(Photo: Le Phi Phi)
Đông thiếu tuyết, gió hờn day dứt
Mây ưu tư, nắng trả lại mùa
Cây thiếu lá thân gày xa lạ,
Cành khẳng khiu nghiêng ngả dưới mưa...
Đông nhớ tuyết, lạnh tìm góc phố
Nơi hẹn hò chốn cũ xa xôi...
Lãng quên sao, hay còn chưa vội?
Khoảng trời này đáng lẽ tuyết rơi...
Có phải chăng xuân về quá sớm
Hay là đông bỗng chợt lỡ thì,
Còn biến thay gì thêm nữa nhỉ,
Chấp nhận ư hay chỉ hoài nghi?...
Đông thiếu tuyết là điều có thể
Nhưng tuyết rơi mới thật đông về
Đôi khi muộn màng thêm chờ đợi,
Đôi khi đỏng đảnh mới si mê?...
3/1/2016
Lệ Minh (Praha)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét