Pages

29 tháng 5, 2022

ĐỌC CHẬM: THẦN CHẾT

— Ông có phải là thợ rèn không?
Một giọng nói bất ngờ vang lên sau lưng, làm cho Vasiliy giật mình. Ông cũng không nghe thấy có người mở cửa và đi vào trong.
— Bà đã bao giờ thử gõ cửa chưa? – ông trả lời thô, vừa trách mình vừa trách người khách quá nhanh nhẹn.
— Gõ cửa à? … Chưa thử, - giọng nói đáp lại.
Vasiliy lấy khăn trên bàn, lau tay và từ từ quay lại, lúc đó đang nghĩ trong đầu sẽ trách mắng khách lạ như thế nào. Nhưng rồi mọi lời nói còn nguyên trong đầu vì trước mặt không phải là một vị khách bình thường.
— Ông có thể uốn lại cái lưỡi hái của tôi không? – giọng nói nữ khàn hỏi.
— Vậy là hết? Kết thúc? – thợ rèn thở dài và vứt khăn lau tay đi.
— Chưa hết, nhưng tệ hơn trước rất nhiều - Thần Chết đáp.
— Hợp lý - Vasiliy đồng ý - không thể tranh cãi được. Giờ tôi phải làm gì?
— Uốn lại cái lưỡi hái - Thần Chết kiên trì nhắc lại.
— Và sau đó?
— Sau đó mài lại nếu được.
Vasiliy nhìn chiếc lưỡi hái. Đúng vậy, trên lưỡi có mấy vết sứt mẻ, và hình dạng cũng như sóng rồi.
— Tôi hiểu rồi - ông gật đầu - còn tôi phải làm gì? Cầu nguyện hay đóng gói đồ đạc? Lần đầu, nên còn bỡ ngỡ…
— À… Ý ông là vậy - Thần Chết lắc đầu và mỉm cười - tôi đến đây không phải vì ông. Tôi chỉ cần sửa lại cái lưỡi hái. Ông làm được không?
— Vậy là tôi chưa chết? – thợ rèn hỏi, tay thì tự sờ lại người.
— Ông biết rõ hơn. Ông cảm thấy thế nào?
— Có lẽ là bình thường.
— Có buồn nôn, chóng mặt, đau đầu không?
— Không - thợ rèn không tự tin trả lời, đồng thơi lắng nghe cơ thể mình.
— Vậy thì ông không có gì phải lo - Thần Chết trả lời và đưa liềm cho ông.
Vasiliy cầm nó bằng tay cứng đơ và bắt đầu xem kĩ hơn. Công việc này chỉ cần nửa tiếng, nhưng vì biết ai sẽ đứng sau lưng chờ, nên có lẽ phải mất ít nhất vài tiếng.
Thợ rèn từ từ bước đến cái đe và cầm lấy cây búa.
— Bà có thể ngồi xuống. Chẳng nhẽ cứ đứng mãi?! – Vasiliy đề nghị với giọng dễ chịu và mến khách.
Thần Chết gật đầu và ngồi lên ghế, dựa lưng vào tường.
Công việc đã gần xong rồi. Ông uốn cho lưỡi thẳng rồi, cầm đá mài và nhìn vị khách.
— Xin lỗi vì sự thẳng thắn, tôi không thể tin là tay tôi cầm thứ đã cướp đi không biết bao nhiêu sinh mạng! Không có vũ khí nào trên thế giới có thể so sánh với nó. Thực sự không thể tin nổi.
Thần Chết đang ngồi thoải mãi và nhìn nội thất trong xưởng bỗng dưng căng thẳng hơn. Đầu của vị khách từ từ quay về phía thợ rèn.
— Ông vừa nói gì? – vị khách hỏi nhỏ.
— Tôi nói là không tin là đang cầm vũ khí mà…
— Vũ khí? Ông nói vũ khí?
— Có lẽ tôi nói hơi quá, nhưng…
Vasiliy chưa kịp nói xong. Thần Chết ngay lập tức đứng dậy và đã đứng trước mặt thợ rèn rồi.
— Ông nghĩ tôi đã giết bao nhiêu người? – khách hỏi.
— Tôi… Tôi không biết, - Vasiliy cố gắng trả lời và nhìn xuống.
— Trả lời đi! - Thần Chết cầm vào cằm ông và bắt nhìn thẳng - bao nhiêu?
— Tôi không biết…
— Bao nhiêu? – vị khách hét vào mặt thợ rèn.
— Làm sao tôi biết được? – thợ rèn cố gắng nhìn đi chỗ khác.
Thần Chết thả ông và im lặng vài giây. Sau đó quay lại chỗ ngồi và thở dài.
— Vậy là ông không biết bao nhiêu? Tôi sẽ nói cho ông là tôi chưa bao giờ, nghe rõ không? Tôi chưa từng giết ai. Ông nghĩ sao?
— Nhưng… Là sao?…
— Tôi chưa từng giết người. Tôi đâu cần làm điều đó, con người tự làm việc đó rất tốt mà? Con người tự giết lẫn nhau. Con người! Con người có thể giết vì những tờ giấy, vì phẫn nộ và căm thù, thậm chí con người có thể giết chỉ để giải trí. Còn khi con người thấy chưa đủ, họ bắt đầu chiến tranh và giết nhau hàng trăm, hàng nghìn. Con người thích. Con người phụ thuộc vào máu của người khác. Và ông biết điều gì tệ nhất không? Con người không thể tự thừa nhận điều đó! Các người thà đổ hết lỗi cho tôi, - vị khách im lặng một lúc - ông có biết trước đây trông tôi thế nào không? Tôi là một cô gái xinh đẹp, tôi đón tiếp các linh hồn với hoa và dẫn họ đến nơi họ thuộc về. Tôi mỉm cười với họ và giúp họ quên đi những gì đã xảy ra với họ. Đã lâu lắm rồi… Hãy nhìn tôi bây giờ!
Vị khách hét lên, đứng dậy và bỏ mũ trùm ra.
Trước mặt Vasiliy là một bà già mặt mũi nhăn nheo. Những sợi tóc bác, môi khô, răng lệch. Nhưng đáng sợ nhất là đôi mắt. Đôi mắt vô hồn nhìn thợ rèn.
— Hãy nhìn xem tôi đã thay đổi thế nào! Ông biết vì sao không? – bà bước về phía Vasiliy.
— Không - ông lắc đầu.
— Tất nhiên là không biết rồi - bà nhếch mép - các người đã biến tôi thành như vậy! Tôi đã chứng kiến người mẹ giết con, anh em giết nhau, tôi chứng kiến một người có thể giết 100, 200, 300 người khác chỉ trong một ngày!.. Tôi đã khóc khi nhìn thấy, tôi la hét vì không hiểu, vì bất lực, vì sợ hãi…
Đôi mắt của Thần Chết bắt đầu lấp lánh.
— Tôi đã thay chiếc váy xinh đẹp sang bộ đen tối này, để không rõ vết máu của những người mà tôi tiễn. Tôi trùm mũ để họ không nhìn thấy tôi khóc. Tôi không tặng hoa cho họ nữa. Con người đã biến tôi thành quái vật. Xong lại đổ hết lỗi cho tôi. Tất nhiên rồi, vì như thế là đơn giản nhất… - bà nhìn chằm chằm ông thợ rèn, - tôi chỉ tiễn, chỉ lối, tôi không giết người… Hãy trả lại liềm của tôi, kẻ ngốc!
Thần Chết giật chiếc liềm, quay đi và bước về phía cửa.
— Tôi có thể hỏi thêm một câu không? – tiếng nói từ sau lưng.
— Ông muốn hỏi là vậy thì vì sao tôi luôn mang chiếc lưỡi hái này đúng không? – vị khách dừng lại trước cửa nhưng không ngoảnh mặt lại.
— Đúng vậy.
— Trên con đường đến thiên đàng… đã từ lâu cỏ mọc um tùm...
Theo fb Nam Nguyen

Suy Ngẫm


Nếu một người đàn ông chủ động xách túi giúp bạn, chủ động kéo ghế cho bạn ngồi, đừng vì hành động của anh ta mà cảm động. Điều này chỉ có thể chứng tỏ vô số bạn gái cũ của anh ta đã dạy cho anh ta điều này. 

Còn người phụ nữ khiến anh ta nhớ kỹ, chính là người phụ nữ đã thay đổi anh ta kia, chứ không phải là bạn. Cho nên, càng là người đàn ông hoàn mỹ về những hành động vụn vặt, càng là thách thức đối với phụ nữ.

ST

28 tháng 5, 2022

Thơ của Đinh Nho Tuấn

 BỐN CÂU

1.
Nếu nói nhiều cũng chẳng phải là nhiều
Những tháng năm đời ta còn lại
Thế ít ư? Chẳng phải em yêu
Nếu mỗi ngày yêu nhau bằng cả năm tình ái.
2.
Từng bậc thang lên tầm cao danh vọng
Chúng đưa anh tới đỉnh uy quyền
Nhưng điều này, khó hơn khi xuống
Vực sâu hơn, thẳng đứng, đừng quên.
3.
Mỗi sớm mai có chút buồn, uể oải
Ngại tung chăn,
ngại nước lạnh, và rồi
Tôi bừng tỉnh, âm thanh trong trẻo quá
Có tiếng chim lảnh lót hót cho tôi.
4.
Cây đàn gỗ trong tay người cười vui, biết nói
Biết thổn thức, biết mơ mộng, biết đùa
Trong tay em tôi là cây đàn gỗ
Ngoài vui buồn tôi còn biết phân bua.
5.
Tôi viết thơ về cuộc sống tốt lành bằng mực xanh
Tôi ưa màu xanh như tình yêu tha thiết
Nhưng vốn dĩ cuộc sống có bao điều trái ngang
Về những điều này, bằng mực xanh, tôi cũng viết.
6.
Chỉ có cái chết mới bắt tôi dừng lại
Những vần thơ tôi viết hàng ngày
Thêm một lý do, em là nguồn mạch
Nếu không em, tôi dừng viết lại ngay.
7.
Chiếc đồng hồ chạy chậm, tôi lên giây cót
Nếu lỡ tay, lại nhanh quá mất rồi
Cuộc đời này, bao lần tôi chậm trễ
Ai là người lên giây cót cho tôi!?
8.
Có một kẻ thù trong lòng ta: tiếc nuối
Tiếc xé lòng những ngày tháng đi qua
Nhưng có một thứ còn ghê hơn tiếc nuối
Là lòng tham đeo bám vào ta.
9.
Những cuốn sách của tôi, những bước chân tôi
Leo lên đỉnh cao chính mình, dò dẫm
Bạn cũng đang lên đỉnh cao bằng công việc của mình
Giống như tôi, bạn đang leo chầm chậm.
10.
Biển mặn chát nhưng con người yêu biển
Đùa dỡn vui với sóng gió ngọt ngào
Nhưng thứ này: tình người mặn chát
Tất cả quay đầu, dễ hiểu vì sao.
11.
Biển là mẹ hiền nuôi ngàn con sóng
Cứ dùng dằng chẳng chịu đi xa
Và lòng người không khác chi là biển
Có muôn vàn con sóng hát ca.
12.
Có hai người, kẻ quyền cao chức rộng
Đã quên đi khi làm bậy, làm liều
Người thứ nhất, chắc chắn là người mẹ
Còn người kia là những đứa con yêu.
13.
Nếu lịch sử ít trang nhưng lẫm liệt
Đất nước kia rất tuyệt. Nhưng rồi,
Nếu lịch sử có nhiều trang đẫm máu
Nhiều đau buồn, lịch sử tệ, than ôi!
14.
Thơ là tiếng thầm thì trong cõi dại
Tiếng thánh ca êm dịu mỗi chiều
Là màu xanh mắt em giản dị
Là lời nói em cất lên huyền bí.
15.
Khi thu về đồng vang lên mùa gặt
Ngày ấm no sẽ đến bên người
Khi nhà thơ chìm trong nước mắt
Bài thơ sinh ra để lại cho đời.
Đinh Nho Tuấn (sinh 1966 tiến sĩ Luật ở Nga) sáng tác rất nhiều thơ, được in 4 cuốn và đăng tải trên rất nhiều báo chí, 1 số bài được phổ nhạc. Đặc biệt kỳ thi phổ thông vừa qua, thơ của ĐNT được đưa vào đề bài thi tốt nghiệp PTTH ở VN 2022.

THƠ CỦA KA

KA (THYMIANKA THẢO NGUYÊN) tên thật là Kiều Thị An Giang, sinh 1964 hiện đang sống tại Đức. Ka nổi tiếng với mảng thơ tình và truyện ngắn. Admin Thời đi học đã gặp Ka tại Berlin năm 2015 và rất ấn tượng với nhà thơ, nhà văn đầy cá tính ở ngoài đời.
Blog trích đăng 1 số bài thơ và truyện ngắn của Ka từ 2015 đến nay.

VỀ VỚI NHAU THÔI
===
Về với nhau đi thôi...
Xỏ chân vào đôi giày cũ
Tình chưa chết sao đôi ta đào lỗ
Chôn đời nhau rồi khắc khoải chờ tin?
Duyên vẫn còn dao cứa lại quá cùn
Co kéo mãi sợi tình càng thít chặt
Đêm lắm mộng tim vẫn trôi về mộng
Nửa quẩn quanh còn một nửa vật vờ
Về với nhau thôi anh
Em sẽ chẳng dày vò
Ai đúng ai sai không có gì hệ trọng
Anh từng hứa những điều sáo rỗng
Nhưng xa cách rồi mới biết rất cần em!
Về với nhau không phải nói gì thêm
Chỉ là bớt đi hai mảnh đời dang dở
Sau khúc rẽ loanh quanh không bến đỗ
Chợt nhận ra một lối để quay về.
...
Ka
28.05.2018 

ĐÃ TÀN RỒI
===
Đã tàn rồi...
Những tia nắng tinh khôi
Những đốm lửa ta vừa nhen dạo trước
Ta đã giữ trong tay suốt một mùa náo nức
Đã ôm kín lòng
Đã tận một lần trao...
Đến bây giờ em vẫn ở trên cao
Vẫn thẫm tím tựa vào đêm thảng thốt
Mà ta rụng vào nhau, đắng đót
Hết thương thôi... Đâu cần nói chi nhiều!
Đã tàn rồi
Níu giữ cũng bấy nhiêu
Những ngọt ngào tan vào trong im lặng
Người đã cùng ta vung vãi mùa hong nắng
Có khi nào ngồi tiếc đắm say không?
Mưa suốt đêm qua màu tím chảy đầy sân
Tử đinh hương quắt nhàu trong nắng rụng
Tạ từ thôi... Cớ sao ta ngửa mặt
Giọt nước trời mằn mặn thấm qua mi.
----
Ka
16.5.2019


MƯA THÁNG NĂM
===
Tháng Năm vàng như mâm mật bỏ quên
Ai vô tình rưới lên mùi thơm, rất lạ
Ong bướm rập rờn sẵn sàng sa ngã
Ta say tình như vừa mới biết yêu
Bỗng đêm qua trời sấp mặt đổ mưa rào
Sấm chớp rạch gào gió đùng đùng than khóc
Ong bướm trốn đâu giữa bốn bề mưa quất
Bỏ mùi hương giập nát chảy sau hè
Mưa bất ngờ ta không kịp giấu che
Cuộc tình vừa nhen bỗng nhiên sũng ướt
Chuyện tình hoang thế thôi... Trời làm mưa đột ngột
Em ngồi hong tim lạnh thổi ngang mùa
Tháng Năm ơi mi thật biết trêu đùa
Tung tãi nắng hồng mà tình ta ngấm ướt
Muốn tặng em cầu vồng che mống nước
Sợ em biết mình vừa khóc
Nên thôi...
—-
Ka
17.5.2022

ĐAU LẠI MÙI HƯƠNG
====
Ngày sụt sùi không nắng không mưa rơi
Tử đinh hương thập thò phơi mình bên bậc cửa
Truyền thuyết kể rằng mầu trắng chia lìa đôi lứa
Mầu trắng quá thanh bình sao ta nhói đau?
Người phụ tình hay tình phụ hỡi người đến sau
Sợi tóc dãi dầu chất lên thời gian sấp ngửa
Ai cũng muốn chung tình mà chẳng tình chung được nữa
Nên tóc nở hoa bạc trắng đến se lòng
Hoa đã nở đâu mà cánh rụng xuống khô cong
Người vẫn chờ người dưới gốc thời gian bạc phếch
Những ngọt ngào phớt qua môi sau nụ hôn rách nát
Chắp vá thôi xong đã hết một trò chơi!
Hoa chưa tàn người vẫn mải miết cuộc người
Vẫn vấp lòng vòng một trò chơi đuổi bắt
Hoa có biết đau không mà đổi mầu trắng toát
Như vành tang ai tự khoác lên mình
Sáng nay trời tự tình bẻ gẫy tháng 5
Đổ nắng ra phơi mặc lòng làm mưa bão
Hoa trắng như vành tang vắt ngang trời chao đảo
Hoa trút xong rồi…
Còn đau lại mùi hương…
---
Ka
20052015



Suy ngẫm


Narkissos xứ Boeotia, là một chàng trai nổi tiếng trong thần thoại Hy Lạp. Chàng được cho là con trai của thần sông Cephissus và nữ thần Liriope.

Một lần khi đang đi dạo ven hồ, Narkissos nhìn thấy hình bóng mình dưới nước và bị quyến rũ bởi chính hình ảnh phản chiếu của mình. Biết rằng tình yêu với chính bản thân sẽ không bao giờ được đáp lại, Narkissos đau khổ và lao mình xuống hồ nước.
Sau khi tới thế giới bên kia, Narkissos vẫn không thôi ngồi bên bờ sông Styx ngắm hình phản chiếu của mình. Cái tên Narkissos sau này đã được đặc tên cho hoa Thủy Tiên (Narcissus) và đặt tên cho chứng tự yêu mình thái quá (narcissistic personality disorder).

ST.

24 tháng 5, 2022

Tin buồn


Ban Liên Lạc 12CD vô cùng thương tiếc báo tin, bố đẻ của bạn Nguyễn Trí Lân đã ra đi hôm qua, thọ 84 tuổi. Ban liên lạc tổ chức đi viếng bác vào hồi 12 giờ 45 ngày Thứ Năm 26/5/2022 tại Nhà tang lễ BV Thanh Nhàn - 42 Phố Thanh Nhàn. Rất mong các bạn thu xếp tham gia đông đủ.

Thành kính chia buồn cùng Lân và gia đình. Mong bạn sớm vượt qua thời gian khó khăn này!

BLL 12CD

21 tháng 5, 2022

Vịnh Lan Hạ 5/2021

 Vừa xong lễ 30/4 ở Đà Nẵng, các bạn mình lại tiếp tục thắng cảnh Vịnh Lan Hạ, Hạ Long, Quảng Ninh với các môn như .. Seagame 31. Hình ảnh thật đẹp dưới đây ghi lại những giây phút vui vẻ và mạnh khoẻ của đoàn.

















NHỮNG QUY LUẬT CỦA ĐỜI NGƯỜI

🌾 Bạn sẽ có một cái thân. Bạn có thể thích nó hay ghét nó, nhưng nó sẽ là của bạn trong suốt cả quãng đời này.
🌾 Bạn sẽ phải học các bài học. Bạn học trọn thời gian trong một ngôi trường không chính thức được gọi là cuộc đời. Mỗi ngày trong ngôi trường này bạn sẽ có cơ hội để học bài. Bạn có thể thích các bài học ấy hay nghĩ rằng chúng chẳng liên quan gì hay thậm chí còn rất ngu ngốc nữa.
🌾 Ở đó không có sai lầm, chỉ có các bài học. Trưởng thành là một quá trình thử nghiệm để phát hiện chỗ sai rồi sửa, một quá trình thử nghiệm. Những thử nghiệm thất bại cũng là một phần quan trọng trong quá trình ấy, không khác gì những thử nghiệm thành công. Về lâu dài, chúng ta sẽ nhận những gì mình xứng đáng được nhận.
🌾 Một bài học sẽ lặp đi lặp lại nhiều lần cho đến khi chúng ta học xong bài học ấy. Một bài học sẽ thể hiện ra dưới nhiều hình thức khác nhau cho đến khi bạn đã học xong. Học xong rồi, bạn mới có thể chuyển sang bài học kế tiếp.
· Quá trình học hỏi không bao giờ chấm dứt. Không có phần nào trong cuộc sống của chúng ta mà không chứa đựng những bài học ấy cả. Chừng nào bạn còn sống, chừng đó vẫn còn có những bài học cần phải học.
🌾 “Ở chỗ kia” không có gì tốt hơn “ở chỗ này”. Khi “chỗ kia” đó biến thành “chỗ này”, bạn sẽ lại thấy một “chỗ kia” khác tốt hơn “chỗ này” nữa.
🌾 Mọi người chỉ là một tấm gương để bạn tự soi lại chính mình. Khi bạn yêu hay ghét điều gì đó của người khác, nghĩa là bạn cũng đang yêu hay ghét chính những điều đó trong bản thân mình.
🌾 Bạn muốn tạo nên cuộc đời mình như thế nào là tùy thuộc vào chính bạn. Bạn có tất cả mọi công cụ và mọi nguồn lực mình cần. Sử dụng chúng như thế nào là tuỳ thuộc vào bạn. Sự lựa chọn là của bạn.
🌾 Các câu trả lời nằm bên trong bạn. Câu trả lời cho các câu hỏi của cuộc đời bạn ở bên trong bạn. Tất cả những gì bạn cần làm chỉ là quan sát, lắng nghe và tin tưởng.
🌟 Rồi bạn sẽ quên tất cả những điều này.
- Sayadaw U Jotika -

Về già cảm giác như thế nào?


Một ngày nọ, một người trẻ hỏi tôi: - Về già cảm giác như thế nào?

Tôi rất ngạc nhiên về câu hỏi, vì tôi không coi mình là già. Khi anh ấy nhìn thấy phản ứng của tôi, anh ấy có vẻ mắc cỡ, nhưng tôi giải thích rằng đó là một câu hỏi thú vị. Và sau khi suy ngẫm, tôi kết luận rằng già đi là một món quà.
Đôi khi tôi ngạc nhiên về hình dáng của mình khi đứng trước gương. Nhưng tôi không lo lắng về những điều đó lâu. Tôi sẽ không đánh đổi tất cả những gì mình có để có ít tóc bạc hơn và một cái bụng thon gọn. Tôi không tự trách mình vì đã không dọn dẹp giường sau khi ngủ dậy, hay ăn thêm một vài món đồ "hơi béo". Tôi được quyền sống lộn xộn một chút, ngông nghênh và dành nhiều giờ hơn để nhìn ngắm những bông hoa của mình.
Tôi đã chứng kiến ​​một số người bạn thân yêu của tôi rời bỏ thế giới này, mà chưa được hưởng sự tự do thoải mái khi già đi.
Ai quan tâm nếu tôi đọc sách hay chơi trên máy tính đến 4 giờ sáng và sau đó ngủ cho đến khi nào muốn dậy thì thôi?
Tôi sẽ sống lại nhịp điệu của những năm 50 và 60. Và nếu tôi muốn khóc cho một cuộc tình đã mất nào đó ... thì tôi sẽ làm vậy mà không phải e ngại!
Tôi sẽ đi bộ xuống bãi biển trong bộ đồ bơi trải dài trên cơ thể tròn trịa mập mạp của mình và thả mình vào những con sóng, mặc cho những ánh nhìn thương hại của các cô gái trẻ mặc bikini. Tôi nghĩ rồi họ cũng sẽ già đi như tôi, nếu họ may mắn ...
Đúng là bao năm qua trái tim tôi từng đau đớn vì mất đi người thân yêu, vì nổi đau của một đứa trẻ, hay chứng kiến ​​một con thú cưng chết. Nhưng chính sự đau khổ lại cho chúng ta sức mạnh và khiến chúng ta trưởng thành. Một trái tim chưa từng tan vỡ là một trái tim khô khan và sẽ không bao giờ biết được hạnh phúc khi mất mát.
Tôi tự hào vì đã sống đủ lâu để tóc tôi ngả sang màu trắng và giữ lại nụ cười của tuổi trẻ, trước khi xuất hiện những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt.
Bây giờ, để trả lời câu hỏi một cách trung thực, tôi có thể nói: - Tôi thích già, bởi vì tuổi già khiến tôi khôn ngoan hơn, tự do hơn!
- Tôi biết mình sẽ không sống mãi mãi, nhưng khi đang còn sống, tôi sẽ sống theo quy luật của chính mình, của trái tim mình.
Tôi sẽ không hối tiếc về những gì chưa đạt được, cũng như không lo lắng về những gì sẽ xảy ra.
Thời gian còn lại, đơn giản tôi sẽ yêu cuộc sống như tôi đã từng sống cho đến ngày hôm nay, phần còn lại tôi phó mặc cho Chúa.
lunyta

