Ta xin lỗi mùa xuân,
không giữ lại được chồi non xanh biếc
Để vuột qua nuối
tiếc,
Thành những nhánh
cây vạm vỡ mất rồi.
Ta xin lỗi mùa thu,
hàng triệu chiếc lá rơi
Xin lỗi nhé, chẳng
thể nào giữ được…
Ta xin lỗi mùa đông, không thể mở cửa mời gọi
Để những bông hoa
tuyết rơi trắng mãi ngoài kia!
Ta xin lỗi mùa hè
oi ả chiều nay
Cứ nóng thế, nước
khô, cây hấp hối
Ta xin lỗi bốn mùa
Ta xin lỗi
Không thể chuyển nắng
về, giữ mãi một nhành hoa
Và ta,
Ta xin lỗi em...
Lời hứa trong một ngày đông tuyết rơi
Tưởng chỉ thế, mà 4 mùa lấy mất
Tuổi trẻ của em, niềm vui, hy vọng
Cũng đã ở sau lưng mất rồi…
Tạ từ em,
Ta nói lời xin lỗi cuối cùng thôi
Lời xin lỗi muộn mằn
Khó nhọc
Xin lỗi em, bởi vì đó là sự thật:
Ta chẳng thể giữ lại
gì
Cho chính bản thân mình
Cho em
Cho lời hứa hồi sinh!
VD 2/2/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét