Pages

8 tháng 4, 2017

Em

Em cứ bỏ ta vô tình thế sao em
Cứ bỏ ta đi
Mặc mùa thu trút lá
Mặc Dẻ gai oằn mình đánh rơi từng chùm quả
Mặc gió thôi xanh
Mặc lá víu đau cành....
Em bỏ ta ngạo nghễ thế sao đành
Một người quay đi mặc người kia đứng đợi
Ngày em đến nhuộm vàng tươi nắng mới
Ngày em đi trả bão lại rung trời
Em đâu rồi?
Vòng khói nghiến cay môi
Cây xô lá
Dội mưa vào đêm rát
Chỉ một ngày
mà thiên đường đã mất
Thu trôi nghiêng
Đổ bóng xuống ngang trời...
Em đi rồi
Gió lạnh đến tê người
Bài thơ chết
Từng dòng trong mộ huyệt
Mưa đổ ập
Trên Oải hương khô kiệt
Xé toang lòng
tan tác một mùi hương...
---
Ka

1 nhận xét:

  1. Người đi không trở lại
    Cây nhớ đến nao lòng
    Lá nhuộm vàng lối cũ
    Chỉ còn lại mùa Đông...

    Trả lờiXóa