Chẳng
phải đã biết đấy sao?
Trái
tim đâu phải gỗ đá
Nắng
đến tình cờ rất lạ
Khiến
người không uống cũng say.
Dư
âm đeo đẳng theo ngày
Bỗng
thoáng nụ cười vô cớ
Dư
âm âm thầm đốt lửa
Như củi, như than trong lò.
‘Nắng
quái chiều hôm’ một thủa
Cho
ta bỗng thấy bềnh bồng
Dư
âm đôi lần gõ cửa
Tâm
người bỗng hoá mênh mông...
BH 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét