KHUNG CỬA

5 tháng 6, 2018 1 nhận xét
Rồi có lúc chỉ còn khung cửa ngỏ Thắp sao lên vò võ gọi nhau về Thôi hờn giận đành hanh thôi cãi cọ Tóc mai gầy theo gió thổi bay đi...
Rồi lúc ấy hao gầy lên hốc ngực Đã lâu rồi thiếu ấm một bàn tay Môi đã lỡ một bờ môi khăng khít Người có còn tự hỏi- cớ sao đây?
Khi ta trẻ ta ngỡ mình sừng sững Ta dời non, lấp biển, định sơn hà Ta cuồng ngạo phơi hồn ra hứng gió. Ta ngại gì giông bão. Ngại gì ta....
Nhưng ta thiếu, trời ơi, ta đã hiểu Trong buồng tim còn ấm một yêu thương Khi mang cả cuộc đời ra định giá Hư danh ư? Chỉ một vốc vô thường!
Người đã bỏ từ lâu về phía ấy Chỉ còn đây một chút bóng hình nhau Từng ô cửa bốn mùa trôi qua đó Đợi nhau mà... Còn thấy Bóng ai đâu... ... Ka 02.12.2016

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB