Thông thường, khi bàn về đàn ông và phụ nữ, người ta cứ cho rằng, đàn ông là phái mạnh, còn phụ nữ liễu yếu đào tơ. Tôi không thấy thế. Thậm chí còn ngược lại. Và tôi ngờ luận điểm ấy có thể do chính chị em tung ra để nghi binh đấy. Phụ nữ mới là phái mạnh. Còn đàn ông yếu đuối lắm. Nếu đem cân, giới mày râu có thể nặng hơn. Nhưng đó chỉ là sức nặng của một đống xương thịt chứ đâu phải sức mạnh đích thực. Mạnh chi mà một con virus mắt thường không nhìn thấy được cũng có thể quật ngã. Ba ngày sau thối inh trong đất rồi. Thế thì oai hùng gì? Phụ nữ mới ghê gớm. “Giời cho nhan sắc hơn người - Chị tôi với thủ trưởng tôi cặp bồ - Khi xoắn xuýt, lúc hững hờ - Kẻ nhàu váy ngắn người trơ thân gày – Chị tôi đi Nhật, đi Tây – Muốn gì thì sẽ có ngay cái gì – Cơ quan cứ thế mà suy – Trong thì chán nản, ngoài thì kêu ca – Mới hay sợi tóc đàn bà – Trói trâu trâu chết, kéo nhà nhà xiêu”. Kinh chưa! Mà chả cần dùng đến sợi tóc đâu nhé. Khối mợ ỏn ẻn chỉ dùng mỗi ánh mắt liếc qua đã trói nghiến được cả một gã đàn ông to lớn vật vã, rồi bắt bỏ tù, mà tù chung thân, tù trọn kiếp. Tù mà chẳng nhìn thấy cái nhà tù đâu. Thế thì làm sao còn biết đường mà vượt ngục được. Hãi thế chứ! “Một lần em đã qua đây – Đánh rơi một cái lông mày xuống sân.” Phụ nữ rụng lông mày thì có chuyện gì để nói đâu. Đàn ông gội đầu tóc còn rụng hàng đống. Thế mà các mợ rụng mỗi cái lông mày mà đã đảo lộn cả thế giới rồi: “Thế rồi chó sủa người thân – Chim xa ngại hót, cá gần quên bơi – Vợ anh nấu cháo cháy nồi – Còn anh ra đứng vào ngồi ngẩn ngơ – Cái lông mày ấy bây giờ - Thành nhành cây lạ bất ngờ trổ hoa – Anh về lạy mạ, lạy cha – Đánh con đuổi vợ để mà yêu em.” Khiếp chưa? Thế thì phụ nữ mạnh hay yếu?
Trong gia đình, đàn ông chúng tôi cũng chỉ là một cái bóng mờ. Nhiều mợ chả cần đức ông chồng cũng đẻ được con. Mà sức mạnh này xem ra cũng đã có từ thời cổ đại. Bà mẹ Thánh Gióng làm gì có chồng. Bà cụ ra nương, dẫm phải dấu chân ông khổng lồ rồi về nhà có mang, đẻ ra ông Thánh Gióng. Bây giờ nhiều thím cũng noi gương bà mẹ Thánh Gióng, có thể đẻ con mà chẳng cần đến đức ông chồng. Có mợ còn nói thẳng với lão già khốn khổ này: “Nếu cần có con, chúng tôi sẽ lựa chọn giống rất chi là siêu đấy. Chả lẽ vì đứa con, chúng tôi lại phải rước về một lão vừa ke bo, vừa ở bẩn say rượu có phải khổ cả đời không. Thôi tốt nhất các bác cứ biến đi cho chúng em nhờ!”.
(Trần Đăng Khoa)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét