Vô Thường

21 tháng 4, 2017 0 nhận xét
Đã biết vô thường mà vẫn dại
Yêu thương hờn giận để trong lòng
Đã biết thời gian không trở lại
Vẫn ngồi tua chậm cuộc long đong...

Em đến như làn mưa bụi phất
Ta cội mai già chợt sinh hương
Nở nốt cho mùa xuân viễn mộng
Chút tình còn đọng tận trong xương...

Em từ bi quá, hồn nhiên quá
Ta đã nua già, đã héo khô
Em như bảo kiếm trên tường lạnh
Rơi thẳng tim ta thật bất ngờ...

Đã biết là yêu rồi sẽ khổ
Rượu buồn say mãi với vô hư
Ta hắt lên trời mời sáu cõi
Anh em làm chứng chuyện riêng tư...

Chu Giang Phong.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB