Pages

30 tháng 6, 2014

VÚ NÀNG

                                           Ta đã về đây, chén Vú Nàng                                            
Món ăn của đảo thật cao sang
     Bóc ra trắng tuyết nhìn như ngọc
      Đậy lại ngát hương lúa chín vàng.
      Mắm sả thơm lừng đầy sóng sánh
           Thân trong béo ngậy duỗi thành hàng
     Đợi chờ thôi thúc người khách lạ
        Dai dẻo tuyệt ngon , món vú nàng .

29 tháng 6, 2014

Suy Ngẫm: Chiếc giày đánh rơi của Gandhi


Xe lửa bắt đầu chuyển bánh. Gandhi nhảy vội lên tàu. Một chiếc giày của ông rơi xuống. Gandhi không thể nào nhảy xuống để nhặt nó trong khi tàu chạy càng lúc càng nhanh. Trước sự sững sờ của mọi người, Gandhi đã tháo luôn chiếc giày còn lại và ném về phía chiếc giày kia.

Hành khách trên tàu lấy làm lạ về hành động kỳ quặc của ông. Gandhi mỉm cười và giải thích: “Nếu có một người nghèo nào lượm được chiếc thứ nhất, họ có thể tìm thấy chiếc thứ hai và sẽ xài được đôi giày của tôi”.
Chúng ta thường ít nghĩ đến người khác mà chỉ nghĩ về bản thân mình. Khi chúng ta bị mất mát, điều đầu tiên chúng ta nghĩ đến là những thiệt thòi và bất hạnh của mình. Chúng ta mất quá nhiều thì giờ cho sự tiếc nuối, than thở, chán nản, thậm chí trở nên cáu gắt và bực bội vì những rủi ro xảy ra. Gandhi đã có một hành động thật cao quý bởi trong sự mất mát của bản thân như thế, ông vẫn có thể nghĩ đến người khác.
Hành động của Gandhi chứng tỏ việc nghĩ đến người khác đã trở thành một phần trong tư tưởng và nguyên tắc sống của ông. Nếu trong những lúc bình an và thành công mà chúng ta còn không quan tâm lo lắng cho những kẻ bất hạnh hơn mình thì liệu khi gặp khó khăn, mất mát, ta có thể làm được điều đó hay không?
Xung quanh ta có biết bao nhiêu người khó khăn. Họ đang cần sự giúp đỡ. Những gì họ thiếu thốn không phải lúc nào cũng là vật chất, mà đôi lúc chỉ là một lời động viên an ủi. Thế giới của chúng ta sẽ hạnh phúc biết bao nếu mỗi người không chỉ chăm lo về lợi ích riêng của mình mà còn chăm lo về lợi ích của người khác nữa
(Theo Mint)

CƯỜI 1 TẸO

Nịnh đầm
Trong buổi tiệc rượu, các quan khách vui đùa chớt nhả. Một ông lột chiếc giầy của cô gái ngồi cạnh rót rượu vào, kề miệng uống ngon lành.
Ở bàn kế bên, một ông lấy làm lạ hỏi bạn:
- Hắn làm thế có nghĩa gì vậy?
Bạn đáp:
- Đó là một lối nịnh đầm đặc biệt.
Ông kia không hiểu, hỏi nữa:
- Nịnh gì mà lạ thế?
- Uống rượu trong giày là chứng tỏ rằng... chân người đẹp không thối.

CHO LỬNG UỐNG SI-RÔ HO



Hôm qua vào một phút hứng chí, bọn tớ tụ tập gặp nhau hàn huyên cho đỡ buồn. Trong câu chuyện nói với nhau có nhắc đến bạn Hoa. Nói chung bọn tớ không nói gì nghiêm trọng cả. Vấn đề ở đây là trong lúc nói chuyện khi bàn đến một vấn đề hết sức khó đưa ra hướng giải quyết thì vô tình bốn đứa bọn tớ gồm Hà Béo, Thanh Hương, Giang và Cua đồng thanh đều nói thế thì phải dùng XI RÔ ho!

Trong buổi  tối hôm qua lại có bạn Lửng ngồi ở đó. Sau khi nghe bọn tớ nói xong,bạn Lửng không nói gì. Kết quả ngày hôm nay bạn Lửng nói cả đêm hôm qua không ngủ được vì không hiểu sao 4 bạn nữ lại đe dọa sẽ cho Lửng uống XI RÔ  ho.

Sáng nay sau khi cân nhắc Lửng mới e dè hỏi tại sao hôm qua chúng mày bảo sẽ cho tao uống SI RÔ ho. ấn đề này giải thích thì dài dòng ,nói cho hiểu thì hơi lâu .Tớ xin đề nghị mỗi người một ý kiến đóng góp cho bạn Lửng hiểu. Mặc dù tớ bảo cứ mua 10 lọ uống  thử xem sao đừng hỏi tao nhiều mà bạn đấy vẫn không nghe. Vậy cả nhà giúp đỡ nhé! Vấn đề này bạn Giang chắc hiểu hơn.

Cám ơn cả nhà

28 tháng 6, 2014

Chúc Mừng Sinh Nhật Ngọc Thông 28/6

Chúc mừng Ngọc Thông nhân dịp sinh nhật.
Chúc bạn luôn vui vẻ, khoẻ mạnh và nhiều bình an trong cuộc sống!
Happy Birthday To You,
Ban Liên Lạc 12CD 

Suy ngẫm: 4 bài học quý giá về cuộc sống

1. Thiên đường và Địa ngục
Một người đàn ông chết đi, và vì anh là một người tốt nên được lên Thiên đường. Thánh Peter đứng ở cổng Thiên đường chào đón anh. “Xin chào mừng! Con có thể bước vào Thiên đường ngay bây giờ, nhưng vì con đã sống rất tốt nên con được phép xuống Địa ngục trước để so sánh hai nơi nếu con muốn” – Thánh Peter nói.
Người đàn ông khá tò mò và nói “tại sao lại không chứ?” Anh bước xuống Địa ngục, nơi mà cánh cửa đã mở sẵn.
Phía sau cánh cửa, anh nhìn thấy rất nhiều người đang ngồi xung quanh những chiếc bàn đầy đồ ăn ngon lành. Nhưng họ rất buồn bã và đau khổ, bởi vì họ chỉ có những chiếc dao và nĩa dài quá tầm tay. Vì thế, họ không thể đưa được một chút thức ăn nào vào miệng.
Người đàn ông quay trở lại Thiên đường và nói với Thánh Peter: “Chà, con rất vui khi được lên Thiên đường. Địa ngục đúng là một hình phạt”.
“Chào mừng tới Thiên đường” – Thánh Peter nói. Khi người đàn ông bước vào Thiên đường, anh ta thấy gì? Anh lại thấy rất nhiều người đang ngồi xung quanh những chiếc bàn đầy đồ ăn ngon, cũng giống như dưới Địa ngục.
Họ cũng có những chiếc dao và nĩa dài quá tầm tay. Nhưng trên Thiên đường, mọi người không than khóc và chửi rủa, bởi vì họ đang đút thức ăn cho nhau. “Thử món này đi” – họ cười nói vui vẻ. “Cả món này nữa”, họ đã rất vui vẻ cùng nhau.
Bài học: Hạnh phúc là khi mang lại hạnh phúc cho người khác. Đừng ích kỷ, mà hãy quan tâm tới người khác, bạn cũng sẽ nhận được sự quan tâm từ họ.
2. Hai hạt giống
Hai hạt giống nằm cạnh nhau trên một mảnh đất màu mỡ.
Hạt giống thứ nhất nói: “Tôi muốn lớn lên! Tôi muốn rễ đâm sâu vào trong lòng đất, lộc đâm xuyên lên mặt đất… Tôi muốn đâm chồi nảy lộc để báo hiệu mùa xuân tới…. Tôi muốn cảm nhận được sự ấm áp của Mặt trời và hứng trọn những giọt sương mai đọng trên cánh hoa…”
Và hạt giống thứ nhất được lớn lên như đúng ý nguyện.
Hạt giống thứ hai nói “Chà, nếu tôi đâm rễ xuống lòng đấy, tôi không biết mình sẽ gặp phải những thứ gì trong bóng tối. Nếu tôi đâm chồi lên mặt đất rắn chắc, những nhánh mầm non nớt của tôi có thể bị hỏng… Nếu tôi đâm chồi rồi bị một con ốc sên ăn mất thì sao? Nếu tôi nở hoa, một đứa trẻ có thể tiện tay hái hoa. Không, tốt hơn là cứ đợi đến khi nào an toàn”.
Và hạt giống thứ hai cứ chờ đợi như ý muốn.
Vào một sáng mùa xuân, một con gà mái đi loanh quanh trên mảnh đất. Nó tìm thấy hạt giống đang nằm đợi và nhanh chóng ăn mất.
Bài học: Đừng đợi chờ bất cứ giây phút nào.
3. Vị vua và những bông hoa
Một ông vua nọ rất có tài chăm sóc những cây hoa và ông đang muốn tìm một người kế vị mình. Ông quyết định để những bông hoa quyết định, vì thế ông đưa cho tất cả mọi người mỗi người một hạt giống. Người nào trồng được những bông hoa đẹp nhất từ hạt giống này sẽ được lên ngôi.
Một cô gái tên là Serena cũng muốn tham gia vào cuộc cạnh tranh để trồng được bông hoa đẹp nhất. Cô gieo hạt giống trong một cái chậu rất đẹp, chăm sóc nó rất kỹ càng, nhưng đợi mãi mà chẳng thấy hạt giống nảy mầm.
Năm sau, cô thấy mọi người tụ tập tại cung điện với những chậu hoa rất đẹp. Serena rất thất vọng, nhưng vẫn tới cuộc tụ họp với chậu hoa trống rỗng. Nhà vua kiểm tra tất cả chậu hoa, rồi dừng lại ở chậu hoa của Serena. Ngài hỏi “tại sao chậu hoa của cô không có gì?” “Thưa điện hạ, tôi đã làm mọi thứ để nó lớn lên nhưng tôi đã thất bại” – cô gái trả lời.
“Không, cô không thất bại. Những hạt giống mà ta đưa cho mọi người đều đã được nướng chín, vì thế chúng không thể nảy mầm. Ta không biết tất cả những bông hoa đẹp này ở đâu ra. Cô đã rất trung thực, vì thế cô xứng đáng có được vương miện. Cô sẽ là nữ hoàng của vương quốc này”.
Bài học: Sự trung thực sẽ cho bạn những món quà
4. Bức tranh bình yên nhất
Xưa có một ông vua tổ chức một cuộc thi tìm ra người nào vẽ được bức tranh yên bình nhất. Nhiều họa sĩ đã tham gia và nộp bài. Nhà vua xem xét tất cả các bức tranh và ông chọn ra hai bức ông thích nhất. Nhưng ông vẫn phải chọn ra một bức tranh đạt giải.
Bức tranh thứ nhất vẽ một hồ nước tĩnh lặng đến mức có thể thấy những ngọn núi cao vút xung quanh soi bóng dưới hồ. Bên trên là bầu trời trong xanh, mây trắng. Đó là một bức tranh mà ai nhìn vào cũng phải mê mẩn.
Bức tranh thứ hai cũng vẽ cảnh núi, nhưng nó mấp mô và trần trụi. Bên trên là bầu trời u ám, vần vũ như sắp có mưa bão, sấm chớp. Phía dưới một ngọn núi là thác nước đổ xuống ào ào. Nhưng khi nhà vua nhìn kỹ, ông thấy bên cạnh thác nước là một bụi cây nhỏ nằm trong một kẽ đá. Trong bụi cây, một con chim mẹ đang làm tổ. Giữa thác nước đang gào thét, chim mẹ ngồi yên bình trong tổ.
Bạn sẽ chọn bức tranh nào?
Nhà vua đã chọn bức tranh thứ hai và giải thích: “Bởi vì yên bình không có nghĩa là bạn ở một nơi không có tiếng ồn, không gặp rắc rối, không phải làm việc vất vả. Yên bình là khi sống giữa tất cả những thứ đó, bạn vẫn cảm thấy bình an trong tim. Đó mới là yên bình thực sự”
Bài học: Bình an thực sự ở trong tim bạn

Chúc Mừng Sinh Nhật Lệ Hoa 25/6

Chúc bạn một ngày sinh nhật như ý, hạnh phúc và bình an!
Happy Birthday To You!
Ban Liên Lạc 12CD 

24 tháng 6, 2014

Chúc mừng Sinh Nhật Quang Minh 24/6

Chúc bạn một sinh nhật vui tươi và đáng nhớ!
Happy Birthday To You!
Ban Liên Lạc 12CD 

21 tháng 6, 2014

Cảm xúc



Như những đợt sóng xô nghiêng
Xói mòn bờ đá
Sao ta chẳng thể thản nhiên
Như bờ đá nọ
Bình yên để sóng táp vô bờ
Bình yên nhận
Bình yên cho…

Đá có thể bào mòn
Bằng thời gian con sóng
Còn những cảm xúc
Bào mòn trái tim ta…

BH 4/12/2013

20 tháng 6, 2014

19 tháng 6, 2014

Chúc Mừng Sinh Nhật Trí Lân & Thanh Loan 19/6

Chúc Mừng Sinh Nhật Trí Lân và Thanh Loan!
Chúc hai bạn có một ngày sinh nhật đầm ấm và thú vị bên người thân nhé!
Happy Birthday To You!
Ban Liên Lạc 12CD 

18 tháng 6, 2014

Trở về đi thôi

Ngọt ngào ơi trở về đi thôi
Những giọt nước mặn môi đã đong đầy khoé mắt
Cay đắng nghẹn trào con tim dằn vặt
Chua xót lòng này tình mãi xa xôi

Nồng nàn ơi trở về đi thôi
Đâu rồi ấm áp vòng tay rắn chắc
Và đắm say nụ hôn trong vắt
Yêu thương bờ vai mềm em nép chặt vào anh

Xa lắm rồi giấc mơ ấy mỏng manh
Sao cứ mãi quẩn quanh vùng kỷ niệm
Và thực tại em vẫn còn quyến luyến
Ký ức đong đầy và ước vọng bên anh.

Chúc Linh 18/6/2014

Năm Ngón Tay


Bàn tay năm ngón 
Ngón ngắn, ngón dài 
Sao không đều đặn 
Hỡi năm ngón tay? 

Trời sinh ra ta 
Mang đầy bí ẩn 
Chẳng có gì thừa 
 Mỗi phần, mỗi việc 

Chỉ Tâm phân biệt 
Khen, chê đủ điều 
Lớn, nhỏ, xấu, đẹp 
Này ghét, này yêu… 

Tay làm muôn việc 
Tốt đẹp cho đời 
 Khéo tay, hay vụng 
Vẫn năm ngón thôi! 

Chẳng có gì cả 
 Nhưng lại vô cùng 
Bàn tay năm ngón 
Của tôi, của anh... 

BH 17/6/2014

16 tháng 6, 2014

Giỗ Mạ

Chị cả nhắn tin " Sắp đến ngày giỗ mẹ , cậu thu xếp để ý lịch công tác " Tính nó vẫn vậy , có người khác lo hộ nhiều việc đâm ỷ lại . Trước vợ nó thường ghi vào cuốn sổ những ngày cần nhớ trong nhà , vợ nó đi việc này đến tay chị cả . Nó đâm chả phải nhơ gì , đến ngày khắc có người nhắc việc.
Nó không yêu và nhớ Mạ như Ba nó , cũng phải thôi Mạ nó không biết chữ , cả cuộc đời Mạ nó lầm lũi như cái bóng cạnh Ba . Nó không có chuyện gì để nói cùng Mạ , từ chuyện học hành , công việc , đến mọi thứ trong đời 
Câu chuyện Mạ nó hay kể thường lặp đi lặp lại , cuối chuyện nào cũng vậy kết thúc thường có câu " Chao ôi , hồi đẻ thằng Kiên trong hầm , cho nó vào cái thúng gánh đi tập kết , chân đau ko đi theo kịp mọi người . Ai đi qua ngó cũng khen mày bụ bẫm. Nó nghe nhiều đến lúc phát chán có khi đâm cáu
Thời bao cấp , cạnh nhà nó có nhà máy xay bột sắn . Mạ nó mới đầu sàng sắn thuê sau chuyển sang buôn bột . Ko biết chữ nhưng Mạ lại biết buôn , biết bán  có lẽ cái thời đó buôn bán chưa khó như báy giờ , chưa đủ kiểu mánh khoé lọc lừa . Bữa cơm nhà nó nhờ đó cũng thêm vào chút thịt , chút cá nhờ công việc buôn bán đó , Nhưng Mạ nó vẫn bị Ba nó mắng , tội vợ cán bộ mà đi buôn , cơ quan nói ra nói vào . Thời bao cấp mọi sự đều như vậy , Dcm cái thời khốn khổ , khốn nạn nghĩ lại vẫn còn rùng mình 
Không yêu Mạ nhưng hồi đó đêm ngủ nó vẫn luôn nằm cạnh Mạ .Ko phải nhớ hơi nhớ hám gì , người Mạ nó lúc đó suốt ngày toát lên toàn mùi chua , nồng bột sắn . Nó đợi mẹ nó ngủ lần tay lục túi ăn trộm tiền, những đồng tiền lấy được nó dành để mua bi , mua khuôn , mua truyện và thuê truyện về đọc . Ngoài việc ham đọc đủ mọi thứ linh tinh , còn lại nó là đứa hư từ tấm bé vì được chiều chuộng quen thân
Hồi đó mỗi lần chơi chán chạy về kêu " Mạ ơi Mạ Kiên ăn chi ? " Lũ trẻ con cùng lứa lại gào lên trong ngõ " Kiên ăn cứt ". Sau này lớn suýt mấy lần câu đó vận vào thân , đời nó đôi lần ko quay đầu kịp thì có khi cứt cũng chưa chăc có mà ăn
Ba nó mất , Mạ nó già nó mới lấy được vợ . Ngày cưới nó , một tay nó lo tất từ quả cau ăn hỏi , đến cỗ , bàn . Mạ nó vẫn như mọi khi ko ý kiến gì , nó tủi thân muốn phát khóc , , quay sang trách Mạ . Lúc đó nó biết đâu  rằng nó lấy vợ được ba năm thì Mạ lẫn . 
Mạ nó lẫn . Cứ lặp đi lặp lại " Có chi ăn cho tôi một miếng "  kể cả vừa ăn xong  Đại tiểu tiện cũng ko còn chủ động được , nó trở nên chiều osin hơn , cục cằn với vợ hơn bất biết đúng sai . Hậu quả là thi thoảng vợ lại chạy sang nhà hàng xóm , một lần tí nữa dắt nhau ra Toà . Có lẽ Mạ ko muốn con trai mất vợ , lẫn được bốn năm Mạ mất 
Hôm nay giỗ Mạ , nó thắp nén hương chả biết khấn gì . Bỗng nhiên nó lầm bầm câu quen thuộc Mạ hay nói ngày xưa " Chao ôi ! Hồi đẻ thằng Kiên trong hầm ........ " Nói xong bỗng giật mình , khéo nó lẫn sớm hơn Mạ mất 

15 tháng 6, 2014

Đôi khi


(Tặng  Lừng nhé)

Đôi khi, chỉ cần thế thôi
Một lời hỏi thăm đúng lúc
Cũng đủ chạm vào tâm thức
Cũng khiến một chiều bâng khuâng…

Đôi khi, tự thấy mủi lòng
Cô đơn trong ngôi nhà nhỏ
Tâm mình yếu mềm như cỏ
Đợi chờ vài hạt sương rơi…

Lang thang trên nét chiều nay
Chọn chiếc mặt cười* đẹp nhất 
Ta gửi thêm một lời nhắn
Vào hộp thư cho chính mình ..

BH 2014  

13 tháng 6, 2014

Linh Tinh

Đợi khi ta cần vào bênh viện , để nhìn những bệnh nhân đang nằm cấp cứu xung quanh chằng chịt máy móc. Họ đang vật lộn để kiếm tìm sự sống, để nhận ra rằng mình cần giũ gìn sức khoẻ , mình ko có quyền buồn chán, mình đang hạnh phúc hơn họ rất ...... nhiều!

Đôi khi ta cần lang thang giữa đêm đông lạnh giá, để nhìn thấy những thân phận không nhà , giấc ngủ chập chờn giữa trời giá lạnh. Để biết rằng ta còn có một chốn để đi về , một chỗ để ngả lung, một tấm chăn để đắp, một vòng tay ôm...

Đôi khi ta cần gục ngã, để thấy còn có một bàn tay chìa ra với ta, một sự sẻ chia, một tấm lòng bè , bạn. Những thứ lúc bình thường đôi lúc vô tình ta ko thể nhận ra.
Đôi khi hãy đừng làm gì cả. Chui vào góc quán, uống ly cà phê, ngắm mọi người qua lại. Dành chút thời gian nghĩ về những thứ đã qua, mọi việc tốt, xấu đã làm. Rồi cố gắng sống tốt lên một chút". Chỉ cần một chút thôi " Vậy cũng đủ nhẹ lòng!

He he ! Trời mưa , đang cà phê một mình trên Tỉnh Vĩnh Phúc. Mình sến vãi, khéo hâm mất .... roài!
Lửngbotay.com 

11 tháng 6, 2014

Suy Ngẫm: HẠNH PHÚC GIẢN ĐƠN


Hạnh phúc không phải là có nhà cao cửa rộng, mà là trong nhà đầy ắp những tiếng cười sảng khoái.
Hạnh phúc không phải là đi xe mắc tiền, mà là được về đến nhà bình an vô sự.
Hạnh phúc không phải là có người yêu thật đẹp, mà là cô ấy luôn cười thật tươi.
Hạnh phúc không phải là khi thành công có được nhiều người tung hô, mà là khi thất bại sẽ có bạn bè nói với mình rằng : “Hãy cố gắng lên, đừng gục ngã!”
Hạnh phúc không phải là nghe được nhiều lời đường mật, mà là khi đau buồn sẽ có người bên cạnh và nói rằng : “Không sao đâu em, có anh đây rồi!”

9 tháng 6, 2014

RICHARD CLAYDEMAN

Mỗi người có một cảm nhận khác nhau trong cuộc sống ,từ vẻ đẹp ,mầu sắc và âm nhạc .Mình rất thích bật nhạc to ,mình thích  nghe nhạc nhẹ không lời của Richard Claydeman ,các bản nhạc nước ngoài  ,mình cảm nhận bài hát đó đầu tiên là giai điệu ,nhớ khi mình còn nhỏ ,mình có chơi với một số người lớn tuổi hơn ,họ luôn mang những bài hát cho mình nghe và nói nội dung là gì ,lúc đó chưa có video như bây giờ ,nhiều bài hát đi theo năm tháng từ khi mình 15 16 tuổi đến bây giờ ,mình nghe nhạc nhiều khi theo thói quen có thể đến 2 3 giờ sáng trên intenret  xem lại những bài hát xưa cảm nhận lại thời gian trôi qua trong ký ức của mình ....Chẳng hiểu có hơi điên không nữa




Bản nhạc này nghe mà nhìn ngoài trời mưa sao da diết đến thế _Tặng cả nhà cái thích điên điên của mình

8 tháng 6, 2014

UNTIL YOU NGÀY EM ĐẾN





Mình rất thích bài hát này ,nên để làm nhạc chờ điện thoại ,chả tặng ai cả ,giữ cho riêng mình ,chúc cả nhà một tuần mới vui vẻ 

7 tháng 6, 2014

Gái 12C gặp trai 12E - Tập 1

 Trưa nay nhân dịp Giang vào công tác ở SG, thế là tụ tập sau hôm gặp 30 năm ở HN với M mờ xi Hải Long 12E. 
 Bạn rất ga lăng nhé, lái xe đón 2 cô và đưa đi ăn đồ Nhật 
 Lại còn rất 'chiến trường', nói là bắt chước Kiên 12D đây... 
... lăn lê bò toài mãi mới được 1 cái ảnh mà nhà báo ưng ý 
(còn tiếp) 

CAFE HỚN

Hôm nay thật mát trời  cafe hớn tụ tập giết sâu bọ nhé 


Hạt tương tư 

Mận này ngọt sâu bọ trong người ăn chết luôn 




Tâm :Eo ơi  ngại quá 
Phương :Sao ngại cứ vô tư đi ai chả biết  hôm nay chúng mình chung đôi 


Xin kiểu cá sấu chúa nào 

Bánh mì kẹp thit của Hà Béo đấy ,công nhận ai ăn cũng khen ngon 






Vải của bạn Trung đầu mùa mà công nhận ngon 






Cafe hôm nay dương thịnh nhỉ 



Thúy :Tao đang tức vì chưa được chụp ảnh với cái lá sen đội đầu đây 



Sao cái tay nó cứ thừa thế nhỉ 


Sao cái bọn này đi uống cafe ở đâu cái bàn cũng toe toét thế ko biết 

Gà già đang gọi  hổ báo trả lời đi




Cua ơi chụp chung với bọn tao cái chả mấy khi bọn tao chung đôi 



Hai chị THẮM


Chúng em điệu tý nha 


Chúng em đoan trang mà 

Hôm nay màu xanh nổi nhỉ lại bông hoa này là của chúng mình 



Kiểu của Cua đấy 


Hà : Em chụp với anh Minh một kiểu nhé 

Nhưng anh phải đứng sát vào cho tình cảm cơ 


Cái nào đẹp cả nhà ơi 



Hai con này hôm nay hớn quá cơ 





Nghiêu :Sao dạo này tao hay khó thể và nóng trong người quá cơ 



Đôi bạn này tình cảm nhỉ 

Trụ :Này giờ Hà Nội và TP HCM lệch nhau mấy tiếng hả cả nhà ơi