(Hoạ bài 'Gọi gió' của Hoa Cỏ May và Chúc Linh)
Em gọi gió ngút
ngàn xa kia
Gió ở đâu, đi
đâu, chẳng để lại dấu vết
Sao ào ạt, mạnh mẽ
một ngày đặc biệt
Rồi lặng lẽ rời xa...
Gió vô tình
Khiến hàng cây buồn
rũ đêm qua
Đứng yên đợi gió
Bông hoa cũng chờ
gió để vươn từng cánh nhẹ
Lũ chuồn chuồn nhớ
gió, khép cánh không bay.
Dòng sông buồn,
những ngọn sóng chìm sâu
Nhớ gió, không bồng
bềnh, nhấp nhô trong những đêm trăng bạc
Cánh diều nhỏ nằm im một góc
Ủ rũ, đợi chờ gió
lên
Chiếc chong chóng
dường như cũ xưa hơn
Không muốn xoay tròn
vì thiếu gió
Tất cả đều đợi một
điều bình thường
Sao thật khó
Gió có về hay không?
Gió hãy về để ra
khơi những ‘cánh buồm trắng cô đơn’
Hãy về cho nụ hoa
hé mở
Hãy về ru những
chiếc lá hát lời tình tự
Cho những con
sóng đùa vui lan xa..
Và cho em
Không còn chùng
lòng ngóng những chuyến xe qua
Đếm ngày, đếm
tháng
Mong bóng hình ai
thân quen trở về một ngày đầy nắng
Trong gió thoảng
lời thì thầm: “Anh rất nhớ em!”
Em gọi gió lên...
Em gọi gió lên...
BH.17/4/2016
Hay tuyệt vời đấy Như Hải. Gọi gió đáng yêu quá, tớ muốn viết tiếp theo mà không đựơc đây.
Trả lờiXóaCảm hứng từ 2 bài của 2 nàng đấy HCM ạ. Đu theo các nàng mệt quá. hix. Nàng viết tiếp đi nhé
Trả lờiXóaThích bài này quá, hay tuyệt Như Hải ơi ❤️❤️❤️
Trả lờiXóa