Của một cội cây già
Lá xanh rồi vàng, rụng
Vào một ngày không xa
Mình chỉ là cánh hoa
Trong một vườn hoa nhỏ
Hoa nở rồi hoa tàn
Từng cánh rơi trước gió
Mình chỉ là hạt nước
Trong một đại dương xanh
Dù là sóng trắng xoá
Hay chảy ngầm bên trong
Có bao giờ lá buồn
Hay cánh hoa nuối tiếc
Có bao giờ sóng quên
Thân phận mình là nước?
(Hạt muối không làm mặn
Cả một hồ nước đầy
Một cánh hoa bé nhỏ
Không làm thành khu vườn
Nhưng từng cánh hoa nhỏ
Làm nên những bông hồng
Hàng triệu hạt nước nhỏ
Thành đại dương mênh mông)
Cứ an nhiên tự tại
Như hoa, lá, cỏ, cây
Hạt nước hay mưa, nắng
Đều ý nghĩa tròn đầy
Ở trong đời cũng vậy
Duyên lành như mây bay
Có đó rồi không đó
Một vạt nắng trong tay...
2 nhận xét:
Bài này quá hay Hoa ạ, tớ thích quá mà không thể viết theo được
Cám ơn nàng quá khen, tớ viết sau khi nói chuyện với cô bạn sinh 72 ấy :D).
Đăng nhận xét