Đầy khói
Mơ màng
Như những ngày bom đạn
Khói trên cao
Hay khói trong mắt ta
Cay.
Ta đi qua vùng trời
Đầy khói
Tưởng chiến tranh đã dứt
Tưởng nỗi đau đã hết
Tưởng nỗi buồn đã tắt
Tưởng bình yên đã về
Vậy mà chiến tranh
Vẫn âm ỉ
Trong lòng.
Ta đi qua vùng trời
Đầy khói
Một ngày đông
Lạnh.
Buồn.
Buồn.
Cơn lốc
Để lại hoang tàn
Trong ta…
4/2/2016
4/2/2016
5 nhận xét:
Cuộc sống đôi khi cũng như một cuộc chiến í cả nhà nhỉ: Đấu tranh với chính mình, đấu tranh để giành lấy, đấu tranh để giữ lấy...
Kinh, thơ bạn mình thường là mong manh, dễ vỡ mà sao có bài này vậy, tâm trạng mới à, ha ha.
Bài cũ, post lại thôi Béo à
K phải giành giật gì đâu, chỉ để thấy ra chính mình thôi T à.
Theo sử , hòa bình mãi sẽ có chiến tranh , chiến tranh mãi sẽ có hòa bình , cứ thế mãi .
Đăng nhận xét