. Thật vậy! Mọi thứ rồi sẽ mất đi".
Mỗi sớm mai thức giấc, hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng. Suy nghĩ này sẽ thôi thúc ta biết nhìn đời bằng đôi mắt yêu thương, biết sống với lòng biết ơn và nỗ lực hết mình. Bởi ta không biết mình có còn cơ hôi để nói lời cảm ơn, nói lời xin lỗi hoặc làm những việc mình rất muốn làm.
Nếu sớm mai, ta còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời, hãy nhớ cảm tạ cuộc sống này bằng trọn vẹn trái tim !
''Người ta thích làm tù nhân quá khứ
Rồi ưng làm đạo diễn ở tương lai
Giữa huyên náo có ai ngồi vô sự
Sống bây giờ, trọn vẹn với hôm nay?''
(Thầy Thích Tánh Tuệ)

20 tháng 12, 2020

Sinh nhật tháng 12

 Mùa Noel, mùa sinh nhật của các bạn tháng 12 <3 










Suy ngẫm

Mình đọc được đâu đó rằng: 24h mỗi ngày như một tài khoản, mà mọi người đều được cấp đều như nhau. Nếu bạn không dùng thì cuối ngày tài khoản lại về 0, và sáng hôm sau lại được cấp đầy 24 tiếng bạn không cất vào kho để giành được.
Mình cũng lại đọc được rằng bắt đầu từ khi cất tiếng khóc chào đời, mỗi giây phút qua đi là bạn lại đến gần hơn với cái chết. Và sử dụng thời gian sao cho ý nghĩa, xứng đáng với món quà sự sống, với những gì bạn được ban tặng cũng thuộc ở bạn.
(FB Hai Yen)

14 tháng 12, 2020

BA CÁI THIẾU KINH NIÊN CỦA NGƯỜI GIÀ

Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Già thì khổ, ai cũng biết. Sanh lão bệnh tử! Nhưng già vẫn có thể sướng. Muốn sống lâu thì phải già chớ sao! Già có cái đẹp của già. Trái chín cây bao giờ cũng ngon hơn trái giú ép. Cái sướng đầu tiên của già là biết mình… già, thấy mình già, như trái chín cây thấy mình đang chín trên cây. Nhiều người chối từ già, chối từ cái sự thật đó và tìm cách giấu cái già đi, như trái chín cây ửng đỏ, mềm mại, thơm tho mà ráng căng cứng, xanh lè thì coi hổng được.
Mỗi ngày nhìn vào gương, người già có thể phát hiện những vẻ đẹp bất ngờ như những nếp nhăn mới xòe trên khóe mắt, bên vành môi, những món tóc lén lút bạc chỗ này chỗ nọ, cứng đơ, xơ xác… mà không ngờ nhanh vậy!
Thực tế con người ta có cái khuynh hướng dễ thấy khổ hơn. Khổ dễ nhận ra còn sướng thì khó biết! Một người luôn thấy mình sướng thì không khéo người ta nghi ngờ là có vấn đề về tâm thần!
Nói chung, người già có ba nỗi khổ thường gặp nhất, nếu giải quyết đựơc sẽ giúp họ sống “trăm năm hạnh phúc”:
* Một là thiếu bạn!
Nhìn qua nhìn lại, bạn cũ rơi rụng dần… Thiếu bạn, dễ hụt hẫng, cô đơn và dĩ nhiên… cô độc. Từ đó dễ thấy mình bị bỏ rơi, thấy không ai hiểu mình!.
Người già chỉ sảng khoái khi được rôm rả với ai đó, nhất là những ai “cùng một lứa bên trời lận đận”… Gặp đựơc bạn tâm giao thì quả là một liều thuốc bổ mà không bác sĩ nào có thể biên toa cho họ mua được!
Để giải quyết chuyện này, ở một số nước tiên tiến, người ta mở các phòng tư vấn, giới thiệu cho những người già cùng sở thích, cùng tánh khí, có dịp làm quen với nhau. Người già tự giới thiệu mình và nêu “tiêu chuẩn” người bạn mình muốn làm quen.
Rồi họ dạy người già học vi tính để có thể “chat”, “meo” với nhau chia sẻ tâm tình, giải tỏa stress… Thỉnh thỏang tổ chức cho các cụ họp mặt đâu đó để được trực tiếp gặp gỡ, trao đổi, dòm ngó, khen ngợi hoặc… chê bai lẫn nhau. Khen ngợi chê bai gì đều có lợi cho sức khỏe! Có dịp tương tác, có dịp cãi nhau là sướng rồi. Các tế bào não sẽ đựơc kích thích, đựơc hoạt hóa, sẽ tiết ra nhiều kích thích tố.
Tuyến thượng thận sẽ hăng lên, làm việc năng nổ, tạo ra cortisol và epinephrine làm cho máu huyết lưu thông, hơi thở trở nên sảng khóai, rồi tuyến sinh dục tạo ra DHEA (dehydroepiandoster one), một kích thích tố làm cho người ta trẻ lại, trẻ không ngờ!…
Dĩ nhiên phải chọn một nơi có không khí trong lành. Hoa cỏ thiên nhiên. Thức ăn theo yêu cầu. Gợi nhớ những kỷ niệm xưa… Rồi dạy các cụ vẽ tranh, làm thơ, nắn tượng… Tổ chức triển lãm cho các cụ. Rồi trình diễn văn nghệ cây nhà lá vườn. Các cụ dư sức viết kịch bản và đạo diễn. Coi văn nghệ không sướng bằng làm văn nghệ!
* Cái thiếu thứ hai là thiếu ăn!
Thực vậy. Ăn không phải là tọng là nuốt là xực là ngấu nghiến… cho nhiều thức ăn! Ăn không phải là nhồi nhét cho đầy bao tử! Trong cuộc sống hằng ngày có nhiều thứ nuốt không trôi lắm! Chẳng hạn ăn trong nỗi sợ hãi, lo âu, bực tức; ăn trong nỗi chờ đợi, giận hờn thì nuốt sao trôi? Nuốt là một phản xạ đặc biệt của thực quản dưới sự điều khiển của hệ thần kinh. Một người trồng chuối ngược vẫn có thể nuốt được dễ dàng! Nhưng khi buồn lo thì phản xạ nuốt bị cắt đứt!
Nhưng các cụ thiếu ăn, thiếu năng lựơng phần lớn là do sợ bệnh, kiêng khem quá đáng. Bác sĩ lại hay hù, làm cho họ sợ thêm! Nói chung, chuyện ăn uống nên nghe theo mệnh lệnh của… bao tử.
“Listen to your body”. Hãy lắng nghe sự mách bảo của cơ thể mình! Cơ thể nói… thèm ăn cái gì thì nó đang cần cái đó, thiếu cái đó! Nhưng nhớ ăn là chuyện của văn hóa! Chuyện của ngàn năm, đâu phải một ngày một buổi. Món ăn gắn với kỷ niệm, gắn với thói quen, gắn với mùi vị từ thuở còn thơ!
Người già có thể thích những món ăn… kỳ cục, không sao. Đừng ép! Miễn đủ bốn nhóm: bột, đạm, dầu, rau… Mắm nêm, mắm ruốc, mắm sặc, mắm bồ hóc, tương chao… đều tốt cả. Miễn đừng quá mặn, quá ngọt…là đựơc. Cách ăn cũng vậy. Hãy để các cụ tự do tự tại đến mức có thể đựơc. Đừng ép ăn, đừng đút ăn, đừng làm “hư” các cụ!
Cũng cần có sự hào hứng, sảng khoái, vui vẻ trong bữa ăn.. Con cháu hiếu thảo phải biết… giành ăn với các cụ. Men tiêu hoá được tiết ra từ tâm hồn chớ không chỉ từ bao tử.
* Cái thiếu thứ ba là thiếu vận động!
Già thì hai chân trở nên nặng nề, như mọc dài ra, biểu không chịu nghe lời ta nữa! Các khớp cứng lại, sưng lên, xương thì mỏng ra, dòn tan, dễ vỡ, dễ gãy!
Bác sĩ thường khuyên vận động mà không hướng dẫn kỹ dễ làm các cụ ráng quá sức chịu đựng, lâm bệnh thêm. Phải làm sao cho nhẹ nhàng mà hiệu quả, phù hợp với tuổi tác, với sức khỏe. Phải từ từ và đều đều. Ngày xưa người ta săn bắn, hái lượm, đánh cá, làm ruộng, làm rẫy… lao động suốt ngày.
Bây giờ chỉ ngồi quanh quẩn trong bốn bức tường trước TV!. Có một nguyên tắc “Use it or lose it!” Cái gì không xài thì teo! Thời đại bây giờ người ta xài cái đầu nhiều quá, nên “đầu thì to mà đít thì teo”. Thật đáng tiếc!
Không cần đi đâu xa. Có thể tập trong nhà. Nếu nhà có cầu thang thì đi cầu thang ngày mươi bận rất tốt. Đi vòng vòng trong phòng cũng được. Đừng có ráng lập “thành tích” làm gì! Tập cho mình thôi.. Từ từ và đều đều… Đến lúc nào thấy ghiền, bỏ tập một buổi… chịu hổng nổi là được!
Nguyên tắc chung là kết hợp hơi thở với vận động. Chậm rãi, nhịp nhàng. Lạy Phật cũng phải đúng… kỹ thuật để khỏi đau lưng, vẹo cột sống. Đúng kỹ thuật là giữ tư thế và kết hợp với hơi thở. Đó cũng chính là thiền, là yoga, dưỡng sinh…!
Vận động thể lực đúng cách thì già sẽ chậm lại. Giảm trầm cảm, buồn lo. Phấn chấn, tự tin. Dễ ăn, dễ ngủ…
Tóm lại, giải quyết được “ba cái lăng nhăng” đó thì có thể già mà… sướng!
Đ.H.N.

Cười

 


Một người đàn ông cố gắng dạy con chó nhỏ của mình đi bằng hai chân.

Dù ông ta rất cố gắng nhưng vẫn không có chút tiến triển nào. Người vợ thấy vậy liền nói:
- Thôi bỏ qua đi anh yêu, chuyện này sẽ chẳng có kết quả đâu.

Người chồng nhẹ nhàng nhìn vợ đáp:
- Ồ đừng lo em yêu, anh sẽ làm được mà. Còn có chuyện gì trên đời khó hơn việc sống chung với em đâu mà anh còn làm được nữa là..!
ST

Đám cưới con trai Bạch Hoa 5/12 & 11/12

Admin xin gửi lời cám ơn chân thành tới các bạn 12CD đã đến chia vui với gia đình. Cám ơn những bạn không tới được vẫn gửi lời chúc phúc cho hai con.

Mình thay mặt gia đình và hai con đặc biệt cám ơn nhóm Cafe của lớp đã nhiệt tình giúp đỡ từ việc ăn hỏi, tiệc cưới đặt xe ở HN do gia đình từ SG ra không có nhiều thời gian chuẩn bị. 

Tri ân cả nhà nhé! <3 

Admin 

Hà nội 5/12/2020















Sài Gòn 11/12 /2020