Tưng bừng cờ hoa
Sau một ngày xong công việc tại thành phố chạy lên cao nguyên đá Đồng Văn
Đường lên Đồng Văn càng đi càng cảm thấy kinh ,
Một chú chim đại bàng gặp trên đường đi , cuộc đời của chú đáng lẽ phải bay lượn trên trời cao chứ không phải buồn bã đậu trên gốc cây với sợi xích như thế này . Con người càng ngày càng có những sở thích kỳ quái
Tội nghiệp ! Nó đứng trông rất buồn
Đường càng đi càng uốn lượn vòng vèo
Những dãy núi đá bắt đầu xuất hiện
Những cây ngô trồng trên núi đá đã thu hoạch , lương thực trên này chủ yếu là ngô được trồng tại bất cứ các hốc có đất trong những núi đá như thế này
Đường rất vắng gần như chỉ có mỗi xe mình trên đường
Ngô đã thu hoạch xong những thân cây gom lại thành đống như những túp lều
Xung quanh mình là đá
Thằng cu em lái xe lễ mễ khuân một cục đá về làm kỉ niệm
Không biết về Hà Nội nó sẽ làm gì với cục đá này?
Đường càng về chiều càng mù
Cửa vào nhà dinh vua mèo
Ngôi nhà hoàn toàn được làm bằng gỗ
Làm vua thật sướng , ít nhất cũng làm ba vợ
Thuốc phiện cả kho , hút không phải nghĩ
Sũng nữa này
Nếu mình là vua nhỉ ? Lấy chục bà vợ , thuốc phiện hút tẹt ga đê
Thời thế thay đổi , trước cửa nhà vua bây giờ trẻ em vui đùa thoải mái
3 nhận xét:
Mình đi đâu xa cũng hay vác một hòn đá về ,có cái gì đó rất thích
Cũng may trời đất sắp đặt ,Chí Lửng không được làm vua nên chỉ "Ước gì '......Thảm họa
Thế tao mới phải .....ước gì Cua nhé
Đăng nhận xét