19 tháng 5, 2022

Đọc chậm: TỪ ĐÓ CÓ BÌNH AN


- Vì biết trong ta có cả đen lẫn trắng, không khước từ đen để hãnh diện vì mình trắng, không quá vui khi mình trắng mà cay đắng lúc mình đen, từ đó có Bình An.
- Vì biết nhìn người và vật không thể nhìn bề ngoài. Cái vỏ ngoài chỉ là giả tướng, từ đó có Bình An..
- Vì biết cảm hóa người khác là chuyện không dễ dàng, không quá mong mỏi người khác thay đổi theo ý mình, từ đó có Bình An.
- Vì biết không thể nói về biển với con ếch đáy giếng, không thể bàn về băng tuyết với côn trùng mùa hè, từ đó có Bình An..
- Vì biết nhìn vào trạng thái tâm trước khi nói, từ đó có Bình An
- Vì biết sống trên cái lưỡi khen chê của thiên hạ là luôn nô lệ giá trị bên ngoài và bị tha hóa, nghe gì cũng ''Thôi Kệ!'', từ đó có Bình An..
- Vì biết đánh giá tình cảm của con người không chỉ nhìn qua hành động tạm thời trước mắt, mà qua hoạn nạn mới rạng chân tình, từ đó có Bình An..
- Vì biết chắc chắn ta sẽ già, sẽ bệnh, sẽ chết. Trừ bậc Thánh, chẳng một ai thoát ra ngoài cái quy luật muôn đời ấy, từ đấy có Bình An..
- Vì biết chịu trách nhiệm những hành động thiện ác lớn bé trong tam nghiệp của mình, từ đó có Bình An..
- Vì biết Khổ đau đi theo sau Hạnh phúc như bóng dõi theo hình, không nhọc nhằn đeo đuổi hạnh phúc nữa, từ đó có Bình An..
- Vì biết bất cứ điều gì hễ có khi bắt đầu sẽ có lúc kết thúc, từ đó có Bình An.
- Vì biết cái có thể mang theo được ở cuối con đường sinh mệnh đó là Tình Thương, Trí Tuệ và Nụ Cười, mỗi ngày sống với ba điều đó, từ đó có Bình An...
Vì biết trong ta có cả Bùn lẫn Sen, có cả Ác quỷ lẫn Thiên thần, không quá thích sen mà chối bỏ bùn, không vì yêu mến thiên thần mà hận thù ác quỷ, từ đó có Bình An.
(Như Nhiên)
Thích Tánh Tuệ.

18 tháng 5, 2022

Đọc chậm: Nhìn Sâu

1. Khi ăn cơm, nhìn món ăn trên bàn, hãy thấy cả quá trình đi chợ, gửi xe, lựa rau, chọn củ, về nhà, gọt rửa, nấu nướng, chiên xào, dầu nóng, mồ hôi rịn trên trán, nêm nếm tới lui... để thấy thương người nấu. Để thấy món ăn này không chỉ là một món ăn, mà là một món quà đáng trân quý. Để không chê này, không bình phẩm nọ. Thay vào đó, ta thấy biết ơn.

2. Khi nhận được một tin nhắn hỏi thăm, hãy thấy cả quá trình họ nhớ đến chúng ta, họ nghĩ về chúng ta, họ suy nghĩ nên nhắn gì đến chúng ta, và thấy cả bàn tay bấm từng chữ, từng từ... để thấy trân quý tin nhắn họ dành cho chúng ta.
3. Khi tập nhìn sâu, ta sẽ thấy tài xế không chỉ là tài xế, mà còn là một người đang mưu sinh kiếm sống nuôi vợ con.
4. Khi tập nhìn sâu, ta sẽ thấy Người phục vụ bàn trong quán nước không chỉ là phục vụ, mà còn là một sinh viên đang vất vả làm thêm để có tiền sinh hoạt và lo toan đóng học phí đúng kỳ.
4. Nhìn sâu – chúng ta sẽ thấy được rằng ai cũng đang phải chiến đấu trong cuộc đời của họ. Để thấy thương, để thấy cảm thông, bỏ qua cái gì có thể bỏ qua.
5. Hãy tập nhìn sâu vào bữa cơm của Mẹ, cái áo của Cha, quá trình đi làm của Vợ hay Chồng, mái tóc bù xù của Vợ, tin nhắn của bạn bè, món quà mà chúng ta từng nhận được... và nhìn sâu đằng sau con người mà chúng ta tiếp xúc, để nhận ra rằng, có nhiều thứ sâu sắc xung quanh mà trước giờ, chúng ta chỉ biết nhìn hời hợt mà thôi.
ST

12 tháng 5, 2022

Hỏi đáp: Ăn mặn và Ăn chay

 

Hỏi: ...Kính thưa Thầy, vì sao khi qui y vào Đạo rồi thì phải tập ăn chay? Nếu không ăn chay có được không? Còn ăn chay thì sẽ được gì?
Kính xin Thầy chỉ dẫn cho con hiểu rõ. Con cảm ơn Thầy.
Trả lời:
Không có quy định nào sau khi quy y phải ăn chay cả. Người quy y chỉ giữ 8 điều là Tam Quy và Ngũ giới. Ngũ giới là không sát sinh, không lấy của không cho, không tà hạnh, không nói dối, không uống rượu và các chất say.
Đức Phật dạy chỉ cần sống trong sạch với 8 điều này là có thể chứng bậc Thánh Tu-đà-hoàn.
Ăn chay chỉ được xem như một trong những biện pháp tu tập của nhiều tôn giáo trước Phật giáo, đến thời Đức Phật, Ngài cho tứ chúng ai ăn gì tùy duyên miễn sao:
+ Không tự mình sát sinh,
+ Không biểu người khác sát sinh để ăn hoặc
+ Không thấy, không nghe, không biết con vật bị giết trực tiếp cho mình là được.
Đó là tam tịnh nhục mà Đức Phật cho phép tứ chúng được dùng.
Ví dụ như bạn con mời con tới nhà chơi rồi giết gà đãi con mà con thấy, nghe và biết được con vật bị giết cho con thì con không nên ăn. Còn nếu con đến nhà bạn chơi vô tình nhằm lúc bạn đang ăn trưa và mời con ăn thì con ăn được vì con vật không vì con mà bị giết.
Về sau Phật Giáo Phát Triển còn thêm 2 thứ thịt có thể ăn được nữa đó là thịt của con vật tự tử và con vật bị thú ăn còn dư, những vị tu trong rừng có thể dùng những thứ thịt ấy mà vẫn trong sạch vô tội...
Ăn chay được cũng tốt vì dễ tiêu hóa hơn, ít độc hại, giảm bớt tham đắm trong ăn uống, nhậu nhẹt.
Người biết tùy nghi khi thì ăn chay, khi không ăn chay đúng thời, đúng chỗ, đúng pháp và đúng cách dưỡng sinh, không cố chấp, không ngã mạn, không tham đắm thì càng tốt hơn nữa...
Thầy Viên Minh - trích Hỏi & Đáp (trungtamhotong.org)