-
-
Vô Danh viết:Chào tạm biệt nỗi nhớ
Nỗi buồn của một thời
Chào những ngày khắc khoải
Chờ tin của một người
Hoa hồng gai máu đỏ
Vết găm xưa sẽ lành
Thời gian như vị thuốc
Dịu nỗi đau âm thầm
Hết quắt quay, ngơ ngẩn
Hết đau đáu ngóng trông
Thương mấy mùa đông tới
Sẹo nhức nhối da non
Ta về bên phố nhỏ
Ủ ấm bàn tay mình
Chào tạm biệt nỗi nhớ
Trả tình này cho em
Này nỗi nhớ nghiêng đêm... - 4/2016
-
-
- Có thể chào tạm biệt
Được nỗi nhớ không anh?
Vết xước trong tim đó
Có thể vá được lành?
Thời gian có như nước?
Cuốn kỷ niệm trôi xa
Thời gian có như thuốc
Liền vết sẹo, xoá nhoà
Có thật hết ngơ ngẩn
Hết quay quắt đợi chờ
Khi bóng hình người ấy
Luôn trở về trong mơ?
Ừ thôi, lòng tự nhủ
Tạm biệt nỗi nhớ buồn
Nhưng không thể làm nổi
Mỗi ngày một nhớ hơn
Có chắc anh quên được?
Xoá dấu vết tình này
Buông trôi được quá khứ
Và tình theo gió bay...
Có chắc anh tạm biệt
Nỗi nhớ tới một người
Khi mùa đông vừa đến
Đã nhói lòng, không vơi.
Có thể chào tạm biệt
Được nỗi nhớ không đây?
Thích bài của Hoa Cỏ May lắm <3
Trả lờiXóa