Có mùa hoa cải nở bên sông
Nắng xoã chân mây trải khắp đồng
Ai bước cùng hoa trong chiều vắng
Nắng vàng trôi dạt cả chiều đông
Nắng vàng trôi dạt cả chiều đông
Chiều đông ai đó lạc trong hoa
Tóc xoã cho hoa sớm nhạt nhoà
Tôi yêu yêu lắm hoa vàng nở
Yêu cả gió đồng lẫn khách xa
Khách xa giờ đã khuất nẻo xa
Bóng hoà lẫn bóng dưới nắng tà
Tôi len hoa buớc theo hương gió
Năm tháng bụi đường bao mùa hoa
Hoa thắm rồi hoa cũng qua mùa
Tìm em khắp nẻo, lạc chốn xưa
Mỗi mùa hoa nở đều rảo bước
Giữa trời mây gió lẫn nắng mưa
Thôi nhé tìm em nốt năm nay
Hoa cải trái mùa huơng thoáng cay
Có lẽ mùa hoa là hư ảo
Đùa với nhân gian ở chốn này....
L.T.H 2018
3 nhận xét:
Hoaa cải nở hết rồi
Em có về nữa hay không
Trên sườn đồi bạt ngàn, thênh thang gió
Cây gạo đầu làng thu mình trong mùa đông lạnh giá
Có ai về cùng ta nhặt nhạnh chút kỷ niệm cuối cùng?
Hoa nở hết rồi, chỉ còn ngồng cải xanh ngắt đến vô cùng
Người đi, mang theo hết màu vàng hoa cải
Người ở, lang thang kiếm tìm một chút gì còn vương lại
Liệu còn gì, hay ta vẫn giữ gió trong tay?
Ai đó một mình ‘tự kỷ’ giữa ánh hoàng hôn tím đỏ chiều nay
Nhớ da thiết màu hoa cải nồng nàn một thủa
Nhớ, nhớ lắm hạt dẻ nóng, những câu đùa trong chiều đông lạnh giá
Hình như thời gian quên trôi…
Ai đó có về, dù mùa hoa cải đã qua rồi?
Để cùng ta đếm ngược thời gian ngày gặp mặt
1,2,3..vài năm hay là không bao giờ nữa
Thì mùa hoa cải vẫn nồng nàn trong ký ức ngày xưa…
Như chưa bao giờ xa..
BH27/1
Mùa cải qua rồi, Em về không?
Hoa vàng rũ cánh ở cuối đồng
Nghiêng Ngả thân gầy buồn trơ lá
Em về mang lại cả mùa đông
Mùa đông hoa cải chẳng sắc huơng
Khách quen rồi cũng đã qua đuờng
Ém có ở đâu sao chẳng lại
Cải vàng xếp lá ngập hơi sương
Ai đó một mình ngóng chiều nay
Nhớ lắm nồng nồng huơng cải bay
Dõi mắt trông về nơi xa ấy
Hỏi nguời còn nhớ đến nơi này
mùa hoa rồi cũng đã qua rồi?
Nguời đi năm đó đã xa xôi
Tôi ôm ký ức ngày xưa đó
Gạn lấy niềm vui chọn kiếp nguời.
MÙA HOA CẢI (TẢ TƠI)
Ngày trao em nụ hôn đầu hoa cải ngát bên sông
Trắng hay vàng chúng mình đâu hề biết
Anh gom gió cuốn em theo tình nồng tha thiết
Thênh thang trời hai đứa ngất ngây say
Ngày anh đi chiếc lá bàng đỏ cuối cùng cũng giã biệt bạn cây
Hai đứa tựa vào nhau khóc mùa đông lạnh quá
Vườn cải bên sông hoa tái tê lả tả
Hoa trắng hay vàng em cũng chẳng thiết nữa đâu anh
Em vẫn ôm gió trong lòng dẫu biết chẳng thể đổi thay
Hai đứa mình mãi hai đầu thương nhớ
Lại một mùa hoa cải qua trong một ngàn năm dang dở
Cho đến bao giờ em mới hết yêu anh?
Anh về đi cho yêu dấu ươm cành
Cho vườn cải lá non bật mầm xanh ngát
Cho cây bàng mùa xuân nảy chồi khao khát
Cho môi má em hồng rạng rỡ vì yêu
Anh về đi, hoa cải đang tả tơi bay trong gió chiều ...
Đăng nhận xét