(Cô gái đang kết hoa cho gốc cây cuối cùng bị chặt gãy trên đường Tôn Đức Thắng)
Tôi muốn kết một vòng
hoa
Cho những điều đẹp
đẽ
Những vòng hoa cho
những điều còn dang dở
Những vòng hoa cho
những gãy vụn, rời xa
Cho những gì đang
dời bỏ chúng ta…
Kìa những gốc cây
hàng trăm năm tuổi
Không thể khóc khi
chẳng còn lá cành
Kìa những nhà thờ
trăm năm cổ kính
Không còn chỗ cho
con chiên đến thăm
Kìa những dòng sông
hẹp dần vì đá sỏi
Vì thành phố mới,
vì lòng tham
Những toà nhà mọc
lên cao chót vót
Đạp đất ngàn năm,
rạch nát trời xanh
Kìa những ngôi làng
chìm trong biển nước
Đập vỡ cuốn phăng
lớp lớp mái nhà
Hàng ngàn người chỉ
trong chốc lát
Chiếu đất, màn trời,
ngửa mặt khóc cha
Kìa những vùng quê
chìm trong vôi bụi
Những con sông đỏ
quạch gỉ than
Em đỏ mắt, mẹ ho lao,
hỏng phổi
Cá chết đầy sông,
biển chết dần dần..
Tôi muốn kết một vòng
hoa
Cho những điều đẹp
đẽ
Một vòng hoa cho những
điều đã từng là tất cả
Với tôi, với những
người thân
Và cúi đầu lặng lẽ
Nghe tiếng trái tim
rung lên…
BH 28/7/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét