MUỘN

10 tháng 7, 2020 0 nhận xét


Biết em không còn tự do như vùng sáng ngoài kia
Mà sao ta vẫn bướng bỉnh
Vẫn dõi theo em từng ngày kiên nhẫn
Chú sẻ chờ mẩu bánh vụn ai rơi...
Em mong manh nụ hoa mỏng đơn côi
Rơi xuống lòng ta một chiều giông bão
Nỗi trắc ẩn bất ngờ dòng nham sôi réo
Bật tung lên khi tất cả đã an bài!
Thủy Tinh ngày xưa có kém thua gì ai
Cũng ngựa chín hồng mao voi chín ngà lụa là gấm vóc
Rồi cuồng điên khi người thuộc về kẻ khác
Ta mất em rồi!
Chỉ một bước chân!
Thương đóa Tầm Xuân
mong manh, trắc ẩn, dịu dàng
Không biết thương mình
Không dám mở lòng thêm chút nữa
Thế giới rộng mà trái tim khóa cửa
Giữa mùa đông sao dụi lửa tim mình!
Ta chỉ là người đến chậm đứng sau em
Lặng thầm nhặt riêng mình những điều chẳng còn làm phiền ai được nữa
Dẫu muộn màng trên chuyến tàu đến trễ
Em vẫn vô tình
ta chẳng nhận ra nhau...
Ka.13102014

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB