Tự họa

23 tháng 8, 2012 0 nhận xét


Tràn ngập và bao la
Cả bầu trời mặt đất
Thanh trong và dịu mát
Là ánh trăng xa xa.

Tràn ngập và bao la
Chìm sâu và bay bổng
Toát ra và nóng bỏng
Đó là tâm hồn ta.

Hồn ta và trăng xa
Quyện trong đêm, vương vất
Trăng yêu tràn mặt đất
Ta mến trọn tình người.

Ánh trăng trong sáng soi
Hồn ta vô hình toả
Bao trùm lên tất cả
Là trăng xa, lòng tôi.
                                     Tác giả: Tú Một Mùa     
                                             22-9-1983 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB