RỒI

2 tháng 10, 2021 0 nhận xét
Rồi ta có còn ngồi bên nhau
Nói về những niềm day dứt
Nghĩ về những miền siêu thực
Lang thang vào bao ước vọng tương lai
Rồi ta có còn nghĩ đến ngày mai
Khi hiện tại bị niêm phong trên ghế đá
Rồi con người có trở nên xa lạ
Sau những mùa hoàng hôn khóa trong từng song sắt toà nhà
Rồi cuộc sống có còn lặng im bên những canh trà
Thật hiểu vì chưa bao giờ phải nói
Rồi bên kia của trái tim có còn đau nhói
Khi dòng tin nhắn gởi đi không một thoáng hồi âm
Rồi ngày tháng nào sẽ là bắt đầu của một năm
Khi thời gian kẻ còn người mất
Rồi 10% phần nổi của một tảng băng có phải là sự thật
Tìm thấy nhau là nỗi đau hay sự khởi đầu
Rồi vũ trụ trong veo hay đầy ắp những gam màu
Mặt trăng là ánh sáng hay lời nhắc nhở về bóng tối
Rồi cúi xuống có phải là xin lỗi
Hay mua chút thời gian cho những tính toán thiệt hơn
Rồi cơn giông đầu ngày là niềm vui hay sự dỗi hờn
Mưa xuống có phải để ai đó nhìn lên, tìm câu trả lời cho những điều chưa kịp hỏi
Rồi loài người có lại lao đi vào những ngày rất vội
Chỉ để tương tư về phút khởi đầu
Rồi hành trình đến đi có phải lại là những toa tàu
Lướt qua từng sân ga chất chứa những đợi chờ nhưng vẫn không tìm thấy
Rồi có và không cộng lại sẽ là số mấy
Ranh giới là để chia hay để tìm mảnh ghép thuận tự nhiên
Rồi cơn lũ đi qua lòng sông có phải sẽ bình yên
Lục bình lại nở hoa và phù sa lại bên bồi bên đắp
Con đường sẽ lại thắp nắng rộn ràng bên những hàng cây thẳng tắp
Xuân lại kiếm cớ về đoàn tụ giữa chiều thu
Đông lại nôn nao ngồi dệt thoáng sương mù
Người lại thảng thốt tìm nhau sau những ngày xa cách
Yêu thương lại cuộn trào trong từng dòng huyết mạch
Để bài học vừa bước qua kiến tạo những tương lai
Rồi hiện tại là hôm nay hay có cả ngày mai…
Nguyễn Phi Vân
02.10.2021

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB