Người đã thôi trách móc số phận hay hoàn cảnh, biết tự tại an nhiên mà sống giữa những đổi thay sinh diệt của cuộc đời.
Người cũng đã hiểu rằng dù điều gì xảy ra cũng có giá trị riêng của nó nên thấy bình thản với mọi vật đến đi. Thầm cảm ơn có gian nan mới có vững chãi sau này, có nhẹ nhàng mới học được thong thả từ tốn, có đau thương mới dễ học bài học cảm thông.
Đừng vội nhìn những mất mát đau thương mà than khóc, nghĩ rằng mình chẳng được gì.
Bạn nhận được điều gì, tất cả đều do bạn. Đừng như đứa trẻ mãi không chịu trưởng thành, chỉ đòi điều chúng thích. Còn bao thứ tuyệt diệu khác. Sao bạn không mở lòng mà đón nhận?
Biết đâu, điều đó còn tuyệt diệu hơn cả những điều bạn đang tìm kiếm thì sao !
(Theo Đạo Phật Vô Thường)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét