Biết đâu…
Có một ngày anh sẽ
đến đây
Thấy những dòng thư
em viết
Găm đầy kỷ niệm
Chúng mình
Tình yêu
Thường khiến người
ta hay nhớ về những ngọt ngào đã qua
Sao em nhớ tới nỗi
buồn nhiều đến vậy?
Hình như
Nỗi buồn cho người
ta thương lại
Chính ta..?
Biết đâu…
Cũng có thể rất lâu
Cũng có thể anh chẳng
thể đến
Dã Quỳ vàng rục trên
lối đi ngày nào hò hẹn
Và em
Cũng có thể không
còn nữa ở trên đời…
Thì anh ơi
Biết đâu
Vẫn còn có nhau một
lần sau cuối
Ta gấp lại một trang
sách mới
Để nói chuyện không
buồn
Ừ, biết đâu…
BH. 13/7/2018
(Viết tặng đôi bạn có lá thư dễ thương kia)
1 nhận xét:
Lãng mạng quá...anh thấy sơơơơơơợợợ
Đăng nhận xét