Em thắp lên một
ngọn lửa trong anh
Bằng vần thơ chân
thực
Anh có lỗi
Để em phải
khóc
Khiến em khó nhọc
Cả một quãng đường
dài
Đời người thiếu
phụ đâu có lắm niềm vui
Cứ lận đận lo
toan cho gia đình con cái
Ngẩng mặt lên đã
qua thời son rỗi
Nụ cười buồn hằn
trên gương mặt đầy vết chân chim.
Ngọn nến lung
linh trong ánh mắt em
Ánh mắt nói nhiều
hơn điều muốn nói
Vậy mà em vẫn tự
cho mình có lỗi
Vì yêu thương
chưa trọn vẹn đủ đầy...
Xót xa cho những
đổi thay
Mái tóc mây giờ rụng
thưa, điểm bạc
Hình như lâu lắm
anh toàn ngắm nhìn ai đó khác
Quên khuôn mặt em
mưa nắng sạm đi nhiều...
Xin lỗi em
Anh là kẻ vô tình
Đã không biết
nghiêng vai cho em dựa
Đã không biết lau
khô dòng nước mắt
Để em lặng im gánh
vác một mình.
Cám ơn em
Ngọn nến nhỏ dịu
dàng
Em đã thắp lại niềm
tin cho anh từ thời trai trẻ
Để hôm nay anh thấy
mình là một người hạnh phúc
Bởi ngọn lửa em đã
thắp sáng ngọn lửa trong anh.
29/4/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét