ĐÊM GIÔNG TỐ ( Tiếp )

15 tháng 8, 2014 1 nhận xét


Một bậc cầu thang bị gẫy , nàng té nhào trong đêm tối , cũng may đó là một trong những bậc cuối nên chỉ bị xước tay chân tí thôi , nàng nghĩ vậy , Định thần một lúc , nàng hoảng sợ cánh cửa duy nhất của tầng hầm nối trực tiếp với không gian bên ngoài đã mở toang , có vài hạt nước mưa bắn vào nàng . Cũng vì vậy mà nàng quan sát được xung quanh qua ánh sáng mờ mờ xuyên qua cánh cửa mở . Thu hết can đảm nàng bước tới đóng sập cánh cửa tầng hầm lại , một chút yên lòng và ngạc nhiên thoáng qua nàng , rõ ràng hôm qua nàng đã tự tay khóa cửa này rồi cơ mà , chắc gió to quá , nàng lại nghĩ vậy . Cũng tạm yên tâm , mối lo từ bên ngoài sẽ không ám ảnh nàng nữa , không còn tia nước nào bắn vào người nàng , không còn sợ tên đàn ông lạ mặt nào đó , nhưng nguy hiểm vẫn còn đó , bóng tối vẫn lù lù trước mặt .
     Chợt nàng lại hoảng hốt , không thể nào cái khóa hôm qua chính tay nàng khóa rất to , gió không thể nào phá được , tên đàn ông độc ác có thể ở một đâu đó trong bóng tối xung quanh hầm , Dựa lưng vào cánh cửa đã đóng nàng run rẩy và phát hiện có một ánh sáng le lói màu xanh biếc phát ra từ góc căn hầm nơi để diêm và đèn dầu , cũng là nơi để chiếc va ly to tướng chồng nàng mua trước hôm cưới , chàng bảo dùng để cất áo cưới . Dù sợ nhưng nàng vẫn quyết định đến đó , sau một lúc mò mẫm nàng cũng tìm ra được bao diêm quý báu và chiếc đèn dầu hen rỉ .
     Nhưng hỡi ôi bao diêm đã ướt quá nửa , Đánh mãi chẳng ra được tí lửa nào , nàng tiến đến dần ánh sáng le lói kia để nhìn bao diêm rõ hơn , một tia sáng diêm bùng lên và tắt ngấm . Giây phút đó hình như ánh sáng le lói xanh kỳ dị xuất phát ở trong chiếc va ly thì phải . Tiếp tục mò mẫm và đụng va ly  đang khép hờ , nàng mở nắp ra , lần này đánh được diêm nhưng điều nàng trông thấy thật khủng khiếp ...
    Trong chiếc va ly là xác chết của một người đàn bà còn trẻ , mặt đầy máu , ngón tay áp út có đeo một chiếc nhẫn kim cương to , ngón tay này kẹt ở nắp va ly nên nó không đóng kín được , tia sáng đã được phát ra từ đây .Ba chân bốn cẳng chạy , run bần bật , nàng không nhớ là đã chạy hay là bay lên cầu thang để về phòng nhưng có điều nàng nhớ rõ nhất là cuống quýt khóa chặt cánh cửa trong phòng nàng như thế nào.
    Một lúc sau điện sáng và chuông reo , chồng nàng về người ướt nhoèn . Nhìn thấy khuôn mặt thất thần của nàng , chàng ngạc nhiên , nàng thì cứ ôm ghì lấy chàng , không nói được câu nào lắp bắp chỉ tay xuống tầng hầm . Mở cửa hầm , chàng xuống dưới bật đèn và nói vọng lên “ Có sao đâu em “. Nàng run sợ lò dò xuống cầu thang và tiếp tục lắp bắp : “ Ở ... ở ... trong ... trong ... cái ,,, va ... ly .. ly ... có xác ... xác chết “. Chàng vẫn điềm nhiên “ Có gì đâu em , ở nhà một mình , mưa bão và mất điện nên thần hồn nát thần tính đó thôi ”. Nàng tiếp tục đến sát mở hẳn va ly ra , chiếc va ly rỗng không , nàng ngơ ngác , mình bị loạn óc chăng , không chắc chắn là có khuôn mặt tên đàn ông trừng trừng nhìn nàng qua cửa kính và chắc chắn hơn nữa là có xác người đàn bà trong va ly , nàng bần thần nghĩ .
     Đột nhiên nàng hét lên và như lúc trước nàng bay lên cầu thang với tốc độ kinh khủng , lần này nàng không chạy vào giường nữa mà mở cửa chạy thẳng ra ngoài trời tối đen , mưa và gió vẫn rít ầm ầm . Nàng cứ thế chạy mãi chạy mãi càng xa căn nhà đó càng tốt trong đêm giông tố , nàng đã nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương to của người đàn bà đó trên ngón tay út của chồng ...



1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB