Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

24 tháng 8, 2012 6 nhận xét

Nhớ thời kỳ chứng khoán đang thịnh , nhà nhà , , người người đều chơi chứng khoán . Đi đâu cũng thấy nói về ai được bao nhiêu , nên mua cổ này cổ nọ . Mình thì không tin kiếm tiền dễ như vậy nên chả tham gia , của đáng tội có muốn tham gia cũng chẳng được vì kiến thức về chứng khoán cuả mình chỉ là con số không tròn trĩnh. Vợ đi làm về cứ suốt ngày kể chuyện cơ quan , bạn bè người này được từng này , người kia được từng kia . Hic! Toàn thắng cấm thấy thua , chứng khoán đang lên vèo vèo mà , có chút tiền còm trong nhà vợ suốt ngày tỉ tê " Em mua nhé , mua nhé" Biết cản chả được mình bảo " Để đấy tôi chơi cho , coi như đánh bạc là cùng " Cầm tiền vợ đưa ra mở cái tài khoản ở sàn xong mới chả biết nên chọn cổ phiếu nào trên sàn trong mỗi dãy xanh , đỏ đủ cả . He he! Nhưng vui ra phết , sàn hồi đó đông nghịt , máy lạnh chạy mát rượi cứ đến cơ quan đầu buổi sáng là trốn lên sàn ngắm , ai điện thoại hỏi ở đâu là  thấy đang ở trên sàn . Oai như cóc , mặc dù chả biết mua gì
Được thời gian vợ hỏi mua gì rồi chả biết trả lời sao , vợ luôn mồm em thấy người này mua cái này cái nọ , sao anh khó chọn thế mua đại đi . Hôm xem ti vi đến mục quảng cáo thấy phát bài hát này mới biết quảng cáo cho ngân hàng ACB vậy là quyết định mua ACB . Mỗi ngày ta chọn một niềm vui mà lẽ nào ta chọn nó lại buồn . He he! Vui thật , mua được thời gian nó vọt lên trông thấy , rình thấy lãi mình bán sạch mặc dù vợ can . Tiền lãi mua cho vợ được cái máy tính sony vaio trả gốc cho vợ còn nhậu nhẹt sạch . Sau thời gian chứng khoán xuống thảm hại lại còn được vợ khen chồng giỏi
Hic! Giỏi cái gì , chẳng qua hết tiền nhậu thấy lãi bán bừa, biết thì đã trở thành đại gia cặp kè mấy em hoa hậu cho nó máu
He he!!! Đại gia rồi cũng có lúc sa cơ , ông bầu Kiên vừa bị tóm chả bù cho có dạo mình cứ hay so sánh cũng tên Kiên cả ,kẻ thì đỉnh cao muôn trượng người thì ngút ngát vực sâu , kiếm miếng ăn đút mồm cũng đủ sự nhọc nhằn . Đúng là đời chả biết đâu mà lần , người tính chả bằng trời tính  mà trời thì rất cao và xa không thể hỏi ông ấy tính thế nào cho vẹn nhẽ
  Tôi học được từ một người bạn già và may sẵn cho mình một bộ complêt thật đẹp để mặc vào khi chết. Bộ áo quần này không có túi. Nó nhắc nhở tôi rằng tôi sẽ không đem đi được gì khi trở về với cát bụi. Một blog đã viết như vậy , giầu hay nghèo cũng không thể mang đi được khi từ giã cõi đời , sinh ra như thế nào khi ra đi lại trở về như vậy . Vậy khi sống ta nên cố gắng dành đôi chút thời gian nghe bài hát mình thích ,đọc những cuốn sách mình thấy hay ,viết blog về những chủ đề mình yêu thích , đến những nơi mình chưa được đặt chân đến . He he! Mỗi ngày cố chọn cho mình một niềm vui đi các bạn cho dù nó có vẻ hơi xa xỉ trong thời buổi suy thoái lạm phát này.

6 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB