EM HƯ

28 tháng 11, 2017 2 nhận xét

Em biết mình hư
Nhớ mãi người không cho em quyền được nhớ
Đã bao lần tự nhủ
Buông tay đi, người không thuộc về mình

Sẽ chẳng có phép màu nào xảy ra lung linh
Để anh thuộc về riêng em trọn đời, trọn kiếp
Kẻ đến sau, ngàn đời thua thiệt
Anh của người ta, em chỉ biết ngậm ngùi...

Cũng đã từng có những ngày vui
Anh trao em ân tình nồng ấm
Tình muộn màng say đắm
Em yêu anh và em được anh yêu

Biết mình sai quá nhiều
Cúi nhặt tình thừa khi người ta đánh rơi, đánh vãi
Tình ấy chỉ cho em ngọt ngào phút giây, rồi bắt em đắm chìm trong khổ ải.
Sao lòng còn khắc khoải giữ, khó buông?

Duyên muộn màng, tơ trời nỡ vương?
Để rối tung đầy đớn đau, đầy buồn thương mà không thể nào gỡ
Tại sao chỉ cho duyên mà Trời không cho nợ
Đành chậm bước đi bên lề cuộc đời anh

Tình mong manh
Như tơ hồng vướng ngang lòng, e chạm nhẹ rồi đứt
Em ôm nhớ thương đọng đầy tim tức ngực
Se sợi dấu yêu kiên nhẫn đan lưới tình,
Giữ anh lại cho mình em…

Em biết em điên
Đường quang không đi
Nhắm mắt bước quàng vào bụi rậm
Con đường tình chông gai vẫn dẫm chân chỉ vì lòng yêu anh sâu đậm
Làm sao để hết nhớ thương?

Làm sao đây, để em có thể buông
Không còn vấn vương người đàn ông đã thuộc về người đàn bà khác
Em biết mình sai lạc
Nhưng chẳng thể nào hối tiếc “ Giá như...”

Vâng,
Em biết rằng em hư...
11/2017

2 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB