Trầu Cay

23 tháng 6, 2018 0 nhận xét
Chiều nay nắng đổ hiên nhà
Ai ngồi nhặt lá trầu già rụng rơi
Cau vàng cũng đã mang phơi
Vôi nồng giờ cũng hết thời nồng say
Quả cau chát, lá trầu cay
Mà giờ vôi bạc chẳng say chẳng nồng
Còn đâu môi thắm má hồng
Cho người năm ấy lòng không muốn về
Cải xưa vàng rực chân đê
Bây giờ tan tác trăng thề chia đôi
Cải ngồng hoa rụng mất rồi
Để buồn vương vấn lên môi mắt người
Trăm quan mua lấy nụ cười
Trầu khô cau úa bằng mười phụ nhau
Trầu vàng rụng xuống sân cau
Bẽ bàng duyên phận đớn đau tim này
“Ba đồng một mớ trầu cay”
Tình về bến khác…duyên này còn không?
Thôi người cứ bước sang sông...
Giáng Hương

Miếng trầu trong miệng nồng cay
Trót ăn một miếng mà say một đời
Lá trầu xanh, bạc bẽo vôi
Quyện vỏ cho thắm nét môi dỗi hờn.
Đông về lòng bỗng cô đơn,
Lạnh theo cơn gió ngấm buồn xót xa
Biết anh thuộc về người ta
Nay lại hờn dỗi ‘ chẳng thà tự yêu..’
Thu qua, lá rụng cuối chiều
Bao lời yêu dấu thật nhiều, đánh rơi…
Tưởng rằng đã đến bên đời
Nay chia hai ngả mất rồi, còn đâu
Thơ tình đang viết mà đau
Thắm nồng ngày ấy, bã trầu ngày nay…
Sao lòng còn mãi cuồng quay??

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB