SAO CHẲNG CÓ NHAU?

23 tháng 8, 2018 1 nhận xét


"Vun giọt nhớ tạo thành hình chiếc lá"
Góp giọt thương thành mây trắng ngang trời
Thương và nhớ gửi bóng người xa thẳm
Lỡ yêu rồi, yêu chỉ một người thôi

Chiếc lá nhớ từng ngát xanh mùa hạ
Qua mùa thu khe khẽ thả nỗi buồn
Mây trắng muốt từng bồng bềnh ươm nắng
Tháng bảy về lã chã giọt mưa tuôn

Nhung nhớ cháy đốt hình hài lá úa
Ký ức xưa đã từng muốn hoá vàng
Khi ngày ấy người bỏ ta cô quạnh
Giữa cõi đời tim đơn độc nát tan

Làn mây trắng muốn tạo thành bão tố
Cuốn dấu yêu trôi theo ngọn sóng thần
Khi người nhạt, tình ta còn bỏng cháy
Sóng dâng tràn, lòng đổ nát tan hoang

Bao nhung nhớ chờ mong người trở lại
Đã héo khô như lá phủ con đường
Chỉ còn đọng tiếng xạc xào vô vọng
Biết khi nào lại in dấu người thương?

Từng gom nhặt dấu yêu dệt mây trắng
Cớ làm sao mây ảm đạm nhuốm màu
Nay nặng trĩu bầu trời đen xám xịt
Rơi rạt rào toàn những giọt thương đau

Nhớ thương nhiều, sao vẫn chẳng có nhau?
20/8/2017

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB