Ai cần không, tôi gánh hộ nỗi buồn
Gánh nỗi cô đơn, hong đầy dưới nắng
Gột rửa khổ đau, suối ngàn bất tận
Để một ngày..bỗng nhẹ bẫng đôi vai
Có ai buồn không, ai cô đơn không?
Xin gió ấm thổi từ miền phúc lạc
Xin niềm vui đến rộn ràng ngõ xóm
Cho mắt người ấm áp những nụ cười
Đường đời dù chật, lòng người thênh thang
Nỗi buồn dù lớn cũng thành bé nhỏ
Nếu bạn buồn, hãy san cho tôi nhé
Tay tôi đây, bạn hãy nắm chặt vào…
BH 6/5/2013
16 nhận xét:
2 hôm trước có người bạn gọi điện tâm sự vừa biết tin bị ung thư, nên mới có bài thơ này. Chúc cả nhà khoẻ mạnh, và nếu có gì buồn thì cứ la lên blog sẽ đỡ hơn đấy!
Nếu bạn buồn, hãy san cho tôi nhé
Tay tôi đây, bạn hãy nắm chặt vào...
Hay quá Hoa à, thật cảm động với tình bạn chân thành, sẽ vơi đi rất nhiều những lo lắng, buồn phiền.
À ơi... tiếng lòng ai ru tôi ngủ
Cho giấc mộng đêm hè đủ nồng say
Gánh hộ tôi nỗi buồn giưã đêm vắng
Nỗi cô đơn tràn ngập buổi ban ngày.
Gánh cho Đời bạn yêu ơi, hãy gánh !
Đôi vai gầy có mang nổi sức nặng không?
Siết chặt tay nhau trong cái nhìn nồng cháy
Yêu lắm bạn tôi giữa đời này !
À ơi...
Ký tên: Giai Lạ
Cứ có "giai lạ" vào góp chuyện là ok rồi
Đang bảo 'giai lạ' phải sửa lại 'cái nhìn nồng ấm' chứ 'nồng cháy' thì blog lại tưởng...
Người bạn bị bệnh này của mình đặc biệt lắm, k thể thổ lộ cùng ai, mình động viên rất nhiều và chia sẻ bí quyết chữa bệnh, thế nhưng mình có cảm giác không ổn lắm .. Nhiều khi đức tin có thể chữa lành bệnh một cách lạ thường...
Bạn đặc biệt của Hoa xem bài thơ này thì khoẻ hơn nửa rồi Hoa ạ, mình giống bạn ấy :
Gánh hộ tôi nỗi buồn giữa đêm vắng
Nỗi cô đơn tràn ngập buổi ban ngày
đấy mình đang la toáng lên 12CD ơi, các bạn có nghe thấy không?
Nếu bạn buồn hãy san cho tôi nhé
Tay tôi đây bạn hãy nắm chặt vào
Hay quá Hoa à , chủ nhật này mình lại có việc vào trong đó có ai cà phê để nắm chặt bàn tay ko nhỉ?
Hà Béo ơi, bạn 'Giai lạ' viết bài thơ này thì không phải là người bạn đặc biệt đang bị bệnh, còn bạn bị bệnh thì k biết có blog của tụi mình để vào mà xem.. Thế đấy!
Hà ơi, mày la toáng lên lại chả hàng bao nhiêu bàn tay giơ ra, mày lại chả 'xoè bàn tay, đếm ngón tay' không biết nên năm tay ai!
Lửng ơi, nếu mà có thời gian CN thì alo nhé, sang bên Q7, mình sẽ càfe hầu chuyện Lửng!
Hà béo ơi xòe và đếm đi, có đếm cả ngón chân ko đấy?
Haha, đúng quá Thuý ơi!
mình cũng giống Hà < gầy > có ai mang hộ tôi lỗi buồn k...h...ô..n..g
Kỳ này mình không gánh được nỗi buồn của Lửng rồi, sáng sớm mai 5h đi công tác Cà Mau. Các bạn khác 'nắm tay nắm chân' Lửng nhé, cho nó nguôi ngoai nỗi nhớ vợ con.
Mai có ảnh đẹp Cà mau mình sẽ post lên.
Post lại bài cách đây đúng 2 năm. Mấy hôm nay có người bạn của mình cũng đang buồn lắm. Mong chị N dù ở xa nếu đọc được bài thơ này thì hãy vui lên nhé, luôn có thật nhiều người yêu thương chị, luôn bên cạnh và ủng hộ chị.
Bài hay ơi là hay , thật xúc động !
Hay quá, Bạch Hoa ơi.
Thật ấm áp. Tình bạn là mãi mãi...
Đăng nhận xét