DÀNH CHO BẠN NAM , BẠN NỮ CHỚ CÓ ĐỌC

1 tháng 7, 2014 1 nhận xét



Thực tế đã chứng minh, hết chuyên gia nọ đến chuyên gia kia về công ty ta, nếu không biết quan hệ, xã giao, trên dưới... đều đã bật bãi hết. Không biết sống thì về bọn công ty nước ngoài mà làm nhé, hùng hục cày tám tiếng rồi về chuồng với vợ nhé. Chuyên môn là lý thuyết, anh em thắm thiết với nhau mới là cây đời. Mà lý thuyết đều là màu xám, còn cây đời mãi mãi xanh tươi.

À vâng! Từ khi văn hóa nhậu của công ty ta được xây dựng, gia đình chúng em đầm ấm hẳn lên. Mỗi năm em tổ chức sinh nhật vợ 11 lần, thằng cún 40 lần, con nhóc 27 lần, ăn mừng nhà mới 86 lần. Vợ em mãi mãi tuổi 20, sung sướng cười như nghé.

Anh Trưởng phòng nhân sự còn sáng tạo hơn, anh ấy giỗ bà cụ nội 65 lần, đám cưới bạc 8 lần, đám cưới vàng 12 lần, mừng con vào đại học 9 lần, mừng thôi nôi cháu ngoại 72 lần. Các chú mới vào cũng hết sức tích cực: chú Việt sinh viên mới ra trường giới thiệu vợ sắp cưới 45 lần, chú Vũ mừng bà cố ngoại thượng thọ 37 lần, chú Quang kỷ niệm ngày vào công ty 123 lần... Anh em đoàn kết keo sơn, toàn tâm toàn ý phấn đấu xây dựng văn hóa công ty. Nhiệt huyết đến nỗi ngày nào cũng thế, cứ 9 giờ sáng toàn thể anh em đã họp bàn nghiêm túc về kế hoạch nhậu chiều. Sau đó mỗi người một việc, người chọn món, người tính rượu, kế toán đi thu tiền, phòng marketing viết sẵn list bài hát.. Không khí khẩn trương cao độ mà vẫn nhịp nhàng hưng phấn.

Hôm nào cũng thế, 11 giờ đêm em mới về đến nhà. Vợ con ngủ hết từ lâu. Sáng ra chúng nó rủ nhau đi học đi làm, em vẫn còn mê mệt. Đàn ông phải can trường như thế, không được giống nữ nhi thường tình. Thưa thật với sếp để sếp hiểu lòng em, giờ giấc như thế nên mặt mũi vợ em thế nào em chỉ còn láng máng. Hai đứa bé đi học lớp tư hay lớp tám gì đấy… Mà hai hay ba em cũng không rõ lắm, hồi trước thì có hai đứa. Dạo gần đây vợ nhắn tin bảo này, ba đứa đều con ông đấy nhé. Ừ thì ba! Đàn ông, tình nghĩa anh em mới là việc lớn, sá gì mấy con số vặt.

Báo chí gần đây đưa tin Việt Nam bia rượu số dách thế giới. Tự hào sếp nhỉ! Tivi, Nhật nó làm rồi. Iphone, Mỹ nó làm rồi. Xe hơi, Đức nó làm rồi. Hàng đểu Trung Quốc làm rồi. Flappy bird Đông nó gỡ rồi. Chúng mình sinh sau đẻ muộn rõ khổ, thứ gì cũng đã có người làm rồi. Nên được cái gì ngang tầm thế giới thì mừng cái nấy. Kén chọn làm chi!

Thời này là thời nào mà có người còn phê bình bia rượu? Bia rượu, có phải hàng hóa không? Hàng hóa thì có cần tiêu thụ không? Tiêu thụ nhiều có thúc đẩy sản xuất không? Sản xuất phát triển có tạo ra nhiều công ăn việc làm cho xã hội, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế không? Chưa kể, có ai thấy thi ca và nghệ thuật thăng hoa bên ly nước lọc bao giờ chưa? Ngay cả tình yêu cũng phải ví với men rượu. Bia cũng có men mà người ta chả thèm ví nữa là, nói gì đến thứ chả tí men nào, như trà xanh không độ chẳng hạn.

Cổ nhân đã dạy: nam vô tửu như kỳ vô phong. Tức là nam mà "vô vô vô" tửu thì như kỳ vào gió, kỳ hoài chẳng sứt mẻ miếng nào. Vậy mới lập nổi kỷ lục thế giới. Sách vở dịch như cờ rũ là không đúng. Vì nam giới cha nào nhậu thì đều bụng tung tăng đi trước, chân lả lướt theo sau, tướng mạo đường đường, làm gì có thể loại lá lay mà như cờ rũ.

Thời này là thời của giao tiếp, của mở rộng quan hệ, của trải thảm đỏ. Một bạn đúng là thành viên tích cực hội nhậu chúng ta, tuy tây nhưng lại rất là Việt Nam, đã định nghĩa thế giới là phẳng. Mà thứ gì trượt nhanh nhất trên cái nền phẳng? Chỉ chất lỏng mà thôi.

Bạn của em, con gái đi làm dẫn về thằng rể Tây. Ông bà dạy miếng trầu là đầu câu chuyện. Mang trầu ra, nó lắc. Không trầu thì cau. Cau nó cũng lắc. Trà quạu, hàng hiệu Việt Nam, nó uống ráng được một chung. Mà chỉ vô chai bia, mặt nó sáng bừng, mấy cha con chỉ biết nói: “OK! OK!” cũng hết mấy két.

Điều đó nói lên cái gì?

Nó nói lên sức mạnh ngoại giao vẻ vang của bia rượu. Không cần phiên dịch. Từ Đông sang Tây, con đường ngắn nhất không phải con đường không gian, mà chính là con đường bia rượu.

Rượu bia muôn năm! Rượu bia vạn tuế! A, thưa sếp, em có thể viết tụng ca bia rượu đến hết cả đời, nếu như...

Vâng, em viết thư này gởi sếp, em nghỉ việc hôm nay, ngày mai, và mãi mãi.

Em đi chữa gan.

(sưu tầm)

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB