Bình minh và hoàng hôn chung một mái nhà
Bình minh bùng lên hoàng hôn chợt tắt
Đêm đêm chúng ta thường ngước mắt
Anh và em chung một trời đêm
Khi tâm hồn vút bay chạm vào vầng trăng
Những vì sao là bao kim cương vung vãi
Có nhiều điều cho em hỏi
Vì sao ta trong nhau
Anh nghĩ dại nếu sập xuống tinh cầu
Kim cương vỡ, mình biến thành vụn vỡ
Anh sẽ xếp đặt để những mảnh chúng ta bay về một phía
Vì thế ta trong nhau
Có những điều khủng khiếp gặm nhấm nỗi đau
Nỗi lo vững chãi sau lời thề nguyện
Anh là đám mây đen, nhưng em mới là cơn mưa
Rối tung, rối mù câu chuyện
Nhưng bình minh và hoàng hôn vẫn run run ngày mai
Yêu thương đâu cần câu từ khúc chiết
Những giọt mưa đánh vần nhau ê a thân thuộc
Vì thế ta trong nhau.
ĐNT 23.02.21
0 nhận xét:
Đăng nhận xét