Vẫn bâng khuâng
giữa những ngày tháng cũ
Kỷ niệm buồn còn lật
giở từng trang
Vẫn đắm đuối và
lòng còn nhung nhớ
Biết phải quên,
mà sao vẫn đa mang
Chim trên cành vẫn
líu lo ríu rít
Lá rụng vàng trên
lối cũ anh đi
Ngày hôm ấy đã
thành ‘xưa’ nhanh quá
Chia tay em, thu
cũng lặng lẽ về.
Ngước nhìn trời,
trời trong xanh, vẫn thế
Và bầy chim vẫn
ríu rít ngoài kia
Lòng vẫn hỏi: Em ở
đâu, có nhớ?
Có lạnh không,
khi gió đang chuyển mùa?
Vẫn cứ thấy lòng
chùng khi thu đến
Dù muôn hoa nở thắm
sắc khu vườn
Vẫn cứ biết em
đi, không trở lại
Mà trong anh vẫn
khắc khoải nỗi buồn.
10/10/2015
Đọc thơ của Vô danh lúc nào cũng thấy "nhẹ nhàng buồn" hi hi
Trả lờiXóaCám ơn em Hà nhé. Thì tôi cứ bắt chước Hoa Cỏ May, Chúc Linh và Như Hải thôi... Hì
Trả lờiXóa