Người đi ngược gió giữa trời mưa
Phố nghiêng che khuất nửa khuôn mờ
Mắt ướt lẫn trong làn nước ướt
Phố như dài rộng đẫm tiếng mưa
Người đi bên ấy thấy ta không?
Sao đi im lặng trong mưa dầm?
Bước chân chầm chậm như vô định
Ta đứng trông theo, bỗng nghẹn lòng
Ta nhớ, nhớ về ngày xưa cũ
Gói hại dẻ thơm một đêm đông
Từng ngón tay người đan tay ấm
Người níu ta cười, ngấn lệ dâng
Làm sao quên được những ngày vui
(Mà những vui buồn cũng thế thôi)
Giờ gần mà xa, ngàn cách trở
Chỉ thể ngước trông với ngậm ngùi
Người về với những ân tình cũ
Ta thả tình ta theo nước trôi
Một chút yêu thương, ngàn chút đắng
Một phút gặp đây, một kiếp người!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét