Chợt gặp lại người đó
Ngày xưa chót nhận yêu,
Giờ nhìn người bỡ ngỡ
Thấy tiếc nuối thật nhiều
Tiếc một thời nông nổi
Phí mất bao thời gian
Sao ngày ấy bối rối?
Thương người bị mắng oan.
Trẻ con và ngờ nghệch
Chả thấy lòng mình yêu
Thế mà lại ngốc nghếch
Vì người yêu mình nhiều
Qua nhiều năm cách biệt
Gặp nhau ngày hôm nay
Người rụt rè hỏi khẽ
Xin một lần nắm tay.
Ừ thì xoè tay bắt
Dửng dưng như vừa quen
Biết người vẫn còn nhớ?
Nhưng mình đã vội quên.
Một đoạn đời dĩ vãng
Mình muốn bôi xoá đi
Thấy mình cũng tàn nhẫn
Chẳng muốn nhớ làm gì.
Người không gặp thì cũ
Không tình cảm thì quên
Ba mốt năm cũng đủ
Để thành người không quen.
Hoa Cỏ May 26/6/2015
Cám ơn HCM nhé. Ai cũng có thể ngốc nghếch như vậy 1 lần trong đời.
Trả lờiXóaCũ hay là mới
Trả lờiXóaCũng không khác nhau
Với ta là cũ
Với người mới nguyên
Người ấy yêu bạn
Nên vẫn xốn xang
Vẫn luôn là mới
Sau 31 năm
Còn bạn đã hết
Chỉ dĩ vãng thôi
Cũ thì cũng phải
Đừng tiếc, bạn ơi!
Tự thầm là đồ nhát
Trả lờiXóaChẳng dám nói lời yêu
Thời gian trôi nhanh quá
Gặp lại vẫn còn yêu
Nhưng giờ nhiều ràng buộc
Gia đình cả hai bên
Đâu tự do như trước
Thôi đành phải lặng yên
Ba mốt năm cách trở
Cứ tưởng bạo dạn thêm
Nghĩ mình người từng trải
Gặp nàng vẫn nhát thêm .
Tự dối lòng là bạn
Để có thể quên đi
Hoặc là mình tàn nhẫn
Chẳng thèm nhớ làm gì
Bắt tay nàng mịn ấm
Tim vẫn thấy bồi hồi
Nàng nói là chẳng nhớ
Ôi đã nát tim rồi
Con tim này xao xuyến
Thôi đành vậy nàng ơi
Ba mốt năm yêu mến
Mình là bạn suốt đời .