Cuộc
đời là con đường, dù ngắn dù dài. Trên con đường ấy ta nếm trải hạnh phúc, khổ
đau, buồn, vui lẫn lộn. Cũng trên con đường ấy có nhiều duyên cho ta gặp gỡ,
chia tay biết bao người, cho ta chứng kiến biết bao chuyện. Tất cả chỉ là trải
nghiệm của cuộc sống mà mỗi người trong mỗi kiếp sẽ nhờ đó học ra các bài học
khác nhau.
Nếu
nói cả cuộc đời này là sự kiếm tìm hạnh phúc thì có đúng không bạn nhỉ? Nếu
không đúng thì tại sao ta luôn cảm thấy thiếu điều gì, luôn cảm thấy mình phải
tiếp tục kiếm tìm điều gì, luôn cảm thấy là chưa đủ? Còn nếu đúng thì.. đến bao
giờ ta mới có hạnh phúc thực sự, hay chỉ là những niềm vui nhỏ bé thoáng qua?
Trước
hết, chắc phải có định nghĩa hai chữ ‘hạnh phúc’. Đó có phải là ‘cảm giác vui sướng khi
đạt được điều gì mình chờ đợi/mong cầu’ ví dụ như yêu nhau và mong được lấy
nhau thì đám cưới là hạnh phúc; nuôi con và mong con lớn lên khỏe mạnh, con vào
đại học đấy là hạnh phúc. Mất tiền, rồi tìm lại được tiền, đấy cũng là hạnh
phúc; rồi đang ốm, khoẻ lại, đấy cũng là hạnh phúc… Như vậy ‘hạnh phúc là đích
đến’ là mục tiêu đạt được có phải không? Và nếu như vậy, mục tiêu của hạnh phúc
là do chính mình tạo ra và cũng do chính mình nỗ lực đạt tới, có phải vậy không?
Mình còn nhớ một câu chuyện: Có một người bạn đến rủ một người bạn khác đi làm ăn
xa. Người bạn hỏi: “ Chúng mình đi làm ăn xa để làm gì?” Người rủ nói: “ Thì kiếm
thật nhiều tiền chứ còn gì nữa!”. Người bạn lại hỏi: “Thế kiếm thật nhiều tiền để
làm gì?”. “Thì để mua vườn ruộng, nhà cửa thật to chứ còn gì nữa!”. “ Thế có được
vườn ruộng, nhà cửa thật to để làm gì? Thì được nghe trả lời là ‘..Thì để sống
hạnh phúc chứ còn gì nữa!”. Người bạn cười, nói: “ Vậy thì tôi không cần đi đâu,
vì tôi đang hạnh phúc rồi”.
Câu
chuyện trên muốn nói cho chúng ta rằng Hạnh phúc là ‘cảm giác’, mà ‘cảm giác’ thì
tạm thời. Nó đến từ bên trong, chứ không phải bên ngoài ta. Nếu đi tìm nó thì tìm hoài sẽ chẳng thể thấy. Mà nếu
biết trở về với chính ngay nơi con người thực của mình thì ngay đó là hạnh phúc thật sự. Như vậy, hạnh phúc
chính là từng phút giây hiện tại này, là những gì bạn đang có, đang trải nghiệm,
chứ không phải ở đâu xa.
Thầy
Viên Minh có viết: “Tự do là ung dung trong ràng buộc. Hạnh phúc là tự tại giữa
khổ đau” để nói lên rằng, ngay trong những lúc tưởng rằng bất hạnh nhất con người
ta vẫn có thể hạnh phúc được, bởi nó đến từ bên trong chính chúng ta. Cũng như
người đời vẫn nói “ Đang sướng mà không biết mình sướng thì thật là khổ, đang
khổ mà biết mình khổ, thì vẫn thật là sướng” cũng để chỉ ra điều đó.
Vậy
thì, mỗi sáng khi mở mắt dậy, ta hãy cám ơn cuộc đời cho ta được sống và trải
nghiệm, chỉ điều ấy thôi đã là hạnh phúc lắm rồi. Còn lại tuỳ thuộc vào bạn,
vào tôi, chúng ta nhìn nhận cuộc đời mình như thế nào thì ta cũng sẽ có được hạnh
phúc như thế.
Chúc
cho bạn luôn hạnh phúc trọn vẹn ‘ở đây và bây giờ’ nhé.
Nice week end cả nhà!
BH15/8/2014
BH15/8/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét