Đừng rủ gió hỡi
mây
Bay đi đâu, bốn bể?
Ngàn năm thì vẫn
thế
Vẫn hoang vắng
ngút ngàn
Vẫn đó những cánh
đồng
Những dòng sông dài, rộng
Những ngọn núi
thăm thẳm
Và biển trời mênh
mông
Những con thuyền
lênh đênh
Những mái nhà nho
nhỏ
Dù xuân, hạ, thu,
đông
Vẫn đợi mây và
gió
Nơi nào mây đến
đó?
Nơi nào gió bắt đầu?
Cuộn tròn trong chăn ấm
Ngủ vùi quên
thương đau...
Dù bay khắp trời
cao
Gió chẳng bao giờ
lặng
Dù lang thang khắp
chốn
Mây chẳng thể nào
dừng
Bay đi đến tận
cùng
Một ngày dài vô định
Cuộc hành trình chấm dứt
Ta tan vào hư không...
BH 22/5/2015
6 nhận xét:
MÂY VÀ GIÓ
Không rủ, gió vẫn bay
Như ngàn đời vẫn thế
Đưa mây khắp bốn bể
Lang thang và lang thang
Qua những cánh đồng hoang
Qua đại ngàn hoang vắng
Qua sông dài thăm thẳm
Qua núi biếc cao vời
Mây muôn đời vẫn trôi
Gió muôn đời vẫn thổi
Lời yêu thì thầm nói
Sao tan vào hư không?
Xuân, Hạ hay Thu Đông
Thế gian vẫn tuyệt lắm
Chỉ một bàn tay nắm
Đời không còn lênh đênh.
Thuyền dẫu có bập bềnh
Cũng vui cùng sông nước
Bạn ơi, nào vững bước
Hành trình vẫn còn dài.
22/5/2015
Hay thế cả hai bài !
Cám ơn Hoa Cỏ May nhé!
Post lại bài này 1 năm trước HCM à
Gió vẫn thổi và mây vẫn bay
Lời người nói vẳng qua tai còn đó
Anh vẫn nhớ về một ngày đầy gió
Em buông tay nên mây gió đầy trời
Like cả 3 bài nhé, hay thế các bạn mình ❤️❤️❤️
Đăng nhận xét