Pages
▼
28 tháng 2, 2014
27 tháng 2, 2014
TIN KHẨN.............
![]() |
CÁC BOY LỚP MÌNH KHI ĐỌC XONG TIN NÀY PHẢI KHẨN CẤP ĐỀ PHÒNG CAO ĐỘ......... ..........TRONG MỌI TÌNH HUỐNG |
![]() |
SỰ KIỀM CHẾ GHÊ GỚM CỦA THANH HƯƠNG KHI BẤT ĐẮC DĨ PHẢI ĐỂ XẨY RA TRƯỜNG HỢP HI HỮU NÀY........... |
![]() |
........................ĐỂ DẪN ĐẾN CẢNH QUANG NGHIÊU QUÁ BỨC XÚC PHẢI DÙNG TỚI BẠO LỰC NẶNG NỀ THAY CHO LỜI MUỐN NÓI........................ |
26 tháng 2, 2014
LOA LOA LOA: CHƯƠNG TRÌNH HÀNH HƯƠNG ĐẦU NĂM - ĐỀN THƯỢNG BA VÌ 1/3/2014
Theo tin hot nhất của Ban Liên Lạc nhiệm kỳ 2014-2015, nghị quyết đã ra (không thay đổi được), đó là cuộc hành hương đầu năm Giáp Ngọ này sẽ Ba Vì thẳng tiến, đến đền Thượng thăm... Bác Hồ.
Dự kiến cuộc du hành sẽ bắt đầu lúc 530h sáng ngày thứ Bảy 1/3/2014, đón các bạn tại Hào Nam như mọi khi. Ai đi trễ là nộp phạt 200 ngàn.
CÔNG TÁC CHUẨN BỊ
1/ Để cho cuộc hành hương được tốt đẹp, từ đây cho đến ngày đi, tất cả cần luyện tập thể thao thật dẻo dai (môn leo cao, chạy bộ, nâng tạ, trườn đất...môn nào cũng được). Ai cần hướng dẫn tập thêm thì 5h sáng ra Hồ Gươm gặp huấn luyện viên Quang Nghiêu, người chuyên huấn luyện 'Bé khoẻ, bé đẹp'. Học phí tự thoả thuận.
2/Trong trường hợp bạn nào yếu, sợ gió, sợ độ cao, đề nghị các bạn mang theo đầy đủ đồ ấm, uống trước nước gừng tươi, thuốc ho, ngậm sâm, thảo quả... và nhất là mang theo một gậy Trường Sơn hộ tống cho mình. Nếu ai vẫn cần 'hỗ trợ và chăm sóc đặc biệt' sẽ đến gặp Mama tổng quản Ngọc Ánh.
3/ Chương trình đã bao gồm ăn sáng và ăn trưa. Mọi sự thắc mắc xin thư về hòm thư Hương Cua số 01001 Ngoài ra, còn trợ lý Hà Béo số 01002 trong ban No Đủ, luôn lo lắng cho vấn đề ăn uống sao cho thanh đạm, không cầu kỳ, nhưng đủ chất dinh dưỡng như lớp Mầm, Chồi, Lá.
4/ Nếu trên đường đi ai có tức cảnh mà làm thơ, không kịp chuẩn bị giấy bút, xin liên hệ Chí Kiên họ Đoàn, người vừa được bình bầu làm trưởng ban thơ văn trào phúng của lớp, chuyên phụ trách các loại giấy... mầu trắng.
5/ Riêng nhu cầu vui chơi ca hát giải trí trên xe và suốt chuyến đi, xin đăng ký M mờ Xi của lớp là Thanh Hương và Đạo Diễn kỳ cựu Hồng Giang. Vui lòng xếp thứ tự, không chen lấn xô đẩy.
6/ Hành trang nên mang theo nụ cười và ít tiền lẻ. Nụ cười để còn được lì xì, còn tiền lẻ để lì xì cho các nụ cười. Nếu còn dư, xin tập hợp lại để cúng dường ở trên đền Thượng, vì BLL chỉ toàn tiêu tiền chẵn.
7/ Do chương trình mang tính nghiêm túc, đến nơi tôn nghiêm nên sẽ không có màn tắm táp, khoe áo tắm...Các bạn nữ cần mặc kín đáo, hành vi nhu mì, đoan trang, lời nói trong sáng, êm dịu. Các bạn nam cần chú ý theo dõi các bạn nữ nếu có hành vi không được đúng đắn (nhất là nhóm Hớn), xin thông báo ngay cho ban an ninh để kịp thời chấn chỉnh. Bạn Vũ Trụ sẽ làm trưởng ban, phụ trách ghi nhận các hành vi quá mức này.
8/ Các yêu cầu khó khăn, hay khó nói khác, xin vui lòng liên hệ Tiến Hưng, người cầm trịch cho chương trình và luôn nghiêm khắc trong mọi tình huống để giải quyết ổn thoả mọi thắc mắc cũng như các nhu cầu đặc biệt phát sinh của các bạn.
Ngoài ra, chương trình còn được chờ đợi nhiều điều thú vị và hấp dẫn khác nữa từ ban tổ chức.
VẬY ĐỀ NGHỊ CÁC BẠN MUỐN THAM GIA, CHUẨN BỊ KHOẢNG 300-500 NGÀN VÀ LIÊN LẠC NGAY VỚI M XI THANH HƯƠNG, MAMA TỔNG QUẢN NGỌC ÁNH ĐỂ ĐĂNG KÝ KẺO HẾT CHỖ!!!! LOA LOA LOA!
25 tháng 2, 2014
Tâm Sự Thứ Bảy (55): Chỉ Như Thế Thôi...
Nếu
không có ngôn từ thì ‘sự rụng’ của một chiếc lá sẽ không thể diễn tả được.
Nhưng khi đã được diễn tả, nó nảy sinh vô vàn thứ khác nhau như: Cái gì rụng? Nó làm sao? Tại sao nó rụng?… Và rồi cũng vô vàn câu trả lời nữa được sinh ra. Sự giải
thích và so sánh từ đó cứ tiếp nối như chẳng thể dừng. Các trường phái lý luận, triết học, thơ,
văn, nhạc, hoạ.. cũng bắt đầu có 'đất dụng võ'. Các môn khoa học, nghiên cứu.. cũng được phát
triển với các giả thuyết, phát minh dừơng như bất tận….Trong
khi, việc ‘cái lá rụng' chỉ là ‘như thế..’ mà thôi!
Có
vô vàn sự ‘như thế ..’ xảy ra trên trái đất này trong từng giây phút. Nó
khác xa với những gì miêu tả của con người. Nhưng Nó thực sự hiện hữu đơn giản, như chính bản chất ấy của Nó.
Nếu thay chủ ngữ ‘chiếc lá’ bằng ‘con người’ và ‘sự rụng’ bằng bất
kỳ vấn đề gì xảy ra với chủ thể này ta sẽ thấy tất cả nảy sinh, bao gồm hỉ nộ ái ố và đau khổ… Mà
thực tế chỉ có ‘như thế…’ thôi, không hề khác, không có chiếc lá, cũng chẳng có sự rụng, huống chi vô vàn sự rối rắm mà con người gây ra xung quanh một cá thể.
Khi là cá thể tất cả tương đồng, mình cũng như một con chim, con cá, một cái cây, chiếc lá... một cá thể. Nhưng khi trở thành cá nhân, lập tức có tính cách, có phân biệt và đầy đủ hệ luỵ hình thành. Nào ‘Anh A học giỏi, đẹp trai. Anh A vui, anh A buồn, Chị B yêu anh A, giận anh A, rồi họ hạnh phúc, đau khổ v.v. và vv. Vẫn chỉ là “như thế…” không có gì khác. Cái khác chẳng qua là những lớp áo phủ lên một sự thật được tô vẽ bằng đủ màu sắc. Khi những lớp áo ấy được cởi bỏ ra đến tận cùng thì chỉ là ‘như thế thôi…’
Khi là cá thể tất cả tương đồng, mình cũng như một con chim, con cá, một cái cây, chiếc lá... một cá thể. Nhưng khi trở thành cá nhân, lập tức có tính cách, có phân biệt và đầy đủ hệ luỵ hình thành. Nào ‘Anh A học giỏi, đẹp trai. Anh A vui, anh A buồn, Chị B yêu anh A, giận anh A, rồi họ hạnh phúc, đau khổ v.v. và vv. Vẫn chỉ là “như thế…” không có gì khác. Cái khác chẳng qua là những lớp áo phủ lên một sự thật được tô vẽ bằng đủ màu sắc. Khi những lớp áo ấy được cởi bỏ ra đến tận cùng thì chỉ là ‘như thế thôi…’
Những
dòng chữ này thực ra vô nghĩa vì cũng vẫn dùng để giải thích một sự thật. Mà sự
thật thì khác xa tất cả những giải thích. Nó cứ hiện hữu bên ngoài tất cả những
khái niệm, ngôn từ. Chỉ có trải nghiệm trong yên lặng thì sẽ thấy sự hiện hữu
‘như thị’ của Nó.
Sự
vô ngôn sẽ chỉ lối cho ta thấy không phải bằng mắt, bằng tai nghe, bằng tay
chân … nhưng cũng nhờ những công cụ này mà ta hiểu được sự thật ấy.
Chỉ
là ‘như thế..’ thôi. Chả có gì cả.
BH 24/2/2014
LÀM SAO ĐỂ SỐNG QUA CƠN ĐAU TIM KHI BẠN Ở 1 MÌNH
Người bệnh khi lên cơn đau tim thì tim họ sẽ đập loạn nhịp, yếu.Sau đó, họ cảm thấy choáng, uể oải. Khi bắt đầu cảm thấy như thế, thì chỉ còn 10 giây nữa họ sẽ ngất.
Tuy nhiên người bệnh có thể tự giúp mình bằng cách ngay lập tức ho rất mạnh, rất dài và rất sâu (như khạc đờm từ sâu trong ngực).Đồng thời, trước và xen kẽ mỗi cơn ho người bệnh hít 1 hơi thật sâu.
Người bệnh cần lặp lại hít thở sâu và cơn ho như trên mỗi 2s, chỉ dừng lại cho đến khi cảm thấy tim đập trở lại bình thường và người có thể giúp đỡ đến. Hít thở sâu giúp cho oxy vào phổi nhiều hơn bình thường và mỗi cơn ho dài, mạnh, sâu giúp bóp mạnh quả tim làm cho máu lưu thông. 1 bác sĩ tim mạch nói rằng, nếu mỗi người đọc được thông tin này mà chia sẻ cho 10 người biết thì chúng ta sẽ cứu được ít nhất 1 người.
ST
Tuy nhiên người bệnh có thể tự giúp mình bằng cách ngay lập tức ho rất mạnh, rất dài và rất sâu (như khạc đờm từ sâu trong ngực).Đồng thời, trước và xen kẽ mỗi cơn ho người bệnh hít 1 hơi thật sâu.
Người bệnh cần lặp lại hít thở sâu và cơn ho như trên mỗi 2s, chỉ dừng lại cho đến khi cảm thấy tim đập trở lại bình thường và người có thể giúp đỡ đến. Hít thở sâu giúp cho oxy vào phổi nhiều hơn bình thường và mỗi cơn ho dài, mạnh, sâu giúp bóp mạnh quả tim làm cho máu lưu thông. 1 bác sĩ tim mạch nói rằng, nếu mỗi người đọc được thông tin này mà chia sẻ cho 10 người biết thì chúng ta sẽ cứu được ít nhất 1 người.
ST
24 tháng 2, 2014
23 tháng 2, 2014
22 tháng 2, 2014
Tặng Anh
Tặng anh riêng một mình em
Để anh ôm trọn, ai thèm kệ ai
Dáng không mình hạc xương mai
So với người mẫu chân dài thì duyên
Tặng anh cả một yếu mềm
Để anh che chở, có phiền gì đâu
Tặng anh nguyên một nàng dâu
Nếu mà mẹ mắng đau đầu chút thôi
Tặng anh thêm một chiếc nôi
Con nằm con khóc anh ngồi anh trông
Tặng anh ghen, tức trong lòng
Khi bất chợt gặp bóng hồng kề bên
Tặng anh cả những thói quen
Cứng đầu, hay dỗi, leng keng, lắm điều
Tặng anh đợi những buổi chiều
Sau bao mỏi mệt cần nhiều động viên
Tặng anh đêm ngủ không yên
Giành chăn, chen gối, gác lên cả người
Tặng anh những lúc em cười
Và khi em khóc cần người dỗ em
Tặng anh một hũ rượu Em
Mà em thêm rất nhiều men yêu vào
Dẫu chưa đủ vị ngọt ngào
Mình cùng uống cạn, giọt nào cũng thương!
(Thanh T. Moscow 23/2)
21 tháng 2, 2014
Ăn rau không chú ơi?
Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.
- Ăn hộ tôi mớ rau...! Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn.
Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ!
Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.
- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơ i! Tiếng bà cụ yếu ớt. - Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn! Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ. Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:
- Rau này bà bán bao nhiêu? - Hai nghìn một mớ. Bà cụ mừng rỡ. Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
- Sao chú mua nhiều thế? - Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy! Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.
Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ...
- Nghỉ thế đủ rồi đấy! Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.
Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ. Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế. Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện. Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:
- Bà bán rau chết rồi.
- Bà cụ hay đi qua đây hả chị? Chị bán nước khẽ hỏi.
- Tội nghiệp bà cụ ! một giọng người đàn bà khác.
- Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán. Rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh...
Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi. Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia...
(ST)
Hoa Ngọc Nữ
Lấp lánh trái tim màu trắng
Dưới những giọt nắng vàng ươm
Thấp thoáng bóng hồng rực rỡ
Bên giàn hoa giấy sau vườn
Khe khẽ vài con bướm nhỏ
Nhởn nhơ vờn nắng bên hoa
Có tiếng thì thầm rất lạ
Lời yêu thương hay...chia xa?
BH 21/2/2014
20 tháng 2, 2014
HÀ NỘI VỀ ĐÊM ........Ở MỘT NƠI NÀO ĐÓ
Tối nay 19 tháng 2 cafe HỚN họp thảo luận một số vấn đề
Hà Nội về đêm lạnh quá ,nhưng hôm nay không mưa
bọn cafe họp bao giờ cũng hoành tráng nhỉ
Đốt pháo trở lại tuổi thơ
Ăn đêm lót dạ thôi mà
Bọn này yêu nhau quá
Như thế này là hư hay ngoan hả cả nhà ?
Đêm Hà Nội mùa đông lạnh nhưng có cái đẹp riêng của nó ,nhất là khi đi xa sẽ cảm nhận rõ hơn ,vì đêm mùa đông lạnh và đẹp nên một số hiện tượng sẽ xảy ra
Hai con điên ra đứng giữa đường
Nhặt lá nhưng chưa đá ống bơ
Quậy một tý đi cho máu
vui một tý ....Mà chẳng bao giờ quên