Chùm Thơ Tình Yêu

3 tháng 8, 2018 1 nhận xét
NGÀY TA ĐẾN
=====
Ngày ta đến trăng là đêm trăng máu (*)
Đỏ như sương cô độc vắt ngang trời
Mùa đã tận cánh đồng son đang gặt
Đi ngả nào cũng gặp núi mồ côi
Em có chờ ta không?
Hò hẹn quá lâu rồi
Nửa thể kỷ một tình yêu ám ảnh
Ta gạn mình nắn khúc Sông ngỗ nghịch
Múc cạn lòng đổ xuống một lần Em
Em cứ hồn nhiên mà tím đến hoang tàn
Cứ lặng lẽ thơm
Để lòng ta hóa cát
Em ơi!
Không gặp nhau sao chạm tay vào hạnh phúc
Bởi yêu người đâu phải chỉ cho đi...?
Thôi cứ hoang sơ mà tím mặc xuân thì
Mùa đã tận, trăng bạc màu thành khuyết
Hương chớm Oải trên cánh đồng đã gặt
Tình đã trao
Buông nhé,
để ta về...
----
Ka
01082018
LANG THANG MƯA
Em kiếm tìm gì trời cuối hạ, giữa mưa ngâu,
Có phải chút mộng mơ của một thời thiếu nữ
Hay nuối tiếc một mối tình chẳng thể nào níu giữ
Kỷ niệm đẹp nhưng buồn, tuổi nào khóc cùng mưa
Lang thang một mình lúc trời đất giao mùa
Mùa hạ dùng dằng chẳng biết đi hay ở
Mùa thu đến rồi mà nắng vàng chẳng lỡ
Hôn lên má em hồng, cho mắt lệ ngừng rơi
Gió heo may mang chút lành lạnh thôi
Cho em nhớ giọt cà phê nào ấm
Và vị đắng, anh bảo là ngon lắm
Như vị đời đâu thể chỉ ngọt thôi
Giá có anh cùng dạo mưa dưới trời
Em khúc khích cười "anh kể chuyện gì ngộ thế"
Anh tủm tỉm cười hiền hả hê lắm nhé
Em vẫn luôn ngốc mà đâu thể tệ như anh
Mưa ơi ngừng đi, người ấy chẳng thể về nhanh
Em ướt hết rồi chẳng có ai mang áo
Em lạnh rồi, giá có anh ở đây anh khẽ bảo
"Nắm tay anh nào mình cùng chạy về thôi ..."
Hình như trời cũng buồn, mưa vẫn cứ rơi, rơi ...
Chúc Linh 1/8/2015 
EM BIẾT MỘT NGÀY....RỒI ANH SẼ RA ĐI
(..viết cho người muôn đời lỗi hẹn)
Em biết một ngày....
....rồi anh cũng ra đi
Tên em sẽ chìm sâu vào quên lãng
Trôi vào hư vô cùng làn mây lãng đãng
...vỡ tan rồi! bao nhung nhớ yêu thương
Tình kia chờ anh ở nơi cuối con đường
Anh cứ ra đi mà không cần xin lỗi
Tình yêu này anh đâu phải người có tội
Khi trái tim lại khắc khoải tiếng yêu
Anh vẫn nói rằng....đời này được bao nhiêu
Trao thật nhiều rồi nhận về tình lỡ
Yêu thương kia vì em thành dang dở
Chẳng ngọt ngào như từng nghĩ đâu anh
Em biết rồi... trời vẫn sẽ ngắt xanh
Anh đừng buồn khi mình em ở lại
Nụ hồng khép những cánh tàn khờ dại
Dù ngày xưa từng ép mãi trong tim
Đừng nói gì...xin anh cứ lặng im
Phép chia tình yêu của một thời nông nổi
Anh cứ đi, cứ xa như chẳng hề có lỗi
Bởi tình nào bất tử mãi được đâu
Em cứ giữ trong mình những thẳm sâu
Khoảng cách vô hình không thể nào qua được
Rồi ngày mai trên đường đời xuôi ngược
Đừng buồn khi... có người nhắc tên em
Giáng Hương 8/2018
CHỞ TÌNH VÀO GIẤC MƠ
Đò rời bến,
Cớ sao người còn đợi?
Khiến lòng em tựa sóng vỗ mạn thuyền
Bóng người cũ đứng nghiêng nghiêng bến cũ
Đưa mái chèo bất chợt chẳng bình yên...
Vàng vạt cải bên triền sông rực nở
Mới hôm qua nay cải đã xanh ngồng
Gió bấc lạnh ngày đò sang bến mới
Bến chạnh lòng cải úa cuối mùa đông
Vầng trăng cũ của ngày xa ước hẹn
Sáng lung linh trong một tối đêm rằm
Nay trăng khuyết treo trên cành héo rũ
Chao vào lòng nỗi thương nhớ ngàn năm
Đò sang bến lâu rồi, nay người nhắc
Lời yêu xưa em thả xuống sông buồn
Câu thơ viết in hình em mười bảy
Bất chợt lòng mắc lưới nhện tơ vương
Chắc còn đọng chút nợ duyên tiền kiếp
Nên luyến lưu mộng ước cũ mong chờ
Con đò nhỏ chở xưa về bến cũ
Em và người chở tình vào giấc mơ...
Hoa Cỏ May 1/8/2018

1 nhận xét:

  • Nặc danh nói...

    Đã thấy tuổi già về gõ cửa

    Ô hay ai đã vội đi rồi

    Hồng vàng đôi nụ vô tình nở

    Chuông gió ai treo gọi gió trời...



    Tình đầu, tình cuối sao phân biệt?

    Khi tim vẫn nhức nhối nỗi đau

    Sự thật phũ phàng người có biết

    Tình cuối còn đau hơn tình đầu…:D)

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